Nó dẫn em về nhà trong một ngày nắng nóng cục bộ, vì cũng đã nói chuyện qua với bố mẹ nó rằng có chuyện quan trọng cần phải có mặt đông đủ nên Ngọc Anh đã xin nghỉ 1 ngày phép để về tham dự..
Em mua một giỏ hoa quả cùng một ít bánh kẹo làm quà, vừa về đến, trà nước thưa gửi xong nó đã dẫn em lên trên tầng để thắp hương khấn bái tổ tiên.. Bố mẹ nó thấy làm lạ nhưng cũng không nói gì, chỉ lặng lẽ quan sát thôi..
Xong xuôi yên vị, nó cũng đứng lên dõng dạc thưa gửi..
-Đây là Ngân, kém con 1 tuổi, nhà ở Quảng Ninh nhưng bố mẹ hiện đang ở trên quê gốc Thái Nguyên.. Chúng con quen biết nhau từ lúc con còn làm việc ở dưới ấy.. Nay con đưa về đây để ra mắt bố mẹ.. Sắp tới 2 đứa con dự định sẽ về chung 1 nhà ạ..
Cả bố mẹ nó và Ngọc Anh đều mắt O mồm chữ A, ngỡ ngàng trước lời nói của nó mà chẳng thốt lên lời nào.. Nó bèn mở điện thoại, vào album ảnh rồi đưa cho mẹ nó xem.. Cả bố nó và Ngọc Anh đều ngó vào rồi ngã ngửa..
-Ô có bầu rồi..
Chỉ riêng mẹ nó vẫn giữ nguyên thái độ như vậy, đăm chiêu nhìn vào màn hình.. Đây là lần đầu tiên nó thấy mẹ nó bình tĩnh như vậy, khác xa những gì mà bà thường thể hiện.. Không khí bỗng trầm lắng lạ thường như chờ đợi vào câu nói tiếp theo của mẹ nó.. Còn em, em đang cúi gằm măt, bàn tay nắm chặt vào nhau có chút run run..
Bỗng mẹ nó nở 1 nụ cười rồi đưa trả điện thoại, tháo chiếc kính viễn ra đặt xuống bàn..
-Bầu bí thất thường, con có ăn uống được nhiều không? đã thấy nghén chưa?
Mẹ nó đang nói chuyện với em, nhưng có vẻ căng thẳng quá nên em không đáp lại câu gì mà chỉ cúi gằm mặt xuống suy nghĩ.. Đến khi nó lay nhẹ cánh tay ra hiệu thì em mới giật mình..
-Ơ dạ..
-Mẹ hỏi em đã thấy nghén chưa?
-Dạ chưa ạ, con vẫn ăn uống bình thường, không thấy dấu hiệu nào..
-Ừ thế thằng Nam đã lên đó, thưa gửi với 2 bác bên nhà chưa con?
-Con chưa, chắc là 2 3 ngày nữa con mới lên.. Dù sao thì Ngân cũng đánh tiếng trước rồi.. Con lên sẽ thưa gửi ạ.. - Nó đáp
-Ừ được rồi, như thế nào 2 đứa tự sắp xếp nhé, bố mẹ sẽ lo cho.. Thế mấy hôm nữa là xuống Quảng Ninh à?
-Không ạ, con lên Thái Nguyên..
Mẹ nó gật đầu, sau đó quay sang chỗ Ngọc Anh đang ngồi..
-Ngọc Anh ra chợ mua ít đồ về rồi thằng Nam phụ vào làm mâm cơm để mẹ thắp hương trình báo với các cụ nhé.. Chào mừng nhà ta đón tận 2 thành viên mới..
-Dạ vâng ạ..
Nó quay sang bố Quang, từ nãy đến giờ nó chưa thấy bố nó có ý kiến gì.. Đồng ý việc hôm nay mẹ nó sẽ toàn quyền quyết định, dù sao nó cũng là con trai của bà.. Nhưng năm tháng trôi qua, từ lâu nó đã coi bố Quang như bố ruột của nó rồi.. Nên việc quan trọng như thế này, nó muốn nghe ý kiến từ cả bố nữa..
-Bố ạ, chúng con dự định sắp tới sẽ về chung 1 nhà, bố đứng ra đại diện lo lắng việc cho chúng con bố nhé..
-À ừ, tất nhiên rồi.. mẹ cứ ra lệnh là bố làm theo thôi.. Haha.. Để tao gọi mấy ông chiến hữu nay qua uống rượu.. Nhà có hỷ sự..
