Logo
Trang chủ

Chương 64: Yêu lại từ đầu

Đọc to

Đan Quỳnh nhìn tôi, nở một nụ cười duyên, trong khoảng khắc trái tim tôi bỗng rung lên một nhịp lạ. Sau một năm trời xa cách những tưởng em và tôi sẽ chẳng bao giờ còn thấy nhau thế nhưng ngày hôm nay chúng tôi lại đứng đây. Duyên phận chẳng ai nói trước được điều gì.

Chúng tôi cứ thế ngồi bên nhau, nói đủ thứ chuyện trên trời dưới đất, như thể muốn bù đắp cho những tháng ngày xa cách.

Cuộc trò chuyện kéo dài đến quá nửa đêm. Tôi thấp thỏm sợ ba mẹ em phát hiện. Sau cái lần tai nạn năm đó Chủ Tịch Đan Khanh cùng Tuấn Anh đã lên tận nhà tôi cáo lỗi. Tuy thế trong thâm tâm tôi biết bản thân là kẻ làm sai thế nên vẫn có chút e dè khi gặp người nhà em.

Cho tới khi sương đêm rơi đầy, phải đến lần thứ ba chia tay, Đan Quỳnh mới miễn cưỡng chào tạm biệt tha cho tôi về nhà. Giá mà ba mẹ em không ở nhà thì haha.

Tôi phóng xe đi một quãng xa, ngoái đầu nhìn lại. Trên lầu cao, dưới ánh đèn flash Đan Quỳnh vẫn đứng đó, lặng lẽ dõi theo.

Những ngày tháng sau đó, tôi như đứa trẻ nhỏ đắm chìm trong men say tình ái. Chúng tôi dành hết thời gian bên cạnh nhau, chẳng nề hà quãng đường xa xôi mỗi sáng tôi chạy lên nhà đón em đi học, đến giờ tan trường lại tới trước năm mười phút đón Đan Quỳnh về nhà.

Sức mạnh của tình yêu khiến con người ta làm những điều phi thường. Đúng là đâu ai mà bình thường khi yêu. Chẳng biết nói sao nhưng lần yêu này tôi nghiêm túc lắm. Có lẽ tôi luôn gặp khắc chế cứng bởi những cô gái tên Quỳnh.

Có chuyện này nữa mà tôi muốn kể. Ngày đó theo MXH phát triển những cặp đôi khác trường xuất hiện nhiều lắm. Thằng em Bảo Long của tôi cũng cưa đổ một em hoa khôi trường HS. Nó cũng suy chẳng khác tôi, mỗi ngày đón đưa con bé đó. Chỉ khác là cu cậu cũng đang học 12 nên chỉ đón vào những buổi học chiều.

Thế rồi vào buổi chiều định mệnh đó, Ba Bảo Long đi công tác từ Thành Vinh về. Sắp về tới nhà thấy phía trước đám đông chắn đường, nghe đâu có tai nạn hai thanh niên tử vong tại chỗ. Ông đỗ xe bên đường tới gần xem, thấy chiếc xe quen thuộc nằm đổ ra, tay ông run run lật mép chiếu đang phủ lên cơ thể nạn nhân lên xem. Trong khoảnh khắc tiếng khóc xé lòng của người đàn ông trung niên trong bộ quân phục vang lên khiến ai chứng kiến cũng không kìm được nước mắt.

Hoá ra đứa em dại của tôi chiều hôm đó đi đón con bé như mọi ngày. Lúc về cách nhà còn mấy trăm mét thì xảy ra chuyện đau lòng. Ngày đưa nó ra đồng, tôi và Đan Quỳnh cũng tới, mấy anh em DK ở nhà đều đến đông đủ. Con bé người yêu nó khóc ngất ngay trước di ảnh.

Suốt mấy tuần sau tôi thường xuyên nằm mơ thấy nó rủ đi chơi. Trong mơ tôi tỉnh táo lắm, còn biết nó mất rồi cơ. Tôi bảo nó sao mày không về để con Diệp với cha mẹ mày khóc suốt.

Đan Quỳnh từ đó cấm tôi đón em, thế nhưng vốn cứng đầu nên tôi chẳng chịu nghe. Càng như thế tôi lại càng không yên tâm để Đan Quỳnh đi về một mình. Chuyện xảy ra 15 năm tôi vẫn còn nhớ như ngày hôm qua.

