Như Quỳnh lại nhìn tôi, câu nói tiếp theo của em khiến tôi ngẩn người.
-Tớ nhắn tin vào số đuôi 333 đó mà không có hồi ầm!
Con người chứ chẳng phải gỗ đá. Chuyện tình cảm đâu phải nói là quên ngay được. Đợt đó tôi dùng mấy số điện thoại liền cứ tháo sim này lắp sim kia nên có lẽ đã bỏ lỡ tin nhắn đó. Mà có khi cũng là điều may mắn không chừng chứ Mỹ Linh mà thấy chắc em buồn lắm. Len lén quay qua nhìn, Như Quỳnh cũng đang nhìn chằm chằm tôi. Khoảnh khắc hai ánh mắt chạm nhau tôi biết dù thế nào tôi vẫn thua.
Tôi khẽ thở ra,
Thật may Như Quỳnh và tôi đều đã có người yêu. Trong lòng tự hỏi nếu cô ấy cần tôi giúp đỡ việc gì tôi sẽ đồng ý chứ?
Làm! Nhất định sẽ làm hết mình là câu trả lời chắc chắn!
Sau này tôi mới biết Như Quỳnh với cái gã tôi nhìn thấy trong đêm chung kết Hoa Khôi học đường đã chia tay trước đó.
Bất chợt Phượng Ớt trông thấy được điều gì ngoài kia, ả ta kéo tay Như Quỳnh chạy vội ra ngoài. Cứu cả hai chúng tôi khỏi tình huống khó xử. Như Quỳnh vội rời đi không quên nói vọng lại:
-Như Quỳnh vào trước nhé. Hẹn gặp lại Gia sau nha!
-Ok cậu nhé!
-Quái lạ. Sao nay con Như Quỳnh nó khách sáo thế nhỉ? -Em ấy vừa rời, Toàn Phong lập tức nói lên nghi ngờ.
-Chắc thấy Gia có bồ nên hối hận chứ con mẹ gì! Đám con gái toàn thế. Lúc tán thì chả thèm yêu nhưng thấy yêu con khác thì không hài lòng. -Dũng Thiếu Gia giọng chắc nịch.
Tôi không cho là phải nên kệ hai chúng nó vẽ vời. Mấy thằng đực rựa chúng tôi ngồi ba xàm thêm lúc rồi cũng vào lớp học.
Sau buổi học dài trôi qua, con đường quen tôi lại đón Mỹ Linh về trên chiếc xe màu xanh. Hôm nay em ấy có vẻ hơi tâm trạng tới cổng nhà em đi thẳng chẳng chào hỏi dặn dò tôi như mọi ngày. Tôi cũng hơi mệt nên cũng chẳng để tâm, mỗi đứa lại miên man chạy theo dòng suy nghĩ riêng.
Những ngày sau đó, mối quan hệ giữa tôi và Mỹ Linh vẫn diễn ra như một năm qua. Tôi vẫn đón đưa em khung giờ đó, gốc cây đó như được lập trình sẵn. Nhưng dường như có điều gì đó thoáng qua khiến tôi không khỏi băn khoăn. Tôi thử dò hỏi, nhưng em chỉ khẽ cười ánh mắt phảng phất chút mệt mỏi:
-Không có gì đâu, dạo này em chỉ hơi mệt thôi!
Giờ tan trường, tôi đứng trước cổng đợi em như mọi ngày. Nhưng lần này Mỹ Linh bỗng chững lại, ánh mắt có chút do dự.
-Em sao thế? Mình về nào!
Khi tôi giục nàng lên xe, em ấy lắc đầu, giọng lạnh lùng:
-Hôm nay em có hẹn rồi, anh cứ về trước đi!
Lần đầu tiên Mỹ Linh cư xử như vậy, tôi thoáng ngẩn người. Cảm giác xa lạ này khiến lòng tôi gợn lên chút bất an. Nhưng rồi tôi cũng chẳng muốn nghĩ nhiều, chỉ đành gật đầu, quay lưng cùng đám anh em Dark Knight hướng về Hoa Lan Trắng. Đã lâu rồi tôi mới quay lại Thiên Thượng Nhân Gian. Hôm nay là sinh nhật Dũng Khùng, dù thế nào tôi cũng không thể vắng mặt.
