Nó sẽ về cơ quan trước, sau đó giao lại xe của Đan Thư cho nhỏ Hằng để nhỏ đưa mọi người về nhà.. Nó không đi xe Đan Thư được vì như vậy sẽ xảy đến nhiều chuyện rách việc.. Rồi là cả tá câu hỏi về nguồn gốc của chiếc xe.. Nó lười phải giải thích lắm..
Nó dừng ở 1 quán bánh ngọt, mua 2 hộp bánh xu kem, đây cũng là loại bánh mà Mía thích ăn nhất.. Lúc còn yêu nhau, lần nào nó cũng phải ra tận quán này mua, Mía nói chỉ ăn ở quán đó, còn các quán khác không ngon.. Nó thì chiều Mía nên cũng lặn lội đi suốt dù ngược đường khá xa, thấy Mía ăn vui vẻ thì ngần ấy km có là gì đâu..
Cầm 2 hộp bánh trên tay, nó dường như có chút hoài niệm và buồn, không biết rằng từ ngày nó đi, Mía có tự mình đi mua loại bánh mà mình thích nhất này không..
Nó trở về cơ quan, mọi người đang tổng kết vệ sinh thấy nó thì chạy ra hỏi han, hồ hơi và hỏi quà.. Nó cười rồi cũng đem quà bánh lên phòng chú Đức để mọi người thưởng thức.. Văn hoá làm việc là vậy, đi công tác về là phải có quà cho mọi người ở nhà, nó cũng đã quen với việc này.. Thấy nó, chú Đức cười tươi rồi vỗ vai vài phát..
-Lên đấy về xong trông sương gió, dạn dày phết rồi đấy nhỉ..
-Cháu chả thấy gì, chỉ thấy béo..
-Gái gú cho lắm vào mà múp hết cả đầu..
Nó cười tươi rồi ngồi châm điếu thuốc, uống chén nước cho tỉnh táo.. Quãng Đường gần 300km từ Cao Bằng về đây cũng khiến nó mệt mỏi đi khá nhiều..
-Người yêu mày đi viện đấy, mày biết không?
Nó ngó nghiêng trước sau xem có ai không, sau đó thì cũng quay lại nhăn mặt với chú
-Cháu biết, chú nói nhỏ thôi, ai nghe thấy thì sao?
-Ôi cả cơ quan này ai chả biết, chả qua mày không thích nên không ai nói thôi..
-Vâng, Quỳnh Anh bị viêm phổi cấp, cháu cũng vừa nghe nói xong..
-Thế lên cất đồ, thay quần áo đi rồi cùng tao sang bên đó thăm nó..
-Thôi, chú đi đi, cháu mệt lắm, cháu ở nhà thôi..
-Ơ cái thằng này..
Nó vội dập điếu thuốc mới hút được nửa điếu, sau đó thì đứng lên xách đồ lên trên phòng, bỗng nó dừng lại ngoài cửa, rồi bước vào và để lên bàn chú Đức 2 hộp bánh..
-Chú sang thì mang cái này cho Quỳnh Anh giúp cháu ạ, đừng nói là cháu đưa nhé..
-Lại còn làm trò nữa ông kễnh con, muốn gặp lắm nhưng còn bày đặt boy lạnh lùng..
Nó cười ngượng rồi cũng lên phòng để nghỉ ngơi, đánh 1 giấc đến 6h chiều..
Ăn uống tắm rửa xong xuôi, nó xuống bày lại đồ đạc lên bàn làm việc quen thuộc.. Điều nó bất ngờ ở đây là bàn làm việc của nó rất sạch sẽ, không bám tí bụi bẩn nào và tài liệu, sách vở được sắp xếp rất ngăn nắp, khoa học.. Nó nhìn sang bàn làm việc của Mía, ngạc nhiên khi thấy 1 bông hoa hướng dương đang nằm ở đó, nhưng có vẻ như bông hoa hướng dương ấy đang héo dần, rủ xuống do lâu ngày không có người chăm sóc..