Mà thôi trở về chuyện chính nhé. Sau khi Đan Quỳnh và tôi yêu lại từ đầu, trước cồng trường THPT HS từ đó mỗi giờ tan trường lại xuất hiện bóng dáng cao lớn đứng dựa lưng vào chiếc xe màu xanh.

Nắng chiều đổ dài những vệt vàng óng lên sân trường, phản chiếu qua những tà áo dài trắng tinh khôi của mấy cô nữ sinh.

Tiếng cười nói rộn ràng, có mấy cô gái vừa cười đùa vừa lén liếc về phía tôi. Khi tôi nhìn lại mấy ả tinh nghịch giả vờ quay đi nhưng khóe môi vẫn khẽ cong lên.

Một vài cô bạo dạn hơn, bước tới trêu chọc đôi câu rồi không ngần ngại xin Facebook. Tôi cũng chỉ biết cạn lời trước sự tự tin của các cô gái HS.

Nữ sinh trường cấp 3 Trần Phú phân nửa là con gái bờ Nam, mang trong mình vẻ đẹp dịu dàng nền nã hơn. Họ e ấp và có phần truyền thống.

Ngược lại, nữ sinh trường HS lại sống ở bờ Bắc sông La. Tính cách có phần tự tin và táo bạo hơn. Các cô gái thường không ngại chủ động nắm lấy điều mình muốn.

Chính sự đối lập ấy đã tạo nên hai gam màu khác biệt mà cuốn hút của nữ sinh hai nửa thành phố. Một nửa dịu dàng như cơn gió thu nhè nhẹ, nửa kia rực rỡ như nắng hạ chói chang, mỗi nơi một vẻ nhưng đều khiến bao gã trai xiêu lòng.

Giữa dòng người tấp nập, tôi thấy một bóng hình quen thuộc. Đan Quỳnh bước ra từ cổng trường, tà áo dài trắng nhẹ nhàng tung bay.

Đôi mắt em ấy ánh lên niềm vui khi nhìn thấy tôi đứng chờ, khóe môi em cong lên trong nụ cười rạng rỡ.

-Anh...

Đan Quỳnh chạy về phía tôi, trong khoảnh khắc tim tôi rung động vì em.

Ngày nối tiếp ngày,

Nắng lại dịu dàng đổ dài trên những con phố, nhuộm vàng cả một khoảng trời bình yên. Đúng 11h30 tôi rời nhà, phóng xe xuống cổng trường để đón Đan Quỳnh tan học.

Vừa đứng chờ được một lúc, từ xa vang lên tiếng ồn ào. Một nhóm khoảng mười mấy nam sinh trên tay nắm áo khoác cuộn tròn chắc hẳn cất dấu hàng lạnh bên trong, cả đám tiến về phía tôi dáng vẻ đầy bất thiện.

Chúng bước đi hùng hổ, ánh mắt lộ rõ vẻ khiêu khích, tôi bất giác nhớ đến những ngày còn sát cánh bên anh em Dark Knight. Khi ấy hễ có kẻ lạ mặt xuất hiện trên địa bàn là ngay lập tức sẵn sàng chơi tới bến.

-Hê, ông anh đứng đây kiếm ai?

Một thằng nhóc hất hàm hỏi, giọng điệu lấc cấc.

Tôi không vội, chỉ mỉm cười thân thiện đáp lại bằng một giọng điềm tĩnh:

-À, anh đón bạn về. Mấy đứa có chuyện gì không?

Chính nụ cười này lại khiến thằng nhóc cầm đầu càng thêm bực bội. Nó nhíu mày, giọng gằn xuống:

-Anh em đếu gì, mày biết đây là địa bàn của ai không mà dám bén mảng tới tán gái?

Chưa kịp để tôi trả lời, thằng nhóc rút từ trong áo khoác ra một cây côn sắt, vung lên nhắm thẳng vào đầu tôi.

Trong khoảnh khắc tôi nghiêng người né sang trái khiến cây côn chỉ kịp quét qua và nện một cú trầm đục lên khung xe. Gần như ngay lập tức tôi tiến sát thu hẹp khoảng cách với nhóc. Nắm lấy cổ hắn ta, hạ thấp trọng tâm, quét trụ nhanh như cắt rồi chớp lấy cơ hội quăng gã ra phía xa.

