Logo
Trang chủ
Phần 3 - Chương 111
Phần 3: Mưa Mùa Thu và Em

Phần 3 - Chương 111

Đọc to

Nó trở về Hà Nội sau chuyến du lịch đã gần 6h tối, công ty nó tiếp tục hẹn hò nhau đi ăn uống cho trọn kì nghỉ nhưng nó từ chối vì cảm thấy bản thân không được khỏe cho lắm. Lấy xe rồi trở về nhà, đúng giờ tan tầm nên đường rất tắc, 1 cái đèn đỏ 100s nhưng phải đợi cả chục phút mới nhịch lên một tí.. Thi thoảng lại có tiếng còi bấm inh ỏi, tiếng thúc giục nhau ở phía sau khi đèn sắp chuyển xanh.. Nó không vội vã như vậy và cũng chẳng quan tâm cho lắm, có lẽ sau chuyến đi trở lại Quảng Ninh ấy, lòng nó bỗng trở nên nặng chĩu với những tâm trạng khó tả..

Thong dong mãi tới hơn 7h tối mới về đến chung cư, đèn phòng khách và bếp vẫn sáng chưng, mùi thức ăn thơm nức mũi từ trong ấy bay đến khiến nó phải ngó đầu vào trong để kiểm tra.. Nhưng chẳng thấy ai trong đó cả, thiết nghĩ là Ngân đang ở nhà nên nó kệ, chỉ rót cốc nước rồi ngồi phịch xuống ghế để nghỉ ngơi..

Chợt nó thấy trên bàn uống nước vẫn là chiếc hộp quà của Ngân, rút kinh nghiệm lần trước, nó không táy máy tò mò nữa mà để mặc vậy, đến khi có tiếng cạch cửa phòng, nó mới đánh tiếng..

-Nay lại về nhà nấu cơm ăn à Ngân..

Nhưng đáp lại nó là một không gian tĩnh mịch, chẳng ai thưa với câu hỏi của nó cả.. Thấy lại, nó vẫn lên tiếng thêm một lần nữa.

-Ngân ơi, nay về nhà ăn cơm à..

Bỗng nó ngạc nhiên khi người xuất hiện trước mặt nó không phải Ngân mà là chị.. Chị đứng đó nhìn nó, ánh mắt có phần buồn rầu và tức giận nhưng không nói lời nào.. Sau khoảng 1p như vậy, chị cũng quay mặt để đi vào trong bếp..

-Chị lên lúc nào đấy, sao không gọi em..

-Không cần xưng hô thế đâu, nhà không có ai cả..

-Ừ thế em lên lúc nào? Hôm qua anh cũng mới xuống QN du lịch Cô Tô.

-Em xuống lúc chiều, tưởng anh đang làm việc nên em không gọi, tắm đi để ăn cơm..

-Thế lên đây có việc gì thế?

Chị quay ra nhìn nó rồi thở dài lắc đầu, giọng điệu vẫn lạnh tanh mà trả lời nó..

-Ăn cơm thôi, em muốn ăn cơm với anh..

Nhận ra bộ dạng khó hiểu của chị, nó cũng nặn óc suy nghĩ xem có chuyện gì để khiến chị như vậy.. Đã rất lâu rồi nó không còn được chứng kiến bộ dạng đó, có lẽ là 5 năm, à không phải từ lúc yêu nó đến bây giờ, nó mới lại được thấy..

Phải chăng là chị có chuyện, hay gia đình chị có chuyện gì nhỉ? Hay là cãi nhau với anh Quân nên chị giận bỏ lên HN, hoặc có thể là công việc của chị đang có vấn đề, chị phải lên đây để giải quyết..

Tính nó thì không thích tò mò chuyện của người khác, nhưng linh cảm của nó cho biết chuyện này không hề đơn giản, bởi vì Hoài Thu vốn là một con người bình tĩnh, quyết đoán, xử lý mọi chuyện đâu ra đấy.. Chỉ có trong chuyện tình cảm, chị mới trở nên như thế này..

