Logo
Trang chủ
Chương 30

Chương 30

Đọc to

* Bớt hút thuốc lại đi.

Tôi im lặng không trả lời em.

* Nè, coi thường không trả lời luôn hả?
* Ờ ờ.
* Mà mấy người hút thuốc khi nào vậy?
* Mốt nói cho nghe.
* Gì cũng mốt nói, mốt nói, tui chỉ quan tâm lúc này thôi, bộ còn gặp lại hay sao mà mốt nói hả?

Tôi quay cổ ra sau, đập nón bảo hiểm vào nón của em.

* Nói linh tinh là giỏi.
* Bộ tính cưa cẩm hôm nay là thôi chứ gì?

Nghe vậy, tôi liền nắm chặt tay em hơn.

* Khùng quá.
* Tôi bị viêm xoang đó, biết không? Không chịu được mùi thuốc đâu.
* Ờ ờ.
* Mà mốt nói thì tui hết quan tâm rồi.
* Tôi sẽ làm chị quan tâm.
* Khùng.

Hai đứa cùng cười đùa.
Một hồi sau, em nói:

* Chả hiểu sao tui lại động lòng nữa, rắc rối thật.

Tôi lại đập nón bảo hiểm về phía sau đụng em. Lòng tôi vui mừng lắm khi nghe em nói vậy, liệu có nhanh quá không, liệu lời em nói có phải là thật không, hay em đang trêu tôi.

Tôi trêu lại em:

* Chị đừng động lòng sớm như vậy, hãy để tôi theo đuổi chị nhiều hơn nữa.

Bụp!

* Á aaaaaaaa… đau!

Em cắn ngay vai tôi, em cắn thật chứ không đùa, muốn té xe luôn.

* Nghe câu ăn một trả mười chưa, cho biết!

Tôi nghiến răng nghĩ, vậy là còn chín cái nữa sao trời! Đau quá!

Nắm chặt tay em và chạy xe trên con đường đầy nắng và bụi… Chẳng thấy nắng đâu cả, chỉ thấy ấm áp mà thôi.

* Tôi là người xấu, chị à.
* Xấu sao còn khoe?
* Thì thẳng thắn vậy đó.
* Tại sao xấu, xấu gì nữa?
* Mốt nói, haha.

Em quê và thế là… Bụp… Á aaaa. Em lại cắn tôi thêm một phát nữa, đau hơn lần trước… ôi, vẫn còn tám cái nữa cơ.

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Sơn Hải Đề Đăng (Dịch)
Quay lại truyện Hồi Ký : Nàng Heo Nái
BÌNH LUẬN