Một loạt động tác thuần thục diễn ra trong chớp mắt. Đám đông hùng hổ chưa kịp phản ứng đã thấy đại ca chúng nó va vào bức tường sau lưng nằm sõng soài dưới đất.

Không rõ vì cú ném quá đau hay vì chợt nhận ra bản thân đã đụng phải thứ dữ, tên nhóc cầm đầu lúc này liền lăn ra đất, giả vờ ngất xỉu.

Đám đàn em của nó đứng vây quanh tôi, mặt mũi tái mét, ánh mắt hoang mang cực độ. Không ai dám lên tiếng, đứa nào đứa nấy nhìn nhau lúng túng. Nỗi sợ hãi hằn rõ trong từng ánh mắt mỗi đứa.

-Tuấn! Bọn mày điên hả?

Một giọng nữ quen thuộc hét lên phía xa.

Cả đám giật bắn mình, đồng loạt quay đầu lại.

Đan Quỳnh lao từ trong cổng trường ra, không một chút do dự. Đôi mắt con bé lộ rõ vẻ giận dữ cùng lo lắng.

Không thèm quan tâm đến những ánh mắt hiếu kỳ xung quanh, Đan Quỳnh xô ngã một gã trai đang cản đường, rồi dứt khoát đứng chắn trước mặt tôi, hai tay dang rộng.

- Đám tụi mày điên hả? Sao đánh anh ấy.

Trong khoảnh khắc ấy, tôi nhìn thấy sự lo lắng xen lẫn quan tâm hiện rõ trong đôi mắt em.Hẳn là vừa tan học, nghe tin tôi bị vây đánh,Đan Quỳnh đã vội vàng chạy ra mà chẳng kịp suy nghĩ gì.

Tôi khẽ cười xoa đầu em.

Người ta vẫn thường bảo "Anh hùng khó qua cửa ải Mỹ Nhân". Nghìn năm nay biết bao gã trai đi vào ngõ cụt bởi vì không qua nổi ải này.

Mọi chuyện vốn lắng xuống nhưng khi Đan Quỳnh xuất hiện đám sĩ gái lại khác. Gã nhóc cầm đầu , kẻ nằm vật ra đất giả vờ ngất xỉu bật dậy nhanh đến mức tôi còn tưởng mình nhìn nhầm.

Hắn giật phắt thanh đao từ tay một tên đàn em, hất hàm ra hiệu cho đồng bọn bao vây tôi.

-Đan Quỳnh, cậu lại đi quen mấy thằng mặt trắng chỉ được cái mã này hả?

Giọng hắn đanh lại, mang theo chút khinh khỉnh pha lẫn cay cú.

Tôi bất giác đưa tay sờ mặt, nghe hắn nói mà bật cười trong lòng. Hóa ra thằng nhóc này cũng có mắt nhìn người đấy chứ. Tuy hơi láo, nhưng đánh giá cũng không đến nỗi nào. Thôi thì tí đánh nó giảm đi một đấm.

Đang đắc ý hắn đã buông tiếp một câu khiến chút thiện cảm ít ỏi trong tôi bay sạch.

-Bọn này nó chỉ tìm cảm giác mới lạ thôi. Chơi chán, nó bỏ Đan Quỳnh. Không chừng nó đang yêu một lúc mấy con. Nghe mình đi.

Lời hắn nói khiến tôi giật thót , câu nói tưởng chừng vô tình lại chạm tới vết thương cũ của cả hai chúng tôi. Lần đầu tiên tôi cảm thấy sợ Đan Quỳnh để ý lời nói của hắn ta, nói đúng ra là tôi sợ mất em...

Tôi quay qua chờ đợi Đan Quỳnh của tôi sẽ phản ứng ra sao. Trong lòng hồi hộp.

-Ngậm ngay cái miệng chó của cậu lại! Không cho phép cậu xúc phạm bạn trai tớ .Nếu còn dám nhắc lại, tớ bảo Tuấn Anh đem người đánh cả đám luôn đừng có trách.

-Từ này thấy tôi ở đâu thì tránh xa dùm cái. Phiền.

Không một chút do dự Đan Quỳnh lập tức đáp trả.

Cả đám đông hóng chuyện xôn xao. Những tiếng xì xào bàn tán dần lớn lên, ánh mắt đổ dồn vào tên nhóc cầm đầu.