-Hoài Thu, em sao vậy, có chuyện gì à? - Nó gặng hỏi

Chị tắt bếp, sau đó thì bưng đĩa thức ăn đặt ra bàn, rồi ngẩng lên nhìn nó cười buồn..

-Bao lâu rồi nhỉ?

-Bao lâu cái gì? - Nó khó hiểu

-Bao lâu rồi anh không gọi em là Hoài Thu, anh còn nhớ lần cuối cùng anh gọi em bằng tên là khi nào không?

Nó im lặng để suy nghĩ trước câu hỏi của chị mà không vội trả lời, thấy nó như vậy, chị lại tiếp tục lên tiếng..

-Bao nhiêu chuyện xảy ra, làm gì anh còn nhớ nữa.. Cách đây cũng đã 5 6 năm rồi, từ lần em gặp anh ở quán cafe trên đường Láng, sau đó em đi lấy chồng..

-Vậy suốt thời gian anh ở QN, anh chưa từng gọi hả?

-Chưa 1 lần nào, có lẽ vì cuộc sống của em và anh lúc đấy đã tách biệt khỏi nhau.. Mà thôi, em trêu đó đừng suy nghĩ gì.. Anh đi tắm đi rồi ra ăn cơm, em nấu xong rồi..

Nó ậm ừ rồi vào phòng lấy quần áo đi tắm, xong xuôi đã thấy chị ngồi đợi sẵn, tay bấm điện thoại. Bữa cơm ấy chị làm toàn món nó thích ăn, canh ngao dứa, sườn chua ngọt, đậu nhồi thịt,... Trình nấu ăn của chị thì miễn phải bàn, đỉnh nóc kịch trần bay phấp phới..

-Ngon không?

-Đồ em nấu thì lúc nào chả ngon, mà không ăn đi, cứ nhìn anh suốt thế..

-Em thích nhìn anh, thấy anh ăn ngon vậy là em vui.. mà cái gì vui phải nhìn suốt chứ.. đúng không?

-Ừ đúng, em nói gì cũng đúng, thế sao có chuyện gì mà bộ dạng chán nản, mệt mỏi vậy?

-Anh thật sự không biết anh đã gây ra chuyện gì à?

Nó ngạc nhiên trước câu hỏi của chị, rồi cũng buông đũa xuống, lắc đầu..

-Chuyện gì, anh làm chuyện gì chứ, ý em đang nói đến việc Linh lấy chồng?

-Không..

-Thế ngoài chuyện đó ra, làm gì còn chuyện gì nữa..

-Vậy à? Anh vẫn muốn giấu em sao?

Bỗng chị đứng dậy rồi tiến ra bàn uống nước, sau đó cầm chiếc hộp lên rồi quay trở lại bàn, đặt trước mặt nó.. Đôi mắt chị đỏ hoe, 2 hàng nước mắt đã rơi xuống từ lúc nào..

-Anh.. anh mở ra xem đi.

-Thôi, cái này anh từng mở ra rồi, đồ của Ngân, đụng vào làm gì điếc tai.. Mà sao em phải khóc, em làm sao đấy?

-Anh cứ mở ra đi, mở ra trước mặt em..

-Không, em cất nó về chỗ cũ đi..

Nó đẩy lại chiếc hộp về phía chị, bỗng chị nấc lên vài cái rồi chặn lại, giọng nói đã lạc đi trong nước mắt..

-Từ giờ em không phải là Hoài Thu mà anh thường gọi khi nãy nữa, giờ em trở về với đúng mối quan hệ của chúng ta.. Nam, chị, chị.. yêu cầu em mở chiếc hộp này ra, trước mặt chị.. Ngay lập tức..

-Này..

-Mở ra.

Bỗng chị hét lên với nó một cách tức tưởi.. Chưa một lần nào nó thấy chị trở nên như vậy.. Nó cứ ngồi đó mà nhìn chị ngạc nhiên, cũng không có hành động theo lời chị nói.. Cái nó khó hiểu, là tại sao chị lại trở nên kích động như vậy, mà trong chiếc hộp này là cái que thử thai 2 vạch.. Chả lẽ chị đang nghĩ, nó là chủ nhân của chiếc que đó sao? Không thể nào, bị điên à?

