Logo
Trang chủ
Chương 53

Chương 53

Đọc to

Xong vài tin thì tôi không nhắn lại nữa. Trời đã bắt đầu dịu nắng. Nhớ lại về cái giấc mơ đó, cảm giác sợ hãi tràn ngập trong tôi, hụt hẫng, cái giấc mơ đáng sợ thật, mất mật, người thì co giật. Có cả con nhỏ xe đạp điện cũng xuất hiện, nó lại còn nói cái gì mà yêu yêu, rồi EN nhìn thấy, tôi nhớ mãi cái vẻ thất vọng hiện rõ trên mặt EN, thất vọng, về tôi, mà tôi đã làm cái bome gì đâu chứ. Giờ mà gặp, nếu EN có hiểu lầm gì giữa tôi và con nhỏ xe đạp điện tôi sẽ xin lỗi ngay lập tức và giải thích, nếu gặp EN, tôi sẽ không để EN, nếu gặp EN… Thôi xong tôi rồi, mò xuống HP mà tôi có biết nhà EN ở đâu đâu, công cốc thật rồi, chả lẽ lại nhắn tin hỏi thằng H. Tôi lấy máy rồi gọi cho EN, gọi đến vài tỉ cuộc, vẫn không ai nhấc máy, tôi nhắn tin. Biết nhắn cái gì, à, báo rằng anh xuống HP tìm em và cầu EN sẽ nhận được:

"Anh đang xuống HP, em có thể đón anh được không?"

Nhắn xong thì tôi khấp khởi ngồi đợi, biết rằng vô vọng nhưng vẫn đợi. 1 phút, 2 phút,..5 phút, điện thoại kêu, chộp lấy và không thèm nhìn người gọi:

"Alo, X hả?"

"Mày có về ăn cơm không?"

Ra là bà chị tôi, thất vọng tràn trề, báo qua tình hình cho bà chị nghe rồi bỗng tôi nghe một tiếng "bíp" vang lên rất rõ, cứ ngỡ thằng ngồi trên xì rắm nhưng tiếng bíp đó áp sát vào tai, không thèm nghe thêm bà chị nói lời nào, tôi tắt máy rồi xem tin nhắn, là EN…

"Anh xuống bến nào?"

Có gì đó không đúng, sao tin nhắn đến nhanh như vậy? Sao tôi gọi thì không trả lời? Chợt tôi khựng lại, trong 3s, đầu tôi dấy lên mối nghi ngờ, mạnh mẽ, và sâu sắc, tôi chợt nghĩ tới cái tình huống xấu nhất, tình huống mà chỉ có trong….phim viễn tưởng, EN bị bắt cóc, bị đánh đập, hành hạ rồi tụi bắt cóc biết tôi là người yêu EN nên vờ nhắn tin lại rồi bắt luôn cả tôi, xong tống tiền, bla..bla..

Nhưng dụng mưu là vào lúc này, tôi hỏi tay phụ xe còn bao nhiêu nữa sẽ tới HP, còn 15p. Với máy nhắn lại vào số EN:

"Khoảng 1h nữa anh sẽ tới bến xe Cầu Rào, em đón anh ở đó nhé."

Không có tin nhắn lại, vậy là người cầm máy không phải EN. Câu chuyện càng lúc càng rối rắm, ít nhất là với tôi, nhắm mắt lại và chắp nối từng tình tiết, rồi chợt một chi tiết rõ rệt nhất hiện rõ trong đầu tôi, là thằng H. Tại sao nó lại biết EN về HP? Và tại sao nó lại nói cho tôi?

Rồi mọi thứ hiện ra rõ ràng nhất trong đầu tôi, chắp nối lại từng tình tiết:

1- EN mất tích bí ẩn trong 2 ngày.

2- Thằng H biết EN về HP, còn tôi thì không.

3- Gọi điện rất nhiều lần và EN không nghe máy, nhắn tin 3p rep lại dò hỏi, và không nhắn gì thêm, chắc chắn không phải là EN.

Theo suy đoán của tôi, có liên quan tới bố con thằng H về chuyện này, có thể bố thằng H bắt EN về và thằng H nói cho tôi để tôi phá bố nó, hoặc, để ông già nó dằn mặt tôi. Tự dưng tôi thấy rung mình rồi làn gió lạnh thổi dọc sống lưng. Có khi mất mạng… Nhưng đâm lao thì phải theo lao, tay già đó cũng không dám làm gì tôi đâu. Để cẩn thận, tôi gọi về cho mấy thằng bạn, nếu trong 3 ngày tới không thấy tôi liên lạc thì báo công an. Xong xuôi, 15p sau xuống bến xe ở Núi Đối, Hải Phòng, nhìn quanh đã thấy thằng chiến hữu thân thiết, tôi gọi nó là T.

"Đcmm, sao đi lâu thế? Bố đợi từ 6h sáng."

"Sáng thằng bu mày, chở tao ra bến xe Cầu Rào, ngay."

"Thôi, mày cút về Hà Nội đi."

"Thôi đùa, có tí việc, đi đi, vừa đi vừa kể."

Thằng bạn nó rủa một hồi rồi cũng quay xe chở tôi vào bến xe Cầu Rào. Đúng là cái tật mê gái mãi không chừa, tôi phải công nhận gái Hải Phòng nhìn đã con mắt hơn gái Hà Nội các thím ạ. Em nào em nấy cứ gọi là

"Thôi rồi Lượm ơi

Chú đồng chí nhỏ, một dòng máu tươi."

Máu mũi chứ không phải đến tháng đâu các thím. Mà chở các em toàn mấy thằng bửn trai vãi :lol:, đhs lại cưa được mấy em xinh như thế. Tự dưng nghĩ đến cảnh mình nằm giường rồi các em thi nhau ve vãn bên cạnh :like a boss:, rồi EN lao ra đạp vào hạ bộ, ôi đau điếng, thương thằng em, bị kích động rồi bị đạp xẹp đầu. Lắc cái đầu cho trở về thực tại. Vừa đi vừa kể cho thằng bạn tình hình, tôi chỉ kể những gì quan trọng nhất và lý do tại sao ra Cầu Rào. Thằng bạn rụt cổ:

"Khéo mày bị bắn nát trym đó con, thành phố hoa cải đỏ mà."

Nó nói làm tôi cũng chùn, nghĩ mà đau đớn vãi, thằng con trai mà không có trym thì cuộc sống không đáng để sống nữa, nhưng trấn an lại thằng bạn vài câu:

"Sủa."

"Hay tao gọi thêm anh em ra, có vấn đề gì còn tính."

Gật đầu qua loa để thằng bạn cho thêm mấy thằng chí cốt ra. Cái tình huống đối đầu với thế lực vô hình như này kể cũng cam go. Tới bến, tôi táp vào gần quán nước và quyết định triển khai kế hoạch đã định. Thằng bạn tôi cản lại bảo đợi thêm người. Nhưng tôi gạt phăng, dù sao ngồi đây cũng chả ai biết mình, nếu thấy EN thì đi ra, còn không thì chờ xem xét tình hình, đây vốn không phải địa bàn, đánh úp thì không nên.

"Mày có quen ai trong bến xe này không?"

"Kiểu gì?"

"Đầu trộm đuôi cướp."

"Có thằng dùng được."

"Báo trước tình hình đi, có gì còn ứng cho kịp."

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Chí Tôn Đồng Thuật Sư: Tuyệt Thế Đại Tiểu Thư
Quay lại truyện Gặp gái trên xe khách..
BÌNH LUẬN