Nó bước đến, bê chậu hoa lên ngắm nghía.. Vài mảnh kí ức của nó ùa về khiến sống mũi nó cay cay..
“Em sẽ là 1 bông hoa hướng dương, lúc nào cũng hướng về ánh nắng mặt trời là anh..”
…
“Anh thích loài hoa gì nhất?
Anh thích hoa hướng dương nhất
Vậy tại sao anh không trồng hoa ấy mà anh lại trồng 1 chậu hoa Quỳnh, em thấy anh rất nâng niu, cẩn thận chăm sóc nó nữa..
Nghe câu hỏi đấy từ Mía, nó chỉ cười rồi không trả lời.. Chả lẽ nói thẳng toẹt ra là hoa hướng dương là Mai Anh, hoa Quỳnh là Linh, đều là người yêu cũ để Mía cạo trọc đầu nó à?
Vậy mà Mía lại cứ tưởng rằng nó đơn giản chỉ vì thích thôi, lại có thể đem 1 chậu hoa hướng dương về đây để chăm sóc.. Nhưng có lẽ Mía không biết rằng, hoa hướng dương mà thiếu ánh nắng mặt trời thì sẽ chỉ úa tàn, ủ rũ như thế kia thôi..
Nó mang ra cửa sổ, kéo cái đôn ra và đặt chậu hoa hướng dương lên đó, tưới thêm chút nước, vừa ngắm vừa nở nụ cười buồn
-Mày ở đây nhé, hi vọng sáng mai trời sẽ có nắng, để mày có thể tươi tỉnh lên chút và bớt ủ rũ đi..
Chợt nó nhớ ra điều gì đó, rồi thốt lên khổ sở..
-Chết mẹ, quên mất chậu hoa Quỳnh ở trên đấy rồi..
…
Gần 8h tối, nó đang check mail công việc thì nhận được tin nhắn của nhỏ Ly, liền mở ra xem..
-Anh Nam, anh đồng ý kết bạn zalo với em nhé, em gửi cho anh cái này, hi vọng khi anh nghe xong nó, anh sẽ có những quyết định của mình..
Nó vào zalo, thấy 1 nick tên Kim Lyly kết bạn với nó, nó ấn đồng ý.. Vài phút sau nick đó vẫy tay chào nó rồi gửi cho nó 1 bản ghi âm.. Nó ấn tải về, sau đó thì mở to âm lượng lên 1 chút và nghe xem trong đó có gì..
Tiếng ù ù, loạt xoạt cùng âm thanh xe cộ vang lên 1 hồi lâu, nó vẫn kiên nhẫn nghe hết..
Bỗng có tiếng nói, của nhỏ Ly, của Mía và cả của thằng Đạt.. Cuộc nói chuyện khá dài, nó nghe hết nhưng chỉ tóm tắt những ý chính.. Là nhỏ Ly lên tiếng trước..
-Anh Đạt, hôm nay có anh với Quỳnh Anh ở đây, em muốn hỏi anh 1 chuyện, mong anh có thể thật mà trả lời cho em biết..
-Em hỏi đi - Đạt trả lời
-Hôm 28 tết, chúng ta đi bar chơi, sau đó thì anh đưa Quỳnh Anh về, hôm đó 2 người đã đi đâu?
Có lẽ thằng Đạt đang ngạc nhiên trước câu hỏi của Ly, ấp úng 1 hồi lâu vẫn chưa trả lời được..
-Hôm đó anh có đưa Quỳnh Anh về không?
-Có.. có mà, hôm đó tao về nhà mà? - Mía bỗng lên tiếng phân trần..
-Mày im lặng, chưa đến lúc mày phải lên tiếng.. Anh Đạt, anh trả lời em được không?
-Ừ hôm đó anh không đưa Quỳnh Anh về nhà, tại Quỳnh Anh say quá với cả đêm muộn rồi, anh sợ đưa về có camera nên đã đưa Quỳnh Anh về nhà anh Ly à?