-Từ đã, anh biết trong chiếc hộp đó là thứ gì, nói anh nghe, có vẻ như đang có sự hiểu lầm nào đó ở đây..

Chị giật lấy chiếc hộp rồi tự mở ra, động tác dứt khoát, sau đó chìa ra trước mặt nó rồi hất hàm

-Anh xem đi.

-Là que thử thai, anh biết rồi.

Nó vẫn tỏ ra thái độ bình thản, bởi vì nó biết rõ bên trong là thứ gì, nhưng cái nó không hiểu ở đây là việc này thì liên quan đếch gì đến nó, để rồi chị tỏ thái độ như vậy.. Càng nghĩ càng bực, nó bắt đầu nhíu mày..

-Đừng nói là em về đây thấy cái này, xong em lại nghĩ đó là của anh nhé, cái này là của cái Ngân, anh không biết..

-Có thật là anh không biết không?

-Đúng, chẳng liên quan gì đến anh..

Chị gật đầu rồi gọi với vào trong..

-Ra đây đi..

Ngân từ trong phòng lầm lũi bước ra, ánh mắt nhìn nó có vài phần tức giận.. Chị đẩy ghế lại rồi tiếp lời..

-Ngồi xuống đây, 3 mặt 1 lời đi

-Vâng..

Ngân nghe vậy cũng lấy ghế xong ngồi xuống, không khí trở nên im ắng lạ thường, một lúc sau thì chị cũng lên tiếng, phá vỡ bầu không khí ngột ngạt ấy..

-Giờ ở đây đông đủ, 3 mặt 1 lời đi.. Nam này, em nghe Ngân nói, anh là chủ nhân của cái que thử thai này.. Anh có gì muốn nói không?

-Liên thiên nó vừa thôi, ai được làm gì đâu mà chủ với chả nhân, chả lẽ ở cùng nhà là mang thai qua đường hô hấp như covid-19 à? Thế chẳng phải..

-Im đi.. - Ngân bỗng gào lên, đôi mắt đỏ ngầu tức giận nhìn nó..

-Ơ hay.. Em bị điên à?

-Yên nào, nói chuyện tử tế nghiêm túc đi.. Nam, em hỏi anh, có thật là anh không làm chuyện đó với cái Ngân không?

-Không mà, làm gì chứ? Làm gì thì anh phải biết..

-Được rồi, vậy từ lúc anh ở Quảng Ninh về, anh có ngủ với ai không?

-Có, với Linh thôi..

-Thế từ lúc anh chuyển qua ở nhà của em, anh cũng chỉ có ngủ với Linh đúng không?

-Đúng - Nó gật đầu kiên quyết

-Ngủ tại đây mấy lần..

Câu hỏi của chị khiến nó phải khựng lại đôi chút, cần phải lục lọi lại trí nhớ thì mới có thể trả lời được.. Từ sau tết, Linh cũng phải vào trong nam để giúp anh Nhật nên không ở cạnh nó nhiều.. Chỉ có duy nhất 1 lần em bay ra với nó rồi cả 2 cùng đi du lịch thôi.. Và hôm bay ra cả 2 đã ngủ với nhau ở đây.. Cũng chính là hôm mà thằng Hưng từ Cam về, xong rồi rượu chè vào rủ nhau đi cảnh.. Thấy nó im lặng, chị lại lên tiếng..

-Em đang hỏi anh đấy Nam..

-À ừ 1 lần, là cái hôm mà Linh bay ra đây từ sáng sớm, xong cả 2 đi du lịch luôn..

-Đầu tháng 4 đúng không?

-Cái gì em cũng biết nhỉ?

-Em không biết đâu, là con bé này nó nói cho em biết.. Vậy anh biết cái thai này mấy tuần rồi không?

-Không.. - Nó lắc đầu

-9 tuần rồi.. Hôm nay là ngày bao nhiêu?

-10/06.