Từ ngày có Mỹ Linh dường như chúng tôi thành cả thế giới của nhau, tôi đã bỏ bê đám anh em quá lâu. Nghĩ lại, tôi nhận ra mình không phải người duy nhất có những mối quan hệ riêng. Mỹ Linh cũng thế mà. Có lẽ tôi đã chiếm quá nhiều thời gian của em mà quên mất rằng nàng còn bạn bè, người thân, còn cả thế giới riêng ngoài tình yêu của hai đứa.
Có lẽ đã đến lúc tôi nên học cách để em ấy có khoảng trời tự do của riêng mình. Hai người yêu nhau đâu nhất thiết phải chiếm hết quỹ thời gian của đối phương đâu đúng không?
Vốn khách quen nên hôm nay sinh nhật Dũng Khùng được bên Thiên Thượng chu đáo thiết kế chương trình riêng. Mở đầu với màn múa cổ trang của mấy em vũ công nữ do cả Nguyệt Tùng cùng Tiểu Mai dẫn đầu. Đặc quyền này không phải ai cũng có diễm phúc tận hưởng.
Tiểu Mai hôm nay vẫn xinh đẹp như lần đầu gặp gỡ , ánh mắt nàng như tìm kiếm điều gì đó trong đám đông. Thấy tôi nhìn nàng mỉm cười ánh mắt sáng lên rồi ngại ngùng. Sau ngày đó chúng tôi vẫn giữ liên lạc thường xuyên, dù sao quen biết một mỹ nhân bao người thèm khát cảm giác cũng thích thích. Hơn nữa cách nói chuyện của Tiểu Mai rất duyên dáng.
Mấy anh em tới cụng ly liên tục nên muốn tới chào Tiểu Mai mà không tài nào dứt ra được. Màn múa cổ trang kết thúc Dũng Khùng ôm eo con bồ mới. Đứng phát biểu cảm ơn trước huynh đệ và quan khách đã dành thời gian tới tham gia buổi tiệc tối nay.
Sau khi Dũng Khùng vừa dừng bài phát biểu tiếng vỗ tay vang lên, dàn mỹ nhân mặc đồ trong suốt nhìn rõ cả nội y bé xíu bên trong đi vào, mỗi cô gái lại chọn vị khách đứng gần nhất rót rượu. Khói shisha, cần bay trắng căn phòng. Trong dàn quan khách tới dự có không ít các em gái đi chung, vài cô nàng khá quá quen với cảnh này vẫn nhâm nhi ly rượu vang như thường. Vài cô gái khá ngại ngùng, chỉ có Phượng Ớt chẳng giống ai, ả ta hai tay ôm eo hai em thỉnh thoảng còn đụng chạm nhìn khá là đau mắt.
Tôi kiếm một góc kín đáo ngồi ở đó, tuy thế quan khách tới chào hỏi liên tục đành phải đứng lên bắt tay cạn ly theo phép lịch sự. Cứ anh nào này ra thì kẻ khác tới, một thoáng sau men rượu lâng lâng, điện thoại bỗng rung:
-Anh, xíu em múa xong bên này ra khu Vườn Hoa Phía Nam sát bờ sông Mai gặp lát nhé hihi!
Tin nhắn từ nàng Mai.
Sẵn trong lòng có chút nhàm chán, tôi rời bữa tiệc sớm hơn dự định, đi trước ra khu nhà trúc hóng gió, tìm chút không gian tĩnh lặng chờ đợi Tiểu Mai. Bạn bè, những người quanh tôi cuộc sống của họ đều xoay quanh những buổi tiệc tùng ồn ào như thế này. Có nhiều lúc tôi cũng phải hoà mình vào. Nhưng tận sâu trong thâm tâm, đôi lúc tôi tự hỏi, liệu cuộc sống thế này có thực sự là điều bản thân mong muốn?
Khép lại cánh cửa phòng, tiếng nhạc xập xình lập tức bị chặn lại sau lưng. Bên ngoài, gió đêm phảng phất. Thế giới phía sau cánh cửa này thật dịu dàng.
Đang suy nghĩ vẫn vơ, tôi chợt thấy từ xa một bóng dáng cao ráo, nổi bật giữa ánh đèn mờ. Một người đẹp mặc chiếc váy đỏ, bước đi nhanh về hướng khu nhà trúc. Dưới ánh đèn lồng đỏ lay động trong gió đêm, Tiểu Mai vẫn đang mặc nguyên đồ diễn, bộ váy cổ trang đỏ rực. Trên mái tóc đen dài buông xõa một cây trâm phượng tinh xảo cài hờ. Cuối phần đuôi tóc em ấy buộc một dải lụa trắng khẽ đong đưa theo từng bước chân.
