Logo
Trang chủ

Chương 37

Đọc to

Di có vẻ hơi ngượng khi tôi nhìn nhỏ như vậy nên chủ động mở chuyện:

- Ủa Duy, đến đây làm gì, àm sao lại biết nhà tui? – Trông nhỏ có hơi nhợt nhạt, chắc vì bị ốm.

- Anh Khoa bảo tui tới.

- Làm gì?

- Thôi vào nhà rồi nói chứ, thiệt tình, Di để khách đứng ngoài cửa thế hửm? – Tôi cười nham nhở nói với Di.

- Ui, mình xin lỗi, quên mất, Duy vào đi.

Kẻ trước, người sau, hai chúng tôi bước đi cạnh nhau, nụ cười chợt nở trên môi Di.
Ngoài trời, cơn mưa dần tạnh, cơn gió mang theo những tia nắng yếu ớt đầu tiền rơi nhẹ xuống đường, và rồi, sau cơn mưa trời lại sáng.
Đối lập hoàn toàn với không khí bên ngoài, tôi như rơi vào “Hầm mộ hàn băng” khii một lần nữa Di cười hỏi tôi:

- Duy đến đây làm gì?

Đề xuất Kiếm Hiệp: Kiếm Xuất Đại Đường
BÌNH LUẬN
Đăng Truyện