Logo
Trang chủ

Chương 73

Đọc to

Thằng đầu vàng chả nói chả rằng nhảy xuống đạp ông anh em. Ông anh né được nhưng bị ngã cầm ghế táng nó thì nó chạy và vớ được cây gỗ ở gần đấy rồi hai tay nhảy vào vồ nhau. Thằng đội mũ nhảy xuống đấm em một phát nhưng em né và đéo né được, vẫn hượt qua mặt. Em nhanh chân đạp được nó một phát rồi nhảy ra, đang choáng váng vớ cốc nước tu một ngụm thì thằng ôn đầu đen nhặt đâu được cục gạch táng thẳng vào đầu, may đéo chết, mấy bà hàng nước tru tréo lên thì nó chạy, em không đau lắm nên vẫn đuổi theo và vớ được một cây gậy của bà hàng nước gần đó táng vào chân nó, chẳng may táng thế nào nó nhảy lên và em quơ được vào háng nó, nhưng có tình huống em không ngờ là cây gậy có đinh, và khi móc vào háng nó thì kéo một đường rách toang cái quần. Nó ngoái lại nhìn em như để nhớ mặt rồi chạy, em không đuổi theo mà quay lại chỗ cái xe, thằng anh em cũng đang đứng đấy, nó đang đạp túi bụi vào xe thằng kia thì em bảo chạy kẻo phường nó ra. Nói chung là tại tranh gái giữa ông anh em và thằng ôn tóc đen, tranh con lớp 10 mới khôn vl chứ. Chuyện không có gì đáng nói nếu một lần em lên nhà ông bác cũng ở khu vực Tây Hồ, đi xe buýt và gặp thằng ôn tóc đen, em nhận ra nó trước và em với nó lại cùng xuống một bến, tự dưng em lại rủ nó ngồi uống nước ở đoạn đường Xuân Diệu. Hỏi chuyện qua thì hai thằng mới nhận ra là đều đi đánh thuê và bắt tay nhau. Từ đó tới nay chưa thấy nhau lần nào."

"A, đm T đũng." – Em hồ hởi vì nhận ra nó.

"Đm nhà anh, đặt biệt danh vl." – Nó cười.

"Dạo này sao rồi? ĐM quả đầu lợn, đéo ai nhận ra được."

"Anh vẫn thế, đéo khác tí nào nhể."

"Khác ở cái mác em ơi."

"Là thế đéo nào?"

"À, hồi anh em mình quen nhau là anh học cấp 3, giờ anh thay mác là sinh viên đại học Bách Khoa rồi."

"Haha, đm, anh đỗ Bách Khoa à?"

"Chả lẽ tao lại điêu mày?"

"Đm, thái độ cho viên gạch vào đầu giờ, haha."

Thằng ôn này vẫn thế, máu chiến, nhớ ngày trước cái lúc em gọi nó vào mà tay nó vẫn lăm lăm cục gạch, sau khi ngồi nói chuyện nó vứt cm viên gạch đi rồi giữ thanh gỗ chống mái, nó bảo "Cái này có đinh, anh nguy hiểm quá, cầm cái này phang mới chết được chứ gạch đéo ăn thua." Từ đó thì tình anh em của hai thằng mới quen được mở rộng ra.

Sau khi ngồi nói chuyện thì em cũng được biết vài thứ về nó. Nói chung thằng này thuộc dạng phá phách từ trước rồi, đầu năm 12 vừa rồi dính một vụ đánh nhau, con thằng Hiệu trưởng chửi nó, nó cầm gạch choảng thế đéo nào từ bên thái dương thì thằng ôn kia lại né nên ăn cả viên gạch vào giữa mặt, gãy mũi. Tay Hiệu trưởng triệu tập yêu cầu bố mẹ nó lên, nhà thằng này thì cũng giàu, đéo phải bàn nhưng lúc bị thằng Hiệu trưởng chỉ tay vào mặt bắt "gọi bố mẹ mày lên đây", thế là nó cầm lọ hoa táng luôn thằng Hiệu trưởng và bị đuổi học. Bố nó không dạy được nên chuyển nó lên Giáp Bát cho bác nó cai, nó thì sợ bác một phép, nhưng bác nó lại làm về bên bảo kê, xã hội ngầm nên nó nghiễm nhiên được một chân cai bọn xe ôm, trộm cắp trong khu vực Giáp Bát này, thằng chạy xe nào thái độ có thể cho cái xe ấy nghỉ chạy vĩnh viễn.

"Đm, bình thường em có mấy khi ở đây đâu, toàn đi lượn lờ, hôm nay thế đéo nào lại muốn về đây thì gặp anh, haha, đi uống rượu."

"Thôi, sức người có hạn em ơi."

"Tối rồi, đi làm tí, mà anh đi một mình à, đi đâu?"

Đề xuất Tiên Hiệp: Dị Độ Lữ Xã
Quay lại truyện Gặp gái trên xe khách..
BÌNH LUẬN