Tiểu Mai đi khá nhanh, em bước qua cây cầu gỗ hướng về phía bờ sông. Tôi nhìn đồng hồ còn tận 20 phút nữa mới tới giờ hẹn, em ấy sao trông vội vàng thế nhỉ? Dưới ánh đèn phản chiếu trên mặt nước lấp lánh, vóc dáng dong dỏng cao kết hợp với khí chất khó lẫn những ánh mắt xung quanh hướng đều quay đầu ngoái theo.
Vườn hoa phía Nam xuất hiện trong tầm mắt, con đường lát đá cuội trắng vắt ngang qua biển ngút ngàn sắc hoa. Đi dọc theo bờ suối nơi những căn nhà bằng trúc được xây dựng kỳ công. Mỗi căn nhà trúc khá cách xa nhau. Có lẽ còn sớm nên chưa thấy thượng đế nào dẫn người đẹp tới học đánh vần.
Tìm kiếm một đoạn cũng thấy Tiểu Mai phía xa, em ấy dừng lại đứng dựa lan can sát bờ sông chờ đợi ai đó. Hình như có gã nào đi sau em. Nhìn đồng hồ hãy con sớm hay Tiểu Mai hẹn bạn trước nhỉ? Tôi cũng không chắc liền đứng từ xa quan sát.
Một lúc sau trong hình như cả hai tranh cãi điều gì đó? Tiểu Mai ú ớ mấy âm thanh vô nghĩa tôi đứng khá xa nên không nghe thấy rõ.
-Cứ..u ứ u...
Tôi chạy thật nhanh về phía đó. Gã kia đang ôm lấy nàng Mai còn em ấy đang dãy dụa.
-Á!!!
Tôi tống thẳng một cú đấm vào gã đàn ông trước mặt, máu từ miệng hắn bắn ra. Vội vàng tôi ôm lấy Tiểu Mai lúc này đã không còn tỉnh táo.
-Mày muốn chết hả? Người của Lan Trắng cũng dám đụng vào?
Tôi quát lớn.
-Thằng chó chết mày biết tao là ai không? Dám đánh người tao bỏ tù mày.
Gã đàn ông dưới đất lồm cồm bò dậy, thái độ hống hách vô cùng. Lúc hắn ngước mắt lên nhìn tôi. Bỗng dưng hắn im bặt:
-Cậu...Gia hả?
Lúc này tôi mới nhìn kỹ hoá ra lão Hiệp cấp dưới trung thành của cha Dũng Thiếu Gia. Hình như có lần hắn và tôi từng dùng cơm chung tại nhà Lão chủ tịch. Mấy tên quan này tính cách khôn khéo như hồ ly, thấy thái độ ân cần của bà chủ tịch với tôi hẳn sẽ về tìm hiểu một hai.
Giờ tôi mới nhớ ra ban nãy sau khi múa xong cho tiệc sinh nhật Dũng Khùng, Tiểu Mai lập tức qua múa cho đám quan chức bên khu VIP2. Lão cùng đám đồng liêu vốn là khách quen ở chốn này. Thiên Thượng cung cấp đầy đủ mỹ nữ theo yêu cầu của khách, tuy nhiên để động tới Tứ Đại Hoa Đán là điều không thể.
Lão Hiệp hẳn tính toán chuyện xong bằng mối quan hệ của lão chủ tịch với chủ nhân Thiên Thượng. Chỉ cần có người đứng ra hoà giải tốn thêm khoản tiền mọi chuyện xong xuôi. Dù có hơi mạo hiểm nhưng được hành hạ con hàng non mềm gã thèm muốn bấy lâu dù thế nào lão cũng thấy xứng đáng. Nhưng giờ đây mọi thứ vượt ra ngoài dự tính, chuyện bại lộ Lan Trắng sẽ vì mặt mũi xử lão. Hơn nữa khi thấy Tiểu Mai đang được ôm vào lòng tôi lão hiểu lầm mối quan hệ của cả hai.
