Anh chở mình xuống Phong Cua ở khu Bình Quới, người đông như kiến cỏ, may quá năm nay họ còn mở hàng lâu, chứ bình thường mình nghĩ hai mấy Tết như này chắc đã nghỉ rồi chứ. Ăn ở đây thì đúng là rất ngon, nhưng lão này quả là quái đản. Ăn ốc như bữa trước còn đỡ chứ ăn cua thì phải nói là hơi mất hình tượng. Nhất là mấy thể loại rang me, rang muối, cầm lên đã dính đầy tay, ăn món này thì lại phải mút mát thì nó mới đã chớ. Mình soi anh chàng bằng ánh mắt kì dị nhất có thể, thấy anh quay sang cười cười rất hiểm. Thâm vừa thôi cha nội T.T Lại thích dìm mình à. Nghĩ thử coi bữa nay tô son Dior Fluid nhìn môi căng mọng đẹp đẽ như này, giờ phải ăn cua có phải quá đáng không hú hú. Nghĩ là nghĩ vậy, nhưng khi thức ăn ra rồi thì danh giá cũng rơi tụt xuống chân, mình cũng oánh chén khí thế lắm =)), căn bản là chờ hơi lâu nên cũng đói thiệt.
Anh: Nhìn em ăn ngon ghê, nữa đi em, còn nhiều nè.
Em (ý gì đây?): Được rồi, để em tự nhiên. Anh mới phải ăn nhiều đấy, em còn để bụng… ăn cái khác.
Anh: Ừ, lát thích ăn gì nữa anh chở đi.
Em: Vậy lát xong mình đi ăn kem nhé.
Anh: Ăn vậy coi chừng Tào Tháo đuổi em đó nha, Tết nằm khóc đừng đổ thừa anh à.
Em: Bụng em tốt lắm đừng lo. Anh sợ thì cho anh ngồi ngó.
Anh: Haha ô kê, anh thích em rồi đó nha.
Èo, mình đứng hình 3 giây, để thử phân tích xem cái giọng vừa đùa vừa thật này, phần trăm nào nhỉnh hơn? Cuối cùng mình đành cười cười, bẻ 1 cái càng to oạch, kẹp cẩn thận rồi cho vào chén anh "Vì tình cảm của anh, tặng anh cái càng cua nhân dịp Valentine".
… Xong buổi tối ăn uống no nê, 2 đứa lên kem Bạch Đằng ngồi chém gió bung lụa đủ thứ, 9h vẫn nhớ hí húi vào đánh boss thế giới, may mà có anh chăm dùm acc mấy bữa nay nên không bị thọt gì hết. Mình có 1 thói quen từ trước là đi đâu chơi cũng không về muộn quá 10h tối, nên khoảng 9h30 đã giục anh tính tiền rồi thoát xác. Kể ra từ hồi chia tay người yêu cũ, mấy năm rồi mình mới đi chơi Valentine như thế này. Thiên hạ vẫn đông, đường phố vẫn nhộn nhịp, mỗi tội năm nay không còn ai tặng hoa tặng quà, thủ thỉ mấy lời sến súa. Haizzz bọn có gấu thật vớ vẩn, hết ngày kỉ niệm này đến ngày lễ hội khác, bình thường mình cũng lạc quan lắm nhưng hôm nay quả thật không tránh được chút ưu phiền.
Về đến nhà mình, đang chuẩn bị bước vào thì anh gọi giật lại
Anh: Khoan khoan, cho em cái này nè.
Em: Sao sao? Qùa à?
Anh (móc trong túi áo ra 1 phong lì xì): Ờ từ nay đến vào Tết chắc không gặp, lì xì cho em nè. Lì xì nhé không phải quà Valentine nhé.
Em: Trời đất, em cám ơn anh, sắp già như em cũng được lì xì hả?
Anh: Ờ thì đã già như anh vẫn nhận được quà sinh nhật còn gì.
Em: À à có qua có lại hả, ok em nhận. Thank you Vinamilk
Anh: Ừ thì longterm nó phải vậy chứ hahha. Thôi vô nhà đi thím hai.
Vừa chui được vào nhà thì đã thấy ông anh trai đứng ở phòng khách, hấp háy mắt
Ông anh: Ai đó, bồ mày hả?
Mình: Bồ bịch gì, trai mới gặp được 2 lần.
Ông anh: Thì đi chơi “Lễ tình nhân” đó thôi, tao nhìn sơ thấy cũng tàm tạm, không đẹp trai bằng tao.
Mình: Uh em thấy cũng được, nhưng ông nhìn gớm chết đừng có so với người ta nha.
Ông anh: Mày làm gì thì làm, nhớ dùng Pikachu nghe chưa.
Mình: Sặc, có ông anh trai nào nói với em gái vậy không @@. Kiểu anh gì đây????
Ông anh: Kiểu cool and handsome há há. Mà lát ngủ sớm đi, thằng P. nó mới bay về, mai qua đây ăn sáng với tao. Mày mà dậy sớm tao cho 1 suất ké.
Ông anh đi về phòng rồi mà mình vẫn chôn chân tại chỗ, anh P. á??? Hic hic tối nay không ngủ được mất, mình quên luôn anh chàng vừa đi chơi cùng mình.
Anh P. ơi là anh P.
Trong lúc bắt đầu mơ màng thì bụng bỗng sôi sùng sục, thôi xong đời gái sắp già, chả lẽ cua và kem đánh nhau tơi bời. Nè bớt giỡn, sáng mai tui phải gặp anh P. đó nha anh Tào!
Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Con Đường Thành Thần