Vậy là mẹ nó đã chấp nhận em.. Cũng mừng ra mặt bởi vì “sự cố” vô tình lên chức bà nội này.. Trong bữa cơm, mẹ nó hỏi han, dặn dò em kĩ lắm.. Thậm chí còn đề nghị rằng nếu công việc không quá bận rộn thì có thể về ở đây để tiện cho bà chăm sóc đến khi sinh..
À, lúc về ra mắt gia đình nó, em vẫn để tóc ánh hồng.. Dù có đề nghị đi nhuộm lại cho đứng đắn nhưng nó từ chối.. Đụng vào hóa chất rất có ảnh hưởng đến thai kì.. Sau này lúc cưới thì tìm phương pháp an toàn khác để phục hồi màu tóc xem sao..
…
Ngày nó về nhà em ra mắt có đông đủ mọi người, bố mẹ vợ nó, anh trai vợ cùng các cô chú bác họ hàng nội ngoại.. Tính sơ sơ thì khoảng 7 8 mâm gì đó.. Chị thì đã biết chuyện nên cũng vui vẻ trò chuyện để nó bớt căng thẳng, hồi hộp hơn..
Trong không khí trang nghiêm với hơn chục ánh mắt đang nhìn vào, nó phải bấm tay để lấy bình tĩnh, sau đó đứng lên thưa gửi rõ ràng, rõng rạc từng câu chữ.. Xin phép được qua lại với gia đình tìm hiểu, sau đó thì chọn ngày để gia đình nó lên bàn chuyện người lớn..
Ai cũng vỗ tay tán dương làm nó phát ngại, riêng lão Hiếu với anh Phong là vỗ tay to nhất rồi cười ầm ĩ cả lên mặc dù lúc đầu đã phải nhịn cười để đóng vai bề trên.. Nhưng khi thấy gương mặt đỏ tía tai của nó thì cũng bung hết cả ra.. Cay thật..
Bữa cơm ấy nó được ngồi cùng bố vợ, anh Phong, lão Hiếu, anh Quân và chị.. Đến giờ phút này thì cũng chính thức đã trở thành người 1 nhà.. Chỉ khác rằng từ anh anh em em lên chú chú cháu cháu.. rõ ngượng mồm..
-Nào, chú mời thằng cháu 1 cái nhỉ.. Haha
Lão Hiếu lè nhè cầm chén rượu rồi đưa sang để dí . Nó cũng gật đầu mà cầm lên cạch nhưng không nói gì, thấy vậy, lão lại tiếp tục bắt bẻ..
-Ô cái thằng này mồm mày đâu?
Nó biết thừa là lão dí, bởi vì nó đang ngượng mồm, nhưng mà cũng phân vân không biết nên phải xưng hô như thế nào, một lúc thay đổi chóng mặt như thế này nó chưa hề nghĩ đến, cứ cầm chén rượu cười rồi ấp úng..
-Ơ em.. à không cháu.. à em..
-Thằng này láo, phạt 3 chén rượu, tao là chú của con Ngân, mày lấy cháu gái tao thì mày phải gọi chú xưng cháu, chứ sao lại xưng em thế.. Láo, quá láo.. Uống ngay..
Nó bị dí cho 3 chén rượu mà cay không nói được câu nào.. Chị thì chịu pha này, trước đây chị còn có thể cằn nhằn với lão,lên tiếng để bênh nó với tự cách là em của chị.. Còn giờ chịu chết.. Chỉ biết ngồi đó quan sát, sau đó cười rồi lắc đầu..
Bỗng nhiên Anh Phong lên tiếng.. Cuối cùng nó cũng đã tìm được vị cứu tinh của mình..
-Thôi, bây giờ thằng Nam nó vẫn là em.. Bao giờ gia đình bên đó xuống đây dạm ngõ thưa chuyện, có cơi trầu dâng tổ tiên thì mới được tính là con cháu trong nhà.. Giờ xưng em hay xưng cháu đều được, miễn tội cho em nó đi.. Nam mời lại anh Hiếu là xong, thoải mái lên đi em, người một nhà rồi..
Nó cười gian trá, nháy mắt với anh Phong, chỉ thấy anh giơ ngón tay lên like, chị cũng thế rồi hất hàm về phía lão Hiếu ra hiệu.. Khởi đầu là anh Quân đi trước, sau đó đến nó dí tận 3 chén liên tục.. Khiến lão phải thốt lên khổ sở..