-Anh tính thử đi.. Nếu anh nghĩ đó là sự trùng hợp thì đừng lên tiếng, nghe cái Ngân nó nói đã.. Ngân, nói đi..

Ngân vẫn im lặng mà nhìn về phía khoảng không ngoài ban công, mồm mấp máy như định nói gì đó xong lại thôi.. Chị đứng lên, mở túi xách lấy chiếc điện thoại của mình.. Sau đó vỗ vai Ngân..

-Mạnh dạn lên, cứ kể hết chuyện hôm đó ra, rồi nói cho nhau nghe.. 1 người đẩy, 1 người chối thì chuyện không giải quyết được đâu.. Biết đâu là nhầm lẫn, mà cũng biết đâu là cố tình chối..

Vừa nói chị vừa lườm sang bên nó, ánh mắt sắc lẹm làm nó dựng tóc gáy.. Ánh mắt ấy giống như 1 mũi tên vừa xuyên thủng da thịt của nó vậy.. Càng nhìn nó lại càng lạnh sống lưng, một cảm giác khó gọi tên xuất hiện trong nó.. Linh cảm cho nó biết rằng, nó đã gây ra một chuyện tày đình..

Ngân sau khi được chị động viện, cũng nén một hơi rồi cũng bắt đầu kể..

-Hôm ấy cái Phương nhân viên làm ca 2 và hôm sau thì làm luôn ca 1.. Khách đông đến tận gần 11h đêm mới xong nên cháu về nhà ngủ nhường phòng cho nó nghỉ ngơi để sáng sớm mai tiện làm việc luôn.. Khoảng hơn 5h thì anh Nam đi đâu về, cháu mở cam phòng khách thì thấy đi đứng loạng choạng mãi mới vào được phòng.. Sau đó khoảng 20 phút thì cháu nghe thấy tiếng nhạc to ở bên phòng.. Sợ anh ý làm sao nên cháu qua phòng ngó.. Sau đó, sau đó thì..

Ngân ấp úng không nói rõ được chi tiết phía sau, nhưng là một người thông minh thì không cần nói cũng sẽ hiểu vế sau là gì.. Từng kí ức của ngày hôm ấy ùa về theo từng lời nói của em, nó bỗng xua tay rồi gắt gỏng lên..

-Hoang đường, linh tinh, không thể nào..

-Chuyện Ngân kể có đúng không? hôm đó là anh say rượu, anh có nhớ gì không?

-Làm gì có chuyện đó, đúng là hôm đó anh có về nhà trong tình trạng say, nhưng người anh ngủ cùng là Linh mà, lúc đó, Linh mới bay từ SG ra, xong về đây luôn..

-Anh đừng có mà điêu, hôm đó tôi sang xem anh thế nào thì anh kéo tay tôi rồi đè tôi xuống giường.. Sau đó thì.. thì.. Anh không cần phải chịu trách nhiệm, là lỗi của tôi, tôi tự chịu, tự tôi sinh ra rồi tôi nuôi..

Ngân lại bật khóc nức nở, rồi đứng bật dậy mà chạy vào trong phòng.. Chị cũng ngồi vậy mà quan sát, không có động thái nào ngăn cản em lại.. Tiếng đóng cửa mạnh vang lên khô khốc hệt như không khí lúc này.. Thật sự quá nặng nề..

Chị chuyển sang ngồi cạnh, nắm lấy tay của nó, nhưng đôi bàn tay ấy bỗng nhiên run run lạ thường.. Thế rồi, chị để chiếc điện thoại ở trên mặt bàn, đẩy về trước mặt nó..