Bị con gái chửi thẳng mặt, lại còn trước bao nhiêu người, tôi cứ ngỡ thằng nhóc sẽ giận quá hóa rồ, liều mạng ăn thua đủ.

Thế nhưng bất ngờ cu em cúi đầu vẻ buồn bã quay đi.

Trước khi đi cụ em vẫn không quên tạo nét trước mặt Đan Quỳnh. Cu cậu chỉ tay vào mặt tôi hét lớn:

-Thằng khốn có ngon đừng trốn sau váy đàn bà. Lần sau gặp lại coi chừng tao.

Lời vừa dứt hắn chạy biến để lại tôi đứng há hốc nhìn theo, đúng là tới chết vẫn không có quên sĩ gái. Mẹ keep sao giống chúng tôi hồi trước vậy cơ chứ.

Đội mũ bảo hiểm cẩn thận cho Đan Quỳnh, em ngoan ngoãn ngồi sau ôm lấy lưng tôi.

Con xe phóng đi bỏ lại cảnh hỗn loạn ồn ào phía sau.

-Anh đừng giận nha.

Giọng Đan Quỳnh thủ thỉ, mang theo chút áy náy.

-Thằng đó theo đuổi em lâu rồi… nhưng em chỉ xem nó là bạn thôi. Đừng suy nghĩ gì nhé?

Đề xuất Voz: Cỗ Giỗ
BÌNH LUẬN
Ẩn danh

alex phạm

Trả lời

3 tháng trước

nghiêm túc mà nói nếu bro viết truyện này khoảng 2015 thì có khi vượt trội hơn mấy truyện khác đấy , câu từ rất chất lượng

Ẩn danh

Chuyện của Đặng [Chủ nhà]

3 tháng trước

Cảm ơn bạn. Cơ mà chuyện này mình viết ngắt quãng, lần cuối cùng cơ bản xong cốt truyện là vào tầm đâu đó 2-3 năm trước. Mọi người đọc chắc sẽ thấy gần như có 4 phần viết với tâm thế khác hẳn nhau. Phần đầu mình viết trước những năm 2010 với tên truyện khác dạng hồi ký ngày bé ngây ngô ảnh hưởng phong cách Nguyễn Nhật Ánh. Phần giữa viết những năm cuối đại học tức là mấy năm sau đó rồi ngừng. Khúc này yêu đời và độ tuổi ngông cuồng nên ban đầu dự tính viết hơi hướng tiểu thuyết giang hồ đâm chém chút. Sau khi cô bạn thân đi lấy chồng ngày đó gặp nhiều biến cố suy sụp nên viết tiếp ý định sửa kết thành cả hai đến với nhau. Đọc những chương đó chắc cũng phần nào lộ ra ý định kết hôn cùng cô bạn thân. Cuối cùng chưa viết xong tầm sau covid bất ngờ mình kết hôn trong sự ngỡ ngàng của những người xung quanh, duyên phận thực sự diệu kỳ vậy đó. Lúc này viết tiếp phần kết nhưng tâm trạng cũng khác. Đó tới nay rảnh thì sửa lỗi chính tả này kia vô tình gặp web này nên đăng lên.

Ẩn danh

Chuyện của Đặng [Chủ nhà]

3 tháng trước

nói chung mình tay ngang, dân chuyên Toán viết truyện mà 😆 Cả thanh xuân chỉ viết đúng mỗi câu chuyện này. Mấy nay đang nghiên cứu viết chút về chủ đề giả tưởng liên quan tới lịch sử cũng là một trong những đam mê nhỏ của mình ngày bé.

Ẩn danh

alex phạm

3 tháng trước

b nên úp nhiều web khác , web này chủ yếu dân voz hoài niệm nên vào đọc

Ẩn danh

Chuyện của Đặng [Chủ nhà]

3 tháng trước

truyện của mình viết bối cảnh chủ yếu dành cho cuối 8x đầu 9x đọc hoài niệm. Thỉng thoảng cũng vào sửa vài chương cho nó theo trend ngày nay ví dụ như bài hát mới hot hay câu nói nổi trên mạng mà hợp hoàn cảnh câu chuyện, ví dụ như bài wrongtime hay câu trụ vương thế nhân trách nhầm ngài 😆 Lứa sau này đọc khó cảm vì môi trường họ lớn lên khác chúng ta. Còn để thật hay như nhà văn có tiếng thì chưa tới. Nên ở đây là phù hợp nhất.