-Ngân, mày có bảo được thằng chồng mày không? Con cháu mất dạy thế này à?
-Trước khi là chồng con thì cũng là em của bố thôi, bố còn không bảo được thì con bảo kiểu gì..
Câu nói khoáy được trích y nguyên từ câu nói của lão Hiếu đợt ăn tất niên nhà chị năm ngoái.. Mọi người cười giòn tan trước màn đối đáp vừa rồi, không khí trở nên vui vẻ.. Còn nó thì cũng bớt căng thẳng hơn.. Coi như là thành công mỹ mãn..
…
Ngày cưới nằm đúng vào tháng 6 âm lịch.. 2 ngày nắng nóng nhất ở trong năm.. Không khí theo đó cũng trở nên cháy hơn bao giờ hết.. Thằng Hưng khi nghe thông báo rằng nó lấy vợ đã sắp xếp về trước cả tuần.. Chả biết có chim lợn hay không mà chủ nợ ùn ùn kéo đến.. Thằng Hưng cũng ra mặt hẹn giải quyết.. Sáng hôm sau đã đi đâu từ sớm, rồi sau đó trở về nhà ôm theo 1 bọc tiền trả cho từng người.. Số tiền tuy không đủ nhưng ai cũng cầm dù không vui vẻ là mấy.. Xong xuôi thằng Hưng tuyên bố một câu xanh rờn..
-22 23 dương này nhà em có việc, các anh chị trong 2 ngày đó đến nhà em ăn cỗ, còn tiền nợ cứ mỗi tháng đến đây, vợ em sẽ trả 1 ít.. Yên tâm thằng Hưng này vay được trả được..
Chung quy lại là ai cũng đồng ý, không còn dồn thằng Hưng như trước.. Nó thấy cũng yên tâm hơn..
Chả biết làm ăn gì nhưng đợt đó thằng Hưng kéo đâu hơn chục đứa về cả nam cả nữ mặt còn non choẹt.. Bảo đấy là nhân viên cấp dưới, về để phụ giúp công việc cưới xin cho nó.. Nghe cách nói chuyện nó biết thừa toàn mấy đứa con gái ăn chơi vỡ nợ rồi qua Cam làm đào lửa.. Còn con trai thì bảo kê lộm nhộm cho sới bạc, sới gà bên đó.. Tuy nhiên thì cũng vui tính, lễ phép nên chấp nhận được..
Bọn thằng Thiên cú, Tiến đụt, Hoàng mốc cũng về, lên nhà nó ăn vạ từ hôm 20 đuổi không đi.. Cứ lấy lí do dựng rạp xong còn trưng dụng cả phòng ngủ của nó để đánh bạc.. Thôi thì cả đời được có 1 lần cưới vợ, nó cũng ngậm ngùi mà ngồi xuống làm chân vậy..
Vì tổ chức ngày 22 sẽ chỉ là ăn nháp thôi, còn lại ngày 23 sẽ đón dâu và tổ chức ở khách sạn nên trong thiệp mời ghi rõ mời vào 10h sáng ngày 23.. Tuy nhiên ngay sáng 22 đã thấy anh em đồng đảng phòng KTX 105 của nó ùn ùn kéo đến.. Theo sau là cả 1 lũ bạn ngày trước kèo cọt như thằng Phát, thằng Hiếu, Dũng, Tình,.. Thấy nó ngơ người ra thì anh Tú mới cười rồi vỗ vai..
-Bọn tao tạo nhóm hẹn nhau đến từ hôm trước xem có gì giúp không, tiện thể đớp thêm vài bữa cỗ, có cái đéo gì mà mặt nghệt ra thế..
-Đúng đấy, ở đây toàn anh em kèo cọt, có khi tối nay anh em cơm no rượu say rồi chia quân ra đánh kèo đợi đến lúc đi đón dâu nhỉ..
Thằng Cường cũng chêm lời vào, vài năm không gặp nhưng cái mồm thì vẫn không lệch đi đâu.. Nó đếm đâu khoảng hơn chục mạng, rồi cũng cười xuề xòa..
-Thế này thì làm cỗ lỗ rồi.. Phong bì x2 nhé không là đéo được đâu..
-Có cái vỏ thôi, ruột làm đéo có..
Nhốn nháo cả lên cả 1 góc sân..
..