-Có những chuyện em sẽ định giấu anh cả đời này, bởi vì em nghĩ rằng, em giấu tiệt nó đi, để anh sống với cảm xúc và suy nghĩ của mình, thì cuộc sống của anh sẽ bớt đi những muộn phiền, anh cũng sẽ tươi tỉnh, lạc quan và vui vẻ hơn.. Nhưng đến ngày hôm nay, có lẽ anh nên xem nó, đó là câu trả lời cho những câu hỏi trong đầu anh từ trước đến giờ…

Nó đón lấy, bên trên màn hình là khung chat messenger, tên hiển thị là Linh.. Tin nhắn được gửi từ khoảng thời gian giữa tháng 4, cuộc trò chuyện bắt đầu từ tấm ảnh demo ảnh cưới của Linh và Khánh.. Nó bắt đầu kéo xuống và đọc, đoạn tin nhắn khá dài, đọc hết cũng phải mất gần 30 phút.. Và đó cũng chính là 30 phút quan trọng nhất trong cuộc đời nó..

“Có lẽ chúng em hết duyên rồi chị à, duyên ở đây cũng chỉ là do em tự đề ra, tự ngộ nhận, tự bào chữa. Gói gọn trong 2 từ cố chấp thôi, bởi tất cả những gì em làm, những gì Nam làm, cũng đều là chấp niệm nuối tiếc cho 12 năm đồng hành cùng nhau.. Tuổi trẻ của em luôn vùng vẫy để có thể sống một cuộc sống do chính em lựa chọn.. Quyết định lần này, cũng là để tốt cho em, tốt cho Nam, và tốt cho tất cả mọi thứ”

Đó là tin nhắn cuối cùng mà Linh nhắn gửi cho chị, chị chỉ thả tim và không trả lời lại.. Biết nó đã đọc xong, chị lấy lại điện thoại, ấn tắt màn hình đi nhưng không lên tiếng, chỉ ngồi đó nhìn nó thôi..

Nó đứng dậy rồi ra mở tủ lạnh, lấy 2 lon bia, sau đó giơ lên lắc lư như muốn hỏi ý kiến của chị.. Chị gật đầu..

-Anh bình tĩnh thế này, em thấy lạ đấy..

-Chứ giờ anh phải phát tiết ra à hay như thế nào?

-Làm những gì mà anh đã từng làm trước đây.. Trở thành 1 kẻ điên trong vài phút chẳng hạn.. Anh bình thản thế này như thể anh đã biết trước chuyện này vậy..

Nó đưa lon bia lên tu một ngụm dài, rồi thở dài..

-Không, anh chẳng biết chuyện gì hết.. Anh bình tĩnh, thản nhiên như vậy là vì cuộc sống này vốn chẳng có chuyện gì làm khó anh được nữa.. Với cả, Linh đã lấy chồng, lí do là gì thì kết quả vẫn không thể thay đổi được.. Anh chỉ quan tâm kết quả, không quan tâm quá trình.. Vậy sao phải phát tiết ra bên ngoài chứ? Điều đó vô tác dụng..

-Vậy tại sao năm ấy, khi biết sự thật về màn kịch em dựng lên để lừa dối anh.. Anh lại trở nên kích động như vậy..

-Cũng nhờ chuyện đó mà anh mới bình tĩnh được như bây giờ..

-Anh đọc chắc cũng hiểu hết rồi đúng không? Hôm ấy Linh có về đây lúc 6h sáng, vào phòng thì thấy chốt cửa, xong nó thấy cái Ngân đi ra, còn anh thì chẳng có đồ trên người.. Như vậy là đủ hiểu rồi đúng không?

-Cái anh thấy lạ, là về sau Linh vẫn bình thường, hôm đó, là anh thấy Linh, rõ ràng anh thấy Linh chứ không phải Ngân.. Thật đấy..

-Nói em nghe, hôm đó anh đã sử dụng ma túy đúng không?

-Ơ không? Em điên à..

Nó giật mình trước câu hỏi của chị, ấp úng rồi tỏ thái độ lấp liếm đi bộ dạng của mình..

-Anh đừng chối nữa, em chỉ muốn nghe từ chính miệng anh nói ra thôi.. Ngân nó bảo là biểu hiện của anh hôm ấy như 1 thằng phê thuốc.. Cộng thêm với việc anh khẳng định mình nhìn cái Ngân lại ra thành Linh.. Thì anh đang bị ảo giác đó anh có biết không?