-Chú không biết em đây là hàng của cậu Gia. Chú xin lỗi. Dù sao cũng chưa xảy ra chuyện gì vấn đề bồi thường…
Thái độ hống hách đòi bỏ tù ban nãy của lão Hiệp cũng biến đâu mất. Tiểu Mai lúc này ôm lấy tôi, tay em thức sờ soạng khắp người tôi. Tôi giật mình hiểu ra có lẽ lão già này chơi thuốc, không kịp nghe lão già lải nhải tôi ngắt lời:
-Quen biết gì chú cháu. Cút!
Nghe thế, lão Hiệp ôm lấy khuôn mặt đầu máu chạy vội.
Bên ngoài, gió đêm từ bờ sông La thổi qua những tán trúc, tạo thành âm thanh xào xạc. Tiểu Mai lúc này đã chẳng còn đủ tỉnh táo, toàn thân em ấy mềm nhũn. Tôi ôm lấy em, dự định đưa về khu nhà khách trong Hoa Lan Trắng. Nhưng vừa cảm nhận hơi thở đàn ông gần kề, Tiểu Mai bỗng trở về với bản năng nguyên thủy nhất của phái yếu. Đôi tay trắng nõn ôm chặt lấy cổ tôi, đôi môi đỏ mọng tìm kiếm môi tôi. Em đặt lên một nụ hôn cuồng nhiệt...
Tôi cố gắng đẩy em ra, nhưng không hiểu sao lúc này Tiểu Mai lại bám chặt hơn. Với chiều cao 1m75 thân hình mềm mại không xương, uốn éo như một con rắn nhỏ quấn quanh tôi. Mùi hương thoang thoảng từ mái tóc,mềm mại từ làn da, từng cử động như thiêu đốt thần trí tôi.
Men say còn vương từ bữa tiệc hòa cùng với sức quyến rũ chết người của mỹ nhân trong bộ y phục cổ trang, từng thớ cảm xúc trong tôi như có một ngọn lửa bùng lên.
Tôi cũng chẳng phải Đường Tăng mà có thể khư khư giữ lấy giới tuyến cuối cùng. Theo bản năng, tôi đáp lại nụ hôn của em. Đầu óc trống rỗng, cả hai càng chìm sâu vào đáy mắt nhau. Tôi đẩy cửa căn nhà trúc gần nhất... điều gì đến cũng đến.
Trong căn nhà nhỏ được bài trí gọn gàng, ánh đèn hắt lên những đường cong uyển chuyển, hòa quyện cùng hơi thở gấp gáp. Những âm thanh khe khẽ vang đều trong màn đêm tĩnh mịch.
Bên ngoài căn nhà trúc chẳng biết từ bao giờ đã xuất hiện một bóng hình quen thuộc. Người ấy đứng đó lặng lẽ trong bộ sườn xám màu thiên thanh, đôi mắt tĩnh lặng đến đáng sợ.
Đề xuất Tiên Hiệp: Đế Bá (Dịch)
alex phạm
Trả lời3 tháng trước
nghiêm túc mà nói nếu bro viết truyện này khoảng 2015 thì có khi vượt trội hơn mấy truyện khác đấy , câu từ rất chất lượng
Chuyện của Đặng [Chủ nhà]
3 tháng trước
Cảm ơn bạn. Cơ mà chuyện này mình viết ngắt quãng, lần cuối cùng cơ bản xong cốt truyện là vào tầm đâu đó 2-3 năm trước. Mọi người đọc chắc sẽ thấy gần như có 4 phần viết với tâm thế khác hẳn nhau. Phần đầu mình viết trước những năm 2010 với tên truyện khác dạng hồi ký ngày bé ngây ngô ảnh hưởng phong cách Nguyễn Nhật Ánh. Phần giữa viết những năm cuối đại học tức là mấy năm sau đó rồi ngừng. Khúc này yêu đời và độ tuổi ngông cuồng nên ban đầu dự tính viết hơi hướng tiểu thuyết giang hồ đâm chém chút. Sau khi cô bạn thân đi lấy chồng ngày đó gặp nhiều biến cố suy sụp nên viết tiếp ý định sửa kết thành cả hai đến với nhau. Đọc những chương đó chắc cũng phần nào lộ ra ý định kết hôn cùng cô bạn thân. Cuối cùng chưa viết xong tầm sau covid bất ngờ mình kết hôn trong sự ngỡ ngàng của những người xung quanh, duyên phận thực sự diệu kỳ vậy đó. Lúc này viết tiếp phần kết nhưng tâm trạng cũng khác. Đó tới nay rảnh thì sửa lỗi chính tả này kia vô tình gặp web này nên đăng lên.