Càng nghe giọng thằng Đạt, nó càng cảm thấy cay, cái giọng nhẹ nhàng nhưng vô cùng thảo mai, nghe chỉ muốn đấm cho vài phát vào cuống họng..
-Vậy em hỏi anh, đêm đó anh với Quỳnh Anh đã ngủ với nhau đúng không?
-Ơ, mày nói cái gì vậy Ly? - Tiếng Mía vang lên, giọng có chút ngạc nhiên và tức giận.. Tuy nhiên thằng Đạt không có trả lời..
-Em đang hỏi anh, anh trả lời, có phải tối đó anh đã làm gì Quỳnh Anh đúng không?
-Mày bị dở hả Ly, tối đó tao ngủ phòng em gái của anh Đạt thì có chuyện gì được chứ?
-Có đúng như thế không hả anh Đạt?
-Ừ hôm đó anh đưa Quỳnh Anh về nhà xong để Quỳnh Anh ngủ ở phòng em gái anh, hôm đó em gái anh qua nhà bố mẹ để chuẩn bị tết bên đó..
-Anh chưa trả lời em, tối đó anh có làm gì Quỳnh Anh không?
Thằng Đạt vẫn im lặng, còn Mía thì cứ tức giận mà chen lời vào..
-Không có chuyện gì xảy ra hết, mày nghĩ tao là người vậy sao?
-Tao không nghĩ mày là người như vậy, tao chơi với mày từ lúc còn thò lò mũi xanh nên tao hiểu tính mày.. Nhưng mày nghĩ mọi chuyện chỉ đơn giản như thế thôi à?
Ly quay sang thằng Đạt, tiếp lời..
-Anh trả lời cho em, em cần anh trả lời chứ không phải im lặng, tối đó anh có làm gì với Quỳnh Anh không? 2 người có ngủ với nhau hay không?
-À ừ tại hôm đó say rượu quá, anh cũng không nhớ rõ nữa..
-Anh Đạt không nhớ gì nhưng tao nhớ, người tao thì tao phải biết, làm gì có chuyện gì xảy ra?
Ly lúc này không nói gì, không khí im lặng đó phải mất 1 phút.. Có lẽ Ly lúc đó đang nhìn vào mắt thằng Đạt để xem thái độ ra sao..
-Anh nói anh say rượu anh không nhớ gì, vậy tại sao anh đi kể với người khác là anh đã ngủ với Quỳnh Anh? Còn tự hào khoe mẽ như 1 chiến tích nữa?
-Cái gì cơ? - Mía bỗng hét lên..
-Em hỏi anh, những lời em nói có đúng không?
Rồi nó nghe thấy bốp vang lên rất to, hình như là Mía vừa mới tát thằng Đạt.. Tự nhiên nghe thấy tiếng động đó, nó chợt nở nụ cười khành khạch, còn làm bộ dạng khoái chí khi đội bóng nó thích vừa ghi bàn nữa chứ..
-Tôi ngủ với anh lúc nào? Sao anh lại nói vậy?
-Tại vì, tại vì.. - Thằng Đạt lúc này lắp bắp..
-Mày không biết rằng người biết chuyện lại là người yêu mày đấy.. Nên anh ấy mới có những hành động như vậy.. Mày luôn nghĩ rằng mày đúng, mày chẳng sai, mày tiểu thư, mày đỏng đảnh mà không nghĩ tới cảm xúc của người khác.. Mày có biết anh ấy đợi 1 câu giải thích của mày đến mức suýt nữa đã coi mày thành người dưng rồi không? Chuyện này, mày tự đi mà giải quyết, tao chỉ giúp mày đến thế thôi.. - Ly lên tiếng
Tiếng khóc gào của Mía vang lên, sau đó là 1 tiếng bốp nữa.. Nhưng âm thanh đó lại không khiến nó khoái chí mà thay vào đó là vô vàn cảm xúc khó diễn tả.. Nó tự nghĩ rằng là do nó đã không thấu hiểu, cả tin mà trách lầm Mía hay chăng? Trong câu chuyện này thì nó sai nhiều hơn đúng không? Sai ở chỗ nó không dành bất kì cơ hội nào để nghe em giải thích hay hỏi về điều đó.. Sai ở chỗ nó đã đặt cái tôi của nó quá cao, cao đến mức dồn ép tình yêu này đến chân tường của sự sụp đổ..