Nó im lăng mà nghe chị nói, mặt cúi gằm không dám lên tiếng biện minh.. Vì những lập luận của chị quá sắc sảo, chị đang đi guốc trong bụng nó vậy..

-Nhưng mà thôi.. Chuyện cũng qua rồi, Nam mà em biết, em đã từng yêu không phải dạng người thích đua đòi, có lẽ chuyện anh sử dụng thứ đó, là vì muốn thử, hoặc muốn biết cảm giác.. Hoặc là vì con bé kia..

-Con bé nào?

-Con bé Đan Thư, người mà anh thương đến mức mất đi cả lý trí.. Thôi, bây giờ mọi chuyện rõ ràng rồi.. Với cả Ngân, anh định tính sao?

-Chuyện đã rồi, anh phải chịu trách nhiệm thôi.. Anh sẽ cưới Ngân..

-Vậy thì đi vào nói với nó, làm được thì chịu được, đó mới là Nam mà em biết..

Chị nói nhẹ bâng, sau đó đứng lên về lại chỗ, thấy nó vẫn ngồi đó, chị khều nhẹ tay nó rồi hất hàm ra hiệu vào trong phòng..

-Đi đi, ngồi đực ra thế..

-Ừ đây..

Nó tiến đến phòng của em, sau đó thì đưa tay lên mà gõ cửa..

-Ngân ơi, anh vào được không?

..

-Ngân ơi, anh vào nhé, anh có chuyện muốn nói..

..

-Ngân ơi, Ngân..

Bỗng chị huých nó ra, sau đó thì vặn chốt mở toang cánh cửa.. Quay ra nhăn mặt nhìn nó..

-Còn ở chung với nhau trăm năm.. Cần gì câu nệ lịch sự thế, mở mà xông vào chứ.. Lắm chuyện..

Nó cười ngượng rồi cũng bước vào trong phòng, em đang nằm trên giường quay lưng ra ngoài bấm điện thoại.. Ngồi xuống bên cạnh, nó lay lay người..

-Này..

-Gì..

-Thôi thì lỡ rồi, cưới nhé..

Ngân bỗng bật dậy, nhìn nó hằm hằm tức giận..

-Người ta cầu hôn có hoa có nến, đây ông đi cầu hôn người ta như thế khác gì mua bó rau không?

-Ừ thì hoàn cảnh khác nhau mà..

-Ít ra cũng phải có câu nói đàng hoàng chứ.. Vỏn vẹn 6 chữ thế mà cũng đòi văn hay chữ tốt.. Viết truyện câu từ sâu sắc thế mà lúc này chữ nghĩa chạy đâu hết rồi..

Nó đưa tay lên gãi đầu gãi tai một lúc, đồng ý là chuyên văn thật, nhưng chưa bao giờ nó rơi vào tình huống như thế này nên cũng có phần ngại ngùng..

-Ừ thì.. thì..

Bỗng em ngồi xích lại rồi ôm chặt lấy nó, thủ thỉ..

-Đừng vì có bầu trước mà nghĩ rằng em không danh giá.. Sính lễ đầy đủ theo yêu cầu của bố mẹ em.. Em chỉ cần có thế thôi, nếu được thì em mới đồng ý, không thì em ở vậy..

-Đơn giản..

-Vâng, Em đồng ý làm vợ anh..

Nó cũng đưa tay lên ôm lấy em rồi gật đầu ừ một tiếng..

-Xong rồi thì ra ăn nốt cơm nhé, thức ăn còn đầy ra.. - Tiếng chị vọng vào, có một chút nghẹn ngào và lạc đi..

Phòng của Ngân có một chiếc gương đứng, để ở bên phải cửa ra vào.. Nhìn vào đó sẽ phản chiếu lại khung cảnh bên ngoài.. Nó nhìn thấy chị.. Chị đang dựa vào tường, bàn tay đưa lên bịt mồm để ngăn tiếng nấc..

Còn đôi mắt thì giàn dụa..