Chuyện của Đặng [Chủ nhà]
3 tháng trước
nói chung mình tay ngang, dân chuyên Toán viết truyện mà 😆 Cả thanh xuân chỉ viết đúng mỗi câu chuyện này. Mấy nay đang nghiên cứu viết chút về chủ đề giả tưởng liên quan tới lịch sử cũng là một trong những đam mê nhỏ của mình ngày bé.
alex phạm
3 tháng trước
b nên úp nhiều web khác , web này chủ yếu dân voz hoài niệm nên vào đọc
Chuyện của Đặng [Chủ nhà]
3 tháng trước
truyện của mình viết bối cảnh chủ yếu dành cho cuối 8x đầu 9x đọc hoài niệm. Thỉng thoảng cũng vào sửa vài chương cho nó theo trend ngày nay ví dụ như bài hát mới hot hay câu nói nổi trên mạng mà hợp hoàn cảnh câu chuyện, ví dụ như bài wrongtime hay câu trụ vương thế nhân trách nhầm ngài 😆 Lứa sau này đọc khó cảm vì môi trường họ lớn lên khác chúng ta. Còn để thật hay như nhà văn có tiếng thì chưa tới. Nên ở đây là phù hợp nhất.
Chuyện của Đặng [Chủ nhà]
Trả lời3 tháng trước
Ước mơ những kỷ niệm cũ được nhắc nhớ khi đọc một câu chuyện nào đó cũng hoàn thành. Bản thân mình viết ngớ ngẩn, văn phong lỗi tùm lum vẫn cảm ơn 20K lượt đọc từ anh em. Câu chuyện mình viết hoàn thành khoảng 80% từ 2-3 năm về trước, có những chương sửa tới hơn 30 lần vẫn chưa được mượt mà. Mấy tháng này về quê rãnh rỗi dành thời gian ngồi sửa lại đăng lên đây. Mình sắp về lại thành phố lớn, phần sau không có thời gian miêu tả chi tiết cũng như trau chuốt lại ngôn từ mong anh em cảm thông. Chào thân ái!
nguyen9x
Trả lời3 tháng trước
@hoacomay: truyện nhắc lòng yêu nước, Bách Việt, Triều Tây Sơn, Vua Quang Trung đại phá 29 vạn quân thanh, Giai đoạn Pháp thuộc, Nạn đói 1945, 12 ngày đêm quân dân ta bắn máy bay ở hà nội, hình như có chiến dịch biên giới cao bằng bắc giang lạng sơn, hình như có nhắc tới anh hùng La Văn Cầu chặt tay chiến đấu tạm tới đó. Có gì anh em bổ sung.
nguyen9x
3 tháng trước
à Phượng Hoàng Trung Đô với Bạch Y tướng quân như bạn hoacomay nói nữa.
nguyen9x
Trả lời3 tháng trước
vẫn nghĩ kết hôn với cô chị Hoàng Linh cái kết viên mãn hơn cô em họ. tiếc
Chuyện của Đặng [Chủ nhà]
3 tháng trước
Cuộc sống mà!
Chuyện của Đặng [Chủ nhà]
3 tháng trước
Hai chữ duyên phận nó kỳ lạ lắm. Rất nhiều người từng rơi vào trường hợp yêu một ai đó trong nhiều năm cảm tưởng sống chết vì họ chẳng tới được. Sau khi chia tay tình cũ lâu năm gặp người mới và kết hôn nhanh chóng sau đó.
nguyen9x
Trả lời3 tháng trước
VL, yêu nhầm chị hai được nhầm em gái à? ông tác hồi đi học còn bế vợ 😀
hoacomay
Trả lời4 tháng trước
sử sách nhà Nguyễn không ghi về các cô công chúa nhà Tây Sơn nhưng sĩ quan pháp năm đó theo chân Vua Gia Long viết có 5 cô công chúa trong đó có 1 cô 16 tuổi rất đẹp, 1 cô 12 tuổi con công chúa Ngọc Hân, 3 cô còn lại da ngăm nhưng cũng dễ thương. Ngoài ra có thêm 3 con trai. Tất thảy đều bị lăng trì. Lâu lâu tác mắc lỗi chính tả đọc khó chịu chút nhưng có những chi tiết thú vị hơn là 1 câu chuyện tình yêu
Chuyện của Đặng [Chủ nhà]
4 tháng trước
Những ngày này bản thân rãnh rỗi nên viết thôi ạ. Mình không phải dân chuyên nên cố gắng khắc phục. Có những chương sửa tới 20-30 lần để dò lỗi chính tả với cả cho mượt hơn. Có điều vẫn dính lỗi. Có gì người ae thông cảm.