Cách đám cưới 1 tuần, nó lên trên nhóm facebook của lớp rồi đăng 1 tấm ảnh thiệp mời cùng vài dòng lời mời đến tập thể A13.. Từng người thì nó đã gửi thiệp riêng rồi, nhưng có người nó lại không tiện inbox nên chỉ đành mời theo kiểu này.. Hoặc có thể chỉ là 1 hình thức thông báo của nó thôi.. Mai Anh thả tim đầu tiên, ngay lập tức đã gọi video call cho nó.. Lúc đó vừa mới ăn cơm xong, mọi người đang ngồi bàn luận phân công công việc nên nó lẻn lên trên phòng rồi chốt cửa lại.. Sau đó mới ấn nghe..
Vừa thấy kết nối, em đã oang oang cả lên..
-Cái gì thế, thật đấy hả?
-Ừ có gì mà em cứ hét lên thế?
-Em giả bộ cho anh vui thôi, em biết từ trước rồi.. Nghe em hỏi đây?
-Anh vẫn đang nghe mà..
-Hận em đến mức không thể gửi riêng thiệp cho em à?
Nó cười hối lỗi rồi cũng lắc đầu..
-Có người bảo anh rằng, lúc nào anh cưới, chỉ cần gửi cho em 1 tấm thiệp, để em biết rằng anh cũng đã có hạnh phúc của riêng mình.. Em không thể về được nhưng ở phương xa cũng vui vẻ mà chúc phúc cho anh.. Có phải em nói thế không?
-Thế sao không gửi cho em?
-Ô anh đăng lên đó là thông báo rồi còn gì.. Thế nào? Về dự đám cưới anh nhé?
Mai Anh im lặng một lúc rồi cũng cười buồn..
-Em muốn lắm nhưng mà em không thể.. Anh biết mà.. với cả.. Em sợ em xuất hiện ở đó, người không thoải mái lại là anh..
-Mai Anh à, Anh..
Chưa để nó nói xong, Mai Anh đã tiếp lời..
-Gọi em là Mai, em là Nguyễn Ngọc Mai.. Là cô gái năm 17 tuổi đã thích anh? Em đã đọc được cuốn hồi kí mà anh viết.. Em thích lắm.. Nhưng mà từ bây giờ trở đi, em là Ngọc Mai, không phải Ngọc Mai Anh nữa. Đám cưới anh, em không dự được nhưng em có quà mừng chúc hạnh phúc cho vợ chồng anh, em gửi qua cái Ngọc nhé.. Hứa với em, suốt chặng đường sau này, anh phải thật hạnh phúc và đối xử tốt với vợ mình nhé, được không?
-Anh đồng ý..
Mai Anh nở một nụ cười thật tươi giữa 2 dòng nước mắt lăn dài trên má.. Bầu trời đêm hôm ấy đầy sao, chẳng có cơn giông nào kéo đến như những sự trùng hợp lạ kì của quá khứ.. Tô điểm thêm vẻ đẹp ngây ngô của một mảnh kí ức đẹp đẽ..
…
Vì kết hợp 2 trong 1 nên từ lúc 3h sáng nó đã xuất phát đi đón dâu.. Mẹ nó đi xem thầy phán rằng dâu phải về nhà trước 9h sáng mới là giờ đẹp. Thế nên phải đi sớm để chuẩn bị. Bởi lên đó nhận tráp, làm thủ tục ăn hỏi xong xuôi thì xin lễ đưa dâu luôn để về cho kịp.. 2 nhà cũng thống nhất nội chờ, ngoại đưa, đến đó chứng kiến lễ thành hôn rồi cùng nhau ăn uống, chúc phúc cho vợ chồng nó..
Hôm trước bét nhè rượu chè, bài bạc mà hôm sau ông nào cũng đòi đi đón dâu, làm thằng Hưng phải liên hệ gấp trong đêm thuê thêm 1 con xe 16 chỗ chỉ để chở lũ bạn của nó.. Lên đến nơi thì ngồi kín mít hết bàn uống nước làm cho nhà gái chả có chỗ mà ngồi tiếp khách, bách nhục..
Giờ giấc gấp rút nên chạy đi chạy lại giữa cái nắng gần 40 độ làm cho nó và em mệt bơ phờ.. Mẹ nó dù bận đón khách nhưng cứ tí lại ra hỏi han vì lo cho sức khỏe của em.. Đang bầu bí mà thời tiết lại nóng nực, khệ nệ trong bộ váy cô dâu khiến cho em có vẻ mất sức.. Nhưng chẳng thấy có một chút vẻ mặt mệt mỏi nào, vẫn cười tươi rạng rỡ với bó hoa cưới cầm trên tay..