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Dòng đời nổi trôi
BÌNH LUẬN
Ẩn danh

Nguyen Hai Anh

Trả lời

5 tháng trước

vậy là Nam lấy Linh phải không ạ, vì lấy Ngân chỉ là diễn ra trong mơ

Ẩn danh

Msi Mainboard

5 tháng trước

Lấy Ngân bác ơi :)

Ẩn danh

Bruh

4 tháng trước

tự nhiên kết có Linh là như nào hả bác?

Ẩn danh

Gangv

4 tháng trước

@bruh tác giả chấp niệm lớn quá thôi. chứ theo dữ kiện thì lấy Ngân rồi :d âu cũng là cái số

Ẩn danh

satnat123 [Chủ nhà]

Trả lời

6 tháng trước

Đến đây là kết thúc bộ Hồi ký mưa, chúng ta đã cùng nhau đồng hành 4 năm ngoài đời và 12 năm ở trong truyện.. Chắc hẳn sẽ có nhiều bác đặt dấu hỏi cho chap END này về những tình tiết của nó.. Vậy thì tôi xin thưa rằng đây là 2 cái kết, hi vọng rằng nó đều sẽ làm dịu đi những sự nuối tiếc dành cho các nhân vật của độc giả.. Các bác đứng ở 1 góc độ nào đó, đọc truyện và cảm nhận, lựa chọn cho mình 1 cái kết có thể làm thỏa mãn cảm xúc của bản thân.. Còn với tôi, đó chính là những điều tiếc nuối nhất của cuộc đời, vốn dĩ muốn chống lại sự vô thường của nó.. Để có thể tự thay đổi số phận 1 lần.. Hơn 800 ngàn từ với nhiều nhân vật, câu chuyện cùng cảm xúc hỷ nộ ái ố đã đến lúc phải nói lời kết thúc.. Hi vọng rằng các bác sẽ luôn ủng hộ tôi ở bộ mới sắp ra mắt có tên “Hồi Ký mưa phiên bản truyện”.. Mọi yêu thương của độc giả xin gửi về: STK:1018018849 Ngân hàng Vietcombank Để tôi có động lực tiếp tục phục vụ các bác.. Xin cảm ơn ạ..

Ẩn danh

Nang2007

Trả lời

6 tháng trước

Cuối cùng là tác giả lấy ngân vì có sản phẩm hả 😂

Ẩn danh

Trung Sen

Trả lời

6 tháng trước

THẰNG NAM ĐÂU UPDATE TIẾP ĐI ĐANG ĐỌC CUỐN

Ẩn danh

Nang2007

6 tháng trước

Donate cho tác giả mà bảo ông ý gửi cho

Ẩn danh

Trung Sen

Trả lời

6 tháng trước

Đọc hay quá ai có info mấy nv chính k nhỉ cho mình xin với

Ẩn danh

Nang2007

6 tháng trước

Chỉ có trang của ông tác giả thôi còn các nhân vật thì chỉ 1 số người biết thôi

Ẩn danh

Trung Sen

6 tháng trước

CHO MÌNH XIN TRANG TÁC GIẢ VỚI ĐANG ĐỌC HAY THÌ HẾT CHAP

Ẩn danh

Trung Sen

Trả lời

6 tháng trước

đọc cháp 25 26 chỉ muốn chửi đm thằng Nam thôi kkkk tôi đang đọc đến chap 26 chưa đọc hết câu chuyện nhé

Ẩn danh

Trung Sen

Trả lời

6 tháng trước

hay quá mình rất thích đọc mấy cái truyện voz này đọc cả ngày k chán rồi vừa đọc vừa nghĩ về thơi đi học bao nhiêu kỉ niệm ùa về, nhớ thật sự

Ẩn danh

Msi Mainboard

Trả lời

9 tháng trước

bao h ra chap tiếp theo v ad hóng quá 🥲

Ẩn danh

mai thành

Trả lời

9 tháng trước

Chap mới đi thím ơi

Ẩn danh

Hoàng Hồ Bảo

Trả lời

9 tháng trước

Ủa p ngoại truyện nhật ký mại anh 5 6 phần mà k thấy nhỉ