Chẳng hiểu bố thằng H tới đây làm gì. Tôi muốn chạy vào hóng hai người già nói chuyện quá nhưng lý trí thường không thắng nổi con tim. Mà tim tôi thì đang đập bình bịch, chắc sợ bố thằng H nhìn thấy. Và tôi đã nghe theo tiếng gọi của con tim, chạy thẳng ra cổng trước khi bố thằng H nhìn thấy, bỏ lại sau lưng cái điệu cười khinh khỉnh của bố EN mà mãi khi lên Hà Nội EN kể lại tôi mới biết. Ra đến cổng thì thằng bạn tôi vừa tầm dắt xe ra, cả tay Bình nữa. Tôi ngó trộm vào nhà thấy EN đang đứng ở sảnh, thấy tôi đang lấm lét EN liền vẫy tay chào, mắt tinh đéo thể yêu thương nổi. Tôi cười trừ vẫy lại rồi trèo lên xe thằng bạn.
Từ nhà thằng bạn tôi tới nhà EN khoảng 4km, đang nghĩ vẩn vơ thì tay Bình gọi:
"Thôi, chắc anh rẽ đằng này rồi về luôn, chào 2 chú nhé. Chú D, anh xin lỗi vì đéo giúp được gì cho chú trong chuyện này." – Tay Bình quay sang nhìn tôi vẻ ái ngại.
"Dạ, anh giúp em như vậy nhiều rồi, có gì mai em mời anh đi uống rượu."
"Thôi, anh nghĩ mai chú nên về Hà Nội đi, có gì tình hình dưới này anh báo cho, lần sau anh em lại gặp."
"Dạ vâng, em cảm ơn anh."
"Ừ, thôi, cảm ơn cc gì lắm, anh về nhé."
"Ok anh." – Tôi gật đầu nhìn hắn.
"Rồi rồi, ông văn cl, tối mai quật phò nhé." – Thằng bạn tôi cười rồi chào.
Tay Bình giơ nắm đấm lên dọa rồi cười xòa ra về. Tôi với thằng bạn tôi rẽ đường ngược lại, đang đi mà buồn đái vcl nên bảo thằng bạn xuống tôi kiếm bụi nhảy vào đái. Cái đoạn đường đi dọc về Núi Đối phải siêu âm u, không một bóng người, nhảy xuống đái cũng run, mà không nhảy xuống thì cũng sợ đái ra quần nên tôi quyết định nhảy xuống. Thả hồn theo điệu nước chảy khe suối róc rách, lắc lắc, vẩy vẩy nhẹ tâm hồn thì tôi cũng đứng lên và kéo khóa quần. Quay sang thì một cảnh tượng hãi hùng đập vào mắt tôi, một vật mà tôi đã không để ý khi nãy, một ngôi mộ to chình ình nằm ngay bụi phía trên (tôi đang type chap này và nhớ lại, bây giờ là 12h đúng, đi đái đã). Ma quỷ trên đời này tôi cũng không tin lắm nhưng lúc này ma quỷ đang trợn trừng nhìn thẳng vào tôi. Nó có cái mồm nhọn, 2 cái tai vểnh lên ra chiều nghe ngóng, ánh mắt đen không tròng đang nhìn sâu hoắm vào tôi như muốn ăn trọn tim gan phèo phổi của tôi. Cái đuôi quất trong không khí như đánh một vật thể vô hình, đôi tay đang cầm một vật và liên hồi cho vào mồm nhưng đôi mắt vẫn không rời khỏi tôi. Rồi nó nhích bước, vâng, là nó, nó là một con quỷ sống, là hiện thân của quỷ dữ trong xã hội loài người văn minh. Con chuột!!!
Sau khi định hình lại, tôi phi như bay trở lại cái xe, cái xe l*иg lên rồi phi đi mất, thằng bạn suýt té ngửa ôm chặt lấy tôi. Đi được một quãng thì tôi cũng hoàn hồn lại, thằng bạn tôi vẫn léo nhéo sau lưng:
“…đm, tao đã bảo chỗ ý gần bãi rác…đm, có con chuột mà cũng…đcm…đm…đcm..”
Cứ thế, nó tua một hồi tới lúc tôi tỉnh lại thì cũng tới gần Cầu Đối. Táp cái xe vào quán nước làm bi thuốc lào cho tỉnh rồi định lên xe về tiếp.
"Thôi, đi uống rượu ốc đi, lâu rồi bố con mình chưa ngồi." – Thằng bạn tôi ngăn lại.
Nhiều chuyện xảy ra trong ngày hôm nay quá, ngẫm cũng chí lý, nên tôi vứt chìa khóa cho thằng bạn rồi ra quán ốc. Quán ốc nằm trên đường nào tôi cũng không rõ, tên quán tôi cũng không nhớ, nhưng được cái ngon phết, rượu cũng được, ngồi nhấm ly rượu với thằng bạn than trong cái "rét tháng 3 bà già chết rét" này thì không còn gì thú bằng.
"Cho em cút rượu với 2 quả trứng ốc." – Thằng bạn tôi lại giở trò.
"Hì, 2 anh dùng gì ạ?" – Em nhân viên có vẻ ngon cơm, chắc ăn cơm ngon nên béo như con lợn.
Thằng bạn tôi chắc hết có hứng trêu nên gọi rồi 2 thằng ra bàn, ngồi đợi đồ, bốc phét.
"Đm, X ngon vậy mày?"
"Thằng :lol:, vợ bạn mà mày cũng, đánh chết mẹ mày giờ, mà con bồ cũ mày đâu, bảo cho tao nắc giao hữu phát."
"Nhảm :lol:." – Nó cười rồi châm thuốc, như bố đời – "Mày xác định như nào với em X đây?"
"Yêu."
"Đ bà mày, yêu như nào? Mày thấy ông già nó chưa? Ông già nó cắt trym mày con ạ, đây không phải chuyện để đùa."
"Nói thật, lúc nhìn ông già X, tao thấy..."
"Sợ chứ gì, đmm, bố mày còn run sun hết cả vào."
"Không, tao thấy muốn bùng cháy."
"Đmm, thằng :lol:" – Biết tôi trêu nó cười rồi tang cái đũa vào đầu tôi.
Em nhân viên mang đồ ra, ốc và rượu, phải nói tôi không ham uống rượu ốc, vì nhiều lúc xót ruột, nhưng do nãy ăn cũng được ít nên cũng đỡ, với cả thời tiết se se ngồi uống rượu thì "không đâu bằng phò làng."
"Mà mày cũng tài vl, đi xe mà cũng sủa được gái, giờ thì nát nợ." – Thằng bạn tôi nâng chén.
"Nói không phải tự kiêu chứ tao tài ba vcl".
"Ngậm."
Đề xuất Bí Ẩn: Mê Động Long Lĩnh - Ma Thổi Đèn