Nghe vậy là đủ, nó tắt đoạn ghi âm đó.. Sau đó cũng ấn xoá luôn rồi gọi cho Ly, gọi trực tiếp trên zalo..
-Anh đã nghe hết chưa?
-Khoảng 20p nữa, em xuống cổng đón anh nhé..
-Vâng hihi.. - Nhỏ Ly bỗng cười tươi khi nghe nó nói như vậy..
…
Nó mua 1 giỏ hoa quả nhập, không quên ngắt 1 lá hoa hướng dương rồi cho vào túi áo.. Sau đó thì đi thẳng ra bệnh viện tỉnh.. Ly cũng căn thời gian để đứng chờ nó ở cổng..
-Tầng 3 phòng dịch vụ 308, nhà B khoa tim mạch anh nhé.. Anh vào khai báo y tế rồi đeo thẻ này là vào được.. Em đi có chút chuyện, Quỳnh Anh nó đang ngủ, anh vào rồi gọi nó dậy mà nói chuyện nhé..
Nhỏ Ly đưa cho nó cái thẻ ra vào để nó đeo, sau đó thì cười nháy mắt toan bước đi..
-Cảm ơn em nhiều nhé..
-Hi vọng anh với nó sẽ làm lành, nhìn nó vậy em xót lắm em không chịu nổi.. Anh không cần cảm ơn em đâu, 1 bữa ăn là được rồi..
Nó gật đầu rồi vào khai báo y tế, sau đó thì lên trên phòng mà Mía đang nằm.. Đến cửa phòng, nó thấy cửa khép hờ liền đẩy cửa bước vào..
Mía đang nằm nghiêng trên giường, trên tay em chằng chịt vết băng có thể là do khó lấy ven, em đang phải thở bằng máy oxy.. Nó nhìn thấy cảnh đó, lòng nó thắt lại đến đau lòng..
Nhẹ nhàng đặt giỏ hoa quả lên bàn, nó ngồi xuống và ngắm em, em gầy đi rất nhiều, xanh xao lại, 2 gò má đã nhô ra, hóp lại.. Em đang nhắm nghiền mắt mà ngủ ngon lành, trên tay vẫn đang nắm chặt hộp bánh mà nó mua..
Một vài sợi tóc mái rủ xuống che mặt, nó nhẹ nhàng đưa tay lên để vén rồi đặt tay lên khuôn mặt đó, đã lâu rồi nó không được chạm vào..
Sống mũi nó cay cay, nước mắt nó chảy.. Có phải vì nó mà em trở nên như thế này hay không? Cô gái năng động, trên miệng luôn nở 1 nụ cười tích cực ngày ấy đâu rồi.. Nó không thể khống chế cảm xúc của nó được nữa, liền cúi xuống mà ôm đầu, lau đi những giọt nước mắt không ngừng chảy ra..
Kẻ ngang bướng lại muốn gặp người yêu chiều. Kẻ hay nghĩ nhiều, lại cần một người thấu hiểu.. Câu nói này sao mà giống quá, thấm quá..
-Anh ơi, anh đừng khóc..
Nó giật mình quay lại, đôi mắt đỏ hoe đang mờ đi khiến nó phải dụi mắt liên tục để nhìn.. Nó thấy Mía đã mở mắt, em đang nhìn nó với ánh mắt mệt mỏi, buồn tủi..
Nó ngồi xích lại gần, cầm hộp bánh để lên nóc tủ đồ, sau đó thì quay sang nắm lấy tay em..
-Ừ, anh không khóc nữa, em có mệt lắm không?
-Em có..
Mía thều thào đáp lại một cách mệt nhọc..