nguyen9x
3 tháng trước
cuối cùng cũng có bác nghĩ giống mình. Để mình liệt kê lại cho xem
hoacomay
Trả lời4 tháng trước
để đọc tư đầu xem tác viết tới bao nhiêu sự kiện trong lịch sử
Chuyện của Đặng [Chủ nhà]
4 tháng trước
Câu chuyện mình cố ghép nối những thứ đã xảy ra những năm qua. Có người đọc hay bình là vui rồi. Liệt kê xem nhé.
hoacomay
Trả lời4 tháng trước
Đọc vài chương mới để ý tác viết về lịch sử Việt Nam rất nhiều. Vua Quang Trung với phượng hoàng trung đô ở núi Quyết dân Nghệ An biết nhiều.Còn Bạch Y Tướng Quân nắm hữu quân khi tấn công 29 vạn quân Thanh sách sử có ghi lại ít lắm.Vị này đúng là họ Đặng giống họ nhân vật trong truyện.Còn một vị tướng họ Đặng khác cũng không rõ quê quán sau khi bị bắt tuyệt thực rồi mất nữa. Để đọc
Chuyện của Đặng [Chủ nhà]
Trả lời4 tháng trước
Chắc có bạn sẽ thắc mắc hoa trà trắng cổ thụ xuất hiện từ đầu tới cuối truyện là gì. Hoa trà trắng thực ra là một giống chè xanh. Dân bản xứ thường mỗi năm sẽ cưa ngang gốc để cây mọc ra nhiều nhánh, vừa tiện thu hoạch lại sản lượng cao dùng làm trà hoặc trực tiếp om nước chè xanh uống. Vườn chè nhà mình có tuổi thọ còn nhiều hơn cả ông cố mình, năm xưa cứ để nó mọc cao lớn lên. Hoa trà ( chè ) thường có 6 cánh to màu trắng, nhuỵ vàng. Những cây trà đủ lớn hoa nở trắng hương thơm thoang thoảng thu hút bao nhiêu là ong bướm. Cây trà (chè) là cây thân gỗ có tuổi thọ trung bình 30-60 năm, có những cây sống cả hàng trăm năm. Đặc biệt vùng núi cao phía Bắc có nhiều gốc chè Shan tuyết mọc ở độ cao 1400m có tuổi thọ lên đến 500 năm.
nguyen9x
Trả lời4 tháng trước
nghi sau này quay xe lắm, cha nội này vẫn còn tơ tưởng Đan Quỳnh con đó mà quay lại níu kéo thì xác định. Mà đoạn cuối bỏ xứ đi biệt tích khéo nhiều năm sau Hoàng Linh nó bế con ra chào chú đi con bạn má nè
An quên mật khẩu
4 tháng trước
Bạn đang cố chứng minh cái gì vậy ? Lạc đề và không liên quan. Nguồn gốc của nó từ bên trung mà ra cả thôi. Bên vn mình ăn theo mà ra. Giống như xem phim kiếm hiệp thì cũng thần tượng, đặt tên giống thế. Đừng có làm trò cười nữa 😂
nguyen9x
4 tháng trước
có nhiều thứ là cách biệt thế hệ, có nói e cũng chẳng hiểu đc đâu. Đọc mấy truyen đăng trên web này thấy e đi cãi lộn ở truyên khác đến mức ngta phải xoá bình luận là biết cỡ nao rồi đó. Thôi bỏ đi hơi đâu mà cãi mấy thứ vẩn vơ này cho mat thoi gian
An quên mật khẩu
4 tháng trước
Cãi ? =)) Truyện thế nào người đọc sẽ nói thế đấy. Mỗi người một ý. Còn bạn thì sao ? Vào áp đặt quan điểm rồi bảo thế này thế nọ. Cách biệt thế hệ hay là cổ hủ lạc hậu =))