Trước khi đến lễ thành hôn, chị có có kéo nó ra một góc nhỏ.. Sau đó mở túi xách rồi đưa cho nó một cái phong bì.. Thấy nó lạ lẫm, chị mới giải thích..
-Anh không nhìn nó quen sao?
-Không..
-Cái này là Linh đưa lại cho em, nhờ em gửi làm quà mừng chúc phúc cho vợ chồng anh.. Đây là phong bì mà anh mừng cưới cho Linh, chữ của anh đây này..
Nó đón lấy rồi cũng lật lại, đúng là chữ của nó, phong bì này đúng là phong bì mà hôm ấy nó đã thả vào trong hộp quà cưới để mừng hạnh phúc cho em.. Tuy nhiên phong bì ấy không được bóc ra, vẫn y nguyên như cũ..
-Linh nhờ em nói với anh rằng.. Linh chúc anh hạnh phúc suốt quãng đời còn lại.. Linh đã từng muốn bóc ra để xem bên trong đó là gì.. Nhưng nó lại không có can đảm vì sợ bản thân cả đời này sẽ day dứt với quyết định của mình.. Anh đọc tin nhắn nhé..
Nói rồi chị mở điện thoại và đưa cho nó xem, trên đó là một dòng tin nhắn chỉ vỏn vẹn có 3 câu:
“Em không muốn bóc chiếc phong bì đó, để em giữ lại đúng niềm tin của mình, rằng trong đó là tất cả những gì tốt nhất mà đến giờ phút này, anh muốn dành tặng cho em”
…
Lễ thành hôn của nó diễn ra trong những tràng vỗ tay của bố mẹ, gia đình, họ hàng 2 bên và anh em bạn bè.. Nó rút trong túi quần ra hộp nhẫn mà nó và em đã cùng nhau đi chọn.. Mở ra rồi cả 2 cùng trao nhẫn cho nhau.. Trước khi đeo, nó ngập ngừng một chút rồi cũng thở dài mà nói..
-Ê đeo vào rồi thì là vợ chồng đúng không?
-Lại bắt đầu linh tinh đấy nhé? Có đeo hay không? - Em nhăn mặt nhắc nhở..
-Tự dưng lại có vợ, bỗng cảm thấy sợ ghê?
-Đeo hay không đeo?
Nó ngẫm nghĩ một lúc cũng đeo vào ngón tay áp út của vợ nó.. Em cũng làm y như vậy rồi tiếp tục gắt nhẹ..
-Quay ra kia, giơ cái tay lên để chụp ảnh, tí xong về ông chết với tôi..
-Đã ai làm gì đâu?
-Còn vụ mang bút chì đi ký giấy đăng ký kết hôn, chưa xong đâu nhé..
Em hậm hực, cứ rít lên với nó..
-Học tiktok tí cho vui.. làm gì mà căng..
-Ông cứ liệu hồn đấy..
-Đồng ý, phu nhân..
Nó nở một nụ cười nhe nhởn.. Vậy là nó đã có vợ..
…
Bỗng có tiếng động, nó chợt mở mắt ra.. Khung cảnh xung quanh mờ đục có lẽ mắt chưa thích nghi được với ánh sáng.. Nó nhắm mở 2 3 lần thì cũng đã rõ hơn, thấy người trước mặt là Linh Anh, đang lay lay người..
-Sếp ơi, sếp ơi..
-Ờ ờ gì đấy?
-Kí hộ em kịch bản để em còn mang đi đọc..
Nó vẫn chưa load được tất cả sự việc, cứ rất mơ hồ mà ngồi ôm đầu.. Linh Anh thấy vậy liền bước về phía sau, đưa tay lên bóp đầu cho nó..
-Anh stress quá ạ.. Em thấy anh ngủ phải được gần 2 tiếng rồi mà không dám gọi..
Lúc này nó mới tỉnh táo được 1 chút, liền với lấy cái điện thoại mở lên xem.. Ngày giờ hiển thị đang là tháng 4.. Nó dụi mắt rồi nhìn lại, tự cấu tay 1 cái đau điếng rồi thở phào nhẹ nhõm, lẩm bẩm..
-Hóa ra chỉ là mơ..
-Gì ạ..