-Em đừng nói gì nữa, cứ nằm nghỉ ngơi đi..
Mía nắm chặt lấy tay nó không buông, gật đầu, mắt vẫn nhìn nó, trong đó lúc này có đôi chút vui mừng, có đôi chút hạnh phúc…
-Anh ơi, em không thích đeo cái này, anh tháo bỏ nó ra cho em..
-Đừng, phải có nó thì em mới khỏi bệnh được, đừng tháo ra..
-Em xin lỗi, là em nói dối anh, là em có lỗi với anh nhiều..
-Không sao, không sao, anh biết hết mọi chuyện rồi.. Chúng ta nói chuyện sau nhé.. Giờ em đang mệt, em ngủ đi..
Nó nhẹ nhàng đưa tay lên xoa đầu Mía để em yên tâm, Mía nghe nó nói vậy thì lắc đầu..
-Em không muốn ngủ nữa, em sợ lúc em mở mắt ra thì anh không còn ở đây nữa..
-Anh sẽ ở đây với em, ngày mai là chủ nhật mà.. Đừng lo..
-Vâng..
Nó rút điện thoại ra, nhắn cho Ly 1 cái tin rằng nó sẽ ở đây mà chăm sóc Mía.. Ly cũng trả lời tin nhắn của nó ngay lập tức..
-Vâng giờ này hết giờ thăm nuôi rồi nên em không vào được.. Anh ở đó với nó đi.. Nhưng sáng mai em vào sớm rồi anh về luôn nhé.. Đừng ở lại vì sáng mai bố Quỳnh Anh vào..
-Anh biết rồi..
Nó khoe với Mía, em đọc tin nhắn xong cũng yên tâm mà nắm tay nó ngủ.. Được 1 lúc sau thì cửa mở ra, có 1 ông bác sĩ với 1 y tá kéo xe thuốc vào..
-Đến giờ tiêm rồi..
Nó thấy làm lạ, bình thường ở viện thì sẽ tiêm vào buổi sáng và đầu giờ chiều, nó chưa thấy bệnh gì mà phải tiêm buổi tối cả.. Nó liền hỏi
-Tiêm gì vậy bác sĩ..
-Nay đổi người nhà à? Cậu là chồng bệnh nhân hả? bại gái lúc chiều đâu rồi
-Vâng, mà tiêm gì thế bác sĩ..
-Tiêm thuốc an thần, cậu không biết vợ mình đang có dấu hiệu của trầm cảm hả..
Nó sững sờ đôi chút nhìn sang Mía, em lúc này cũng đã tỉnh và nhìn nó không chớp mắt.. Thấy vậy nó can bởi nó biết tác dụng phụ của thuốc an thần rất nguy hiểm..
-Thôi không cần đâu bác sĩ.. Cháu về đây rồi cháu sẽ tự lo được..
-Không được đâu, có vấn đề gì chúng tôi không chịu trách nhiệm được.. Bệnh nhân đêm mà không ngủ thì khó mà chữa dứt điểm viêm phổi lắm..
-Bác sĩ yên tâm, tối nay vợ cháu sẽ ngủ ngon ạ..
Ông bác sĩ quay qua nhìn Mía, em cũng gật đầu đồng ý để bác sĩ yên tâm hơn..
-Ừ vậy có chuyện gì cậu ra gọi chúng tôi trong phòng trực nhé.. Mà em thấy đỡ hơn chưa? - Bác sĩ hỏi Mía..
-Rồi ạ..
Ông bác sĩ đeo ống nghe, khám 1 lượt xong nhìn các chỉ số đo trên máy, ghi chép 1 hồi lâu xong cũng gật gù..
-Tháo ống thở nhé, tôi thay bằng dây cho mà nói chuyện..
Mía như vớ được vàng, gật đầu dạ vâng liên tục.. Ống thở oxy sau đó được thay bằng dây thở, vẫn là chọc sâu vào mũi của em để giúp em có thể điều hoà hô hấp.. Mía lúc này đã tươi tỉnh lên đôi chút, nó thấy em nhìn nó cười, nụ cười có lẽ vài tháng qua đã không xuất hiện trên gương mặt của em..