Ẩn danh

Chuyện của Đặng [Chủ nhà]

Trả lời

3 tháng trước

Ước mơ những kỷ niệm cũ được nhắc nhớ khi đọc một câu chuyện nào đó cũng hoàn thành. Bản thân mình viết ngớ ngẩn, văn phong lỗi tùm lum vẫn cảm ơn 20K lượt đọc từ anh em. Câu chuyện mình viết hoàn thành khoảng 80% từ 2-3 năm về trước, có những chương sửa tới hơn 30 lần vẫn chưa được mượt mà. Mấy tháng này về quê rãnh rỗi dành thời gian ngồi sửa lại đăng lên đây. Mình sắp về lại thành phố lớn, phần sau không có thời gian miêu tả chi tiết cũng như trau chuốt lại ngôn từ mong anh em cảm thông. Chào thân ái!

Ẩn danh

nguyen9x

Trả lời

3 tháng trước

@hoacomay: truyện nhắc lòng yêu nước, Bách Việt, Triều Tây Sơn, Vua Quang Trung đại phá 29 vạn quân thanh, Giai đoạn Pháp thuộc, Nạn đói 1945, 12 ngày đêm quân dân ta bắn máy bay ở hà nội, hình như có chiến dịch biên giới cao bằng bắc giang lạng sơn, hình như có nhắc tới anh hùng La Văn Cầu chặt tay chiến đấu tạm tới đó. Có gì anh em bổ sung.

Ẩn danh

nguyen9x

3 tháng trước

à Phượng Hoàng Trung Đô với Bạch Y tướng quân như bạn hoacomay nói nữa.

Ẩn danh

nguyen9x

Trả lời

3 tháng trước

vẫn nghĩ kết hôn với cô chị Hoàng Linh cái kết viên mãn hơn cô em họ. tiếc

Ẩn danh

Chuyện của Đặng [Chủ nhà]

3 tháng trước

Cuộc sống mà!

Ẩn danh

Chuyện của Đặng [Chủ nhà]

3 tháng trước

Hai chữ duyên phận nó kỳ lạ lắm. Rất nhiều người từng rơi vào trường hợp yêu một ai đó trong nhiều năm cảm tưởng sống chết vì họ chẳng tới được. Sau khi chia tay tình cũ lâu năm gặp người mới và kết hôn nhanh chóng sau đó.

Ẩn danh

nguyen9x

Trả lời

3 tháng trước

VL, yêu nhầm chị hai được nhầm em gái à? ông tác hồi đi học còn bế vợ 😀

Ẩn danh

hoacomay

Trả lời

4 tháng trước

sử sách nhà Nguyễn không ghi về các cô công chúa nhà Tây Sơn nhưng sĩ quan pháp năm đó theo chân Vua Gia Long viết có 5 cô công chúa trong đó có 1 cô 16 tuổi rất đẹp, 1 cô 12 tuổi con công chúa Ngọc Hân, 3 cô còn lại da ngăm nhưng cũng dễ thương. Ngoài ra có thêm 3 con trai. Tất thảy đều bị lăng trì. Lâu lâu tác mắc lỗi chính tả đọc khó chịu chút nhưng có những chi tiết thú vị hơn là 1 câu chuyện tình yêu

Ẩn danh

Chuyện của Đặng [Chủ nhà]

4 tháng trước

Những ngày này bản thân rãnh rỗi nên viết thôi ạ. Mình không phải dân chuyên nên cố gắng khắc phục. Có những chương sửa tới 20-30 lần để dò lỗi chính tả với cả cho mượt hơn. Có điều vẫn dính lỗi. Có gì người ae thông cảm.

Ẩn danh

nguyen9x

3 tháng trước

cuối cùng cũng có bác nghĩ giống mình. Để mình liệt kê lại cho xem

Ẩn danh

hoacomay

Trả lời

4 tháng trước

để đọc tư đầu xem tác viết tới bao nhiêu sự kiện trong lịch sử

Ẩn danh

Chuyện của Đặng [Chủ nhà]

4 tháng trước

Câu chuyện mình cố ghép nối những thứ đã xảy ra những năm qua. Có người đọc hay bình là vui rồi. Liệt kê xem nhé