-Không có gì, đây anh ký cho, em mang lên đọc đi cho kịp, gần 4h chiều rồi..
-Vâng ạ..
Nó ký roẹt cái rồi đưa lại kịch bản cho Linh Anh, sau đó đứng lên đi ra phía cửa sổ châm một điếu thuốc, hồi tưởng lại giấc mơ trưa vừa rồi.. Mọi thứ rất thật, thật đến mức nó nhớ như in không bỏ sót 1 chi tiết nào..
Bỗng nó có điện thoại, là 1 số lạ gọi đến.. Nó ấn nghe máy luôn..
-Alo..
-Thằng chó, đang ở đâu..
Là giọng của thằng Hưng, nó cũng cười rồi đáp lại..
-Đang đi kiếm ăn chứ đi đâu? Sao gọi tao giờ này..
-Tao đang ở Hà Nội đây, mới về lúc trưa, mày đang ở đâu tối đi làm tí nhỉ.. Lâu rồi không ngồi với nhau.. Tao về có việc cùng với mấy thằng em nữa..
Nó giật mình sau khi nghe thằng Hưng nói, tim đập thình thịch suy nghĩ mà chẳng nói câu nào..
-Alo.. alo.. mày đâu..
-À ừ tao đây.. Thế tối nay mấy giờ.. Mà mày đang ở đâu đấy?
-Đang ở khách sạn, qua đây với tao đi xong đi luôn..
-Thôi tao đang làm việc, tối tao chạy qua, có gì gửi tao địa chỉ nhé..
-Ok
-À này.. Gọi thằng Tóc Xanh đi..
-Ô sao mày biết là tối nay có cả nó..
-Ừ đoán thế..
Nó cúp máy, đôi bàn tay run rẩy như ngỡ ngàng trước sự việc vừa xảy ra.. Nó lại mở điện thoại, lần này nó sẽ kiểm chứng lại một lần nữa..
Nó vào khung chat, trên màn hình vẫn đang hiển thị dòng tin nhắn “Yêu Nam hấp nhiều” mà em đã gửi từ 3 giờ trước.. Nó ấn gọi, sau vài hồi chuông thì em bắt máy..
-Dạ..
-Sáng mai mấy giờ bay ra đây đấy?
-Ơ.. ơ.. sao anh biết em ra HN vào sáng mai?
-Anh có linh cảm như vậy..
-Không biết đâu, em định làm anh bất ngờ mà.. Sao anh lại biết.. Aaaaaaa không chịu đâu, anh phải giả vờ không biết chứ..
-Vâng.. Mai anh đón em nhé..
-Dạ.. Yêu anh..
-Yêu em..
Nó cúp máy, bỗng nở một nụ cười như đang dự tính một điều gì đó..
Tối đó ăn nhậu xong cả lũ rủ nhau đi hát nhưng nó một mực từ chối mặc cho thằng Tóc Xanh cứ nài nỉ nó đi.. Nhưng nó quyết không là không, bắt grab về nhà ngủ cho lành..
Về đến nhà nó thấy Ngân đang hí húi nấu đồ ăn trong bếp.. Thấy nó, Ngân gọi với ra..
-Này, ăn gì chưa? Ăn cơm với em không?
-Sao ăn muộn thế? - Nó vừa cất giày vừa hỏi..
-Em về muộn, ăn cùng nhé cho vui..
-Anh vừa ăn rồi, nhưng thôi cổ vũ 1 bát nhé..
-Ok, tắm đi rồi ra ăn, vừa uống rượu à, mặt đỏ thế?
Nó cười ậm ừ rồi cũng đi tắm cái cho mát.. Sau đó ra ngồi ăn cơm.. Đồ ăn Ngân nấu tuy không ngon nhưng nó vẫn ăn cố lấy 1 bát để cho em vui lòng.. Ngân vừa ăn vừa luyên thuyên với nó đủ điều.. Nó không trả lời để mặc cho em kể, ánh mắt nhìn em có phần buồn tủi.. Giấc mơ ấy chân thật, thật đến mức trong lòng nó dâng lên 1 sự nuối tiếc.. Nó đọc ở đâu đó có học thuyết rằng giấc mơ chính là một sự việc ở thế giới song song khác.. Nơi đó cũng có những con người giống như thế giới này, nhưng lại có những sự thay đổi khác nhau..
Bữa cơm kết thúc, nó nhìn Ngân một lúc rồi cũng thở dài, lẩm bẩm..
