Logo
Trang chủ
Chương 11: Oan nghiệt

Chương 11: Oan nghiệt

Đọc to

Hình như đêm nay chả ai ngủ được, mẹ cứ trằn trọc rồi quay ngược quay xuôi suốt, trong buồng cũng nghe thấy tiếng thở dài của bác em. Ngó đồng hồ xem mấy giờ rồi thì vô tình em đụng trúng cái ảnh thờ của bác trai, ảnh chụp bác cười rất tươi nhưng sao em nhìn vào cứ có cảm giác bác đang liếc nhìn mình rồi cười điệu cười bí hiểm. Liếc nhanh sang đồng hồ thì thấy đã gần 2 giờ sáng rồi, vội chui tọt vào sau lưng mẹ rồi núp mặt vào đấy ngủ. Nằm được một lúc thì tự dưng bên ngoài cổng có tiếng gọi, từ sau đợt con Tô và con Lu chết thì nhà bác không dám nuôi chó nữa nên không khí càng im ắng đến rợn người. Tiếng gọi cửa rất dồn dập, em véo véo vào người mẹ thì mẹ bảo nằm im rồi ngủ đi, nhưng mà sợ quá có ngủ được đâu. Một lúc sau thì bắt đầu nghe thấy tiếng gọi to kèm tiếng đập cổng:

– Chị Hoa ơi, mở cửa cho tôi nhanh lên!

Hoa là tên bác gái em, nghe tiếng gọi rất giống tiếng bà họ em nhưng vì sợ nên chả ai dám ra xem ai đang gọi. Hình như biết mọi người trong nhà sợ ma nên người bên ngoài lại gọi to hơn:

– Ra mở cửa đi, cô chị đây không phải ma đâu!

Vừa dứt lời xong thì em đã thấy bác em tay cầm đèn pin đi từ buồng ra, mặt lấm lét nhìn mẹ em rồi bảo:

– Hình như tôi nghe thấy tiếng cô K gọi dì ạ.

Mẹ em và em cũng gật đầu hưởng ứng, nhưng cũng chẳng ai muốn ra. Đánh liều, mẹ em lật đầu giường lấy cái cành dâu, thì ra từ tối mẹ đã nhét nó ở dưới đấy rồi, còn em lăng xăng đi cầm thêm cái đèn pin rồi theo mẹ và bác ra cổng. Em và bác soi đèn pin lướt qua thì thấy một người đàn bà đứng ở cổng, hết cả hồn em định đi vào nhưng rồi vẫn cố đứng lại xem ai.

Mẹ em ra mở cổng thì đúng là bà họ em thật, nhìn bà hình như rất mệt mỏi. Đợi bà vào nhà xong rồi mẹ em hỏi:

– Bác có việc gì mà phải sang đây muộn thế ạ?

Em ngó lại đồng hồ thì bây giờ đã hai rưỡi sáng. Nhìn bà rất mệt, hai mắt thâm quầng như mất ngủ, tu một hơi hết chén nước rồi bà ngồi xuống và chậm rãi kể:

– Bố chồng chị vừa về, chị Hoa ạ.

Hoa là tên bác gái em, bác hốt hoảng hỏi:

– Bố con về làm gì vậy bác, sao bố con không về nhà mà lại về nhà bác là sao?

Bà nói tiếp:

– Ông ấy muốn về nhà lắm nhưng không về được, nhà chị có ma dữ canh cổng.
 

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Nhân Vật Phản Diện Hoàng Tử Ba Tuổi Rưỡi
Quay lại truyện Họ nhà em bị vong ám
BÌNH LUẬN