Đề xuất Voz: Ký sự xóm trọ
Nguyen Hai Anh
Trả lời7 tháng trước
vậy là Nam lấy Linh phải không ạ, vì lấy Ngân chỉ là diễn ra trong mơ
Msi Mainboard
7 tháng trước
Lấy Ngân bác ơi :)
Bruh
6 tháng trước
tự nhiên kết có Linh là như nào hả bác?
Gangv
6 tháng trước
@bruh tác giả chấp niệm lớn quá thôi. chứ theo dữ kiện thì lấy Ngân rồi :d âu cũng là cái số
satnat123 [Chủ nhà]
Trả lời7 tháng trước
Đến đây là kết thúc bộ Hồi ký mưa, chúng ta đã cùng nhau đồng hành 4 năm ngoài đời và 12 năm ở trong truyện.. Chắc hẳn sẽ có nhiều bác đặt dấu hỏi cho chap END này về những tình tiết của nó.. Vậy thì tôi xin thưa rằng đây là 2 cái kết, hi vọng rằng nó đều sẽ làm dịu đi những sự nuối tiếc dành cho các nhân vật của độc giả.. Các bác đứng ở 1 góc độ nào đó, đọc truyện và cảm nhận, lựa chọn cho mình 1 cái kết có thể làm thỏa mãn cảm xúc của bản thân.. Còn với tôi, đó chính là những điều tiếc nuối nhất của cuộc đời, vốn dĩ muốn chống lại sự vô thường của nó.. Để có thể tự thay đổi số phận 1 lần.. Hơn 800 ngàn từ với nhiều nhân vật, câu chuyện cùng cảm xúc hỷ nộ ái ố đã đến lúc phải nói lời kết thúc.. Hi vọng rằng các bác sẽ luôn ủng hộ tôi ở bộ mới sắp ra mắt có tên “Hồi Ký mưa phiên bản truyện”.. Mọi yêu thương của độc giả xin gửi về: STK:1018018849 Ngân hàng Vietcombank Để tôi có động lực tiếp tục phục vụ các bác.. Xin cảm ơn ạ..
Nang2007
Trả lời8 tháng trước
Cuối cùng là tác giả lấy ngân vì có sản phẩm hả 😂
Trung Sen
Trả lời8 tháng trước
THẰNG NAM ĐÂU UPDATE TIẾP ĐI ĐANG ĐỌC CUỐN
Nang2007
8 tháng trước
Donate cho tác giả mà bảo ông ý gửi cho
Trung Sen
Trả lời8 tháng trước
Đọc hay quá ai có info mấy nv chính k nhỉ cho mình xin với
Nang2007
8 tháng trước
Chỉ có trang của ông tác giả thôi còn các nhân vật thì chỉ 1 số người biết thôi
Trung Sen
8 tháng trước
CHO MÌNH XIN TRANG TÁC GIẢ VỚI ĐANG ĐỌC HAY THÌ HẾT CHAP
Trung Sen
Trả lời8 tháng trước
đọc cháp 25 26 chỉ muốn chửi đm thằng Nam thôi kkkk tôi đang đọc đến chap 26 chưa đọc hết câu chuyện nhé
Trung Sen
Trả lời8 tháng trước
hay quá mình rất thích đọc mấy cái truyện voz này đọc cả ngày k chán rồi vừa đọc vừa nghĩ về thơi đi học bao nhiêu kỉ niệm ùa về, nhớ thật sự
Msi Mainboard
Trả lời11 tháng trước
bao h ra chap tiếp theo v ad hóng quá 🥲
mai thành
Trả lời11 tháng trước
Chap mới đi thím ơi
Hoàng Hồ Bảo
Trả lời11 tháng trước
Ủa p ngoại truyện nhật ký mại anh 5 6 phần mà k thấy nhỉ