-Xin lỗi..
…
Sáng hôm sau nó dậy từ 4h sáng, sắm sửa chuẩn bị xong rồi bắt taxi ra sân bay Nội Bài để đón em.. Theo giờ khoảng 6h là em tới, đến sân bay cũng gần sát giờ.. Ngồi đợi ở đó mà 1 phút dài như 1 năm vậy, nó háo hức bởi vì có những điều nó cần nói với em.. Ngay lúc này..
Thấp thoáng thấy bóng dáng em đang đeo túi xách ngoài sảnh check out.. Nó đứng dậy rồi giơ tay lên vẫy, gọi to..
-Diệu Linh..
Em thấy nó thì cũng lon ton chạy tới, nó dang tay ra mà ôm lấy em..
-Chồng em hôm nay lại chăm đột xuất thế.. dậy sớm đi đón em cơ à.. Hay nhớ em quá..
-Đúng rồi, anh lúc nào cũng nhớ em..
-Ghê, lẻo mép y như ngày xưa vậy..
-Lúc nào với em, anh cũng thế mà..
Linh thơm vào má nó rồi ôm chặt.. Nó cũng ôm lấy em, hít một hơi dài rồi thủ thỉ vào tai..
-Mình cưới nhau đi..
Em buông nó ra, rồi tròn mắt lên nhìn ngỡ ngàng..
-Anh vừa nói gì?..
-Anh bảo mình cưới nhau đi.. Chúng ta yêu nhau dài hơn cả 1 thập kỉ, cũng đến lúc viết nên cái kết ngọt ngào cho cả 2 rồi..
-Nói đi, anh đang âm mưu gì, sao nay anh lạ vậy?
-Anh vừa trải qua 1 giấc mơ, trong giấc mơ đó, cả anh và em đều hạnh phúc, nhưng mà với một người khác.. Lúc anh tỉnh dậy, cảm xúc đầu tiên của anh là gì, em biết không?
-Không ạ..
-Anh không phải sợ, cũng không phải vui mừng.. Mà là cảm giác nhẹ nhõm khi biết đó chỉ là 1 giấc mơ..
-Sau đó là gì? Đây chưa phải điều em muốn nghe..
-Anh chợt nhận ra, là anh yêu em, 12 năm qua vô vàn thử thách.. Anh nghĩ về một câu nói của em trong quá khứ..
-Là gì ạ? - Linh bỗng nở một nụ cười nhìn nó yêu thương.. Nó đưa tay lên, chỉ vào vết sẹo đó rồi nói..
-Anh nhớ có người nói rằng cả đời này sẽ chịu trách nhiệm với anh.. Nên hôm nay anh muốn người đó sẽ thực hiện lời hứa đó.. Đã qua 12 năm rồi, nó vẫn còn hiệu lực chứ?
Linh hôn nhẹ nó, nó cũng đáp lại em rồi mỉm cười..
-Em đồng ý làm vợ anh.. Em không có điều kiện gì cả.. Điều kiện duy nhất là anh phải yêu thương em trọn đời này..
-Anh đồng ý, giơ cả 2 tay..
Nắng vàng chiếu qua khung cửa kính trước sảnh sân bay, từng cơn gió thoảng phất phơ mái tóc của em.. Cô gái năm ấy với chiếc áo học sinh giờ đã khoác lên mình một bộ đồ khác.. Cùng là một màu trắng tinh khôi nhưng giờ đây là chiếc váy cưới lộng lẫy, xinh đẹp.. Nở một nụ cười rồi nói với nó rằng:
-Nhật Nam, Em yêu Anh!
—END—
Đến đây là kết thúc bộ Hồi ký mưa, chúng ta đã cùng nhau đồng hành 4 năm ngoài đời và 12 năm ở trong truyện.. Chắc hẳn sẽ có nhiều bác đặt dấu hỏi cho chap END này về những tình tiết của nó.. Vậy thì tôi xin thưa rằng đây là 2 cái kết, hi vọng rằng nó đều sẽ làm dịu đi những sự nuối tiếc dành cho các nhân vật của độc giả.. Các bác đứng ở 1 góc độ nào đó, đọc truyện và cảm nhận, lựa chọn cho mình 1 cái kết có thể làm thỏa mãn cảm xúc của bản thân.. Còn với tôi, đó chính là những điều tiếc nuối nhất của cuộc đời, vốn dĩ muốn chống lại sự vô thường của nó.. Để có thể tự thay đổi số phận 1 lần..
Hơn 800 ngàn từ với nhiều nhân vật, câu chuyện cùng cảm xúc hỷ nộ ái ố đã đến lúc phải nói lời kết thúc.. Hi vọng rằng các bác sẽ luôn ủng hộ tôi ở bộ mới sắp ra mắt có tên “Hồi Ký mưa phiên bản truyện”.. Mọi yêu thương của độc giả xin gửi về:
STK:1018018849
Ngân hàng Vietcombank
Để tôi có động lực tiếp tục phục vụ các bác.. Xin cảm ơn ạ..
Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Kiếm Hiệp: Kiếm Xuất Đại Đường
Nguyen Hai Anh
Trả lời5 tháng trước
vậy là Nam lấy Linh phải không ạ, vì lấy Ngân chỉ là diễn ra trong mơ
Msi Mainboard
5 tháng trước
Lấy Ngân bác ơi :)
Bruh
4 tháng trước
tự nhiên kết có Linh là như nào hả bác?
Gangv
4 tháng trước
@bruh tác giả chấp niệm lớn quá thôi. chứ theo dữ kiện thì lấy Ngân rồi :d âu cũng là cái số
satnat123 [Chủ nhà]
Trả lời6 tháng trước
Đến đây là kết thúc bộ Hồi ký mưa, chúng ta đã cùng nhau đồng hành 4 năm ngoài đời và 12 năm ở trong truyện.. Chắc hẳn sẽ có nhiều bác đặt dấu hỏi cho chap END này về những tình tiết của nó.. Vậy thì tôi xin thưa rằng đây là 2 cái kết, hi vọng rằng nó đều sẽ làm dịu đi những sự nuối tiếc dành cho các nhân vật của độc giả.. Các bác đứng ở 1 góc độ nào đó, đọc truyện và cảm nhận, lựa chọn cho mình 1 cái kết có thể làm thỏa mãn cảm xúc của bản thân.. Còn với tôi, đó chính là những điều tiếc nuối nhất của cuộc đời, vốn dĩ muốn chống lại sự vô thường của nó.. Để có thể tự thay đổi số phận 1 lần.. Hơn 800 ngàn từ với nhiều nhân vật, câu chuyện cùng cảm xúc hỷ nộ ái ố đã đến lúc phải nói lời kết thúc.. Hi vọng rằng các bác sẽ luôn ủng hộ tôi ở bộ mới sắp ra mắt có tên “Hồi Ký mưa phiên bản truyện”.. Mọi yêu thương của độc giả xin gửi về: STK:1018018849 Ngân hàng Vietcombank Để tôi có động lực tiếp tục phục vụ các bác.. Xin cảm ơn ạ..
Nang2007
Trả lời6 tháng trước
Cuối cùng là tác giả lấy ngân vì có sản phẩm hả 😂
Trung Sen
Trả lời6 tháng trước
THẰNG NAM ĐÂU UPDATE TIẾP ĐI ĐANG ĐỌC CUỐN
Nang2007
6 tháng trước
Donate cho tác giả mà bảo ông ý gửi cho
Trung Sen
Trả lời6 tháng trước
Đọc hay quá ai có info mấy nv chính k nhỉ cho mình xin với
Nang2007
6 tháng trước
Chỉ có trang của ông tác giả thôi còn các nhân vật thì chỉ 1 số người biết thôi
Trung Sen
6 tháng trước
CHO MÌNH XIN TRANG TÁC GIẢ VỚI ĐANG ĐỌC HAY THÌ HẾT CHAP
Trung Sen
Trả lời6 tháng trước
đọc cháp 25 26 chỉ muốn chửi đm thằng Nam thôi kkkk tôi đang đọc đến chap 26 chưa đọc hết câu chuyện nhé
Trung Sen
Trả lời6 tháng trước
hay quá mình rất thích đọc mấy cái truyện voz này đọc cả ngày k chán rồi vừa đọc vừa nghĩ về thơi đi học bao nhiêu kỉ niệm ùa về, nhớ thật sự
Msi Mainboard
Trả lời9 tháng trước
bao h ra chap tiếp theo v ad hóng quá 🥲
mai thành
Trả lời9 tháng trước
Chap mới đi thím ơi
Hoàng Hồ Bảo
Trả lời9 tháng trước
Ủa p ngoại truyện nhật ký mại anh 5 6 phần mà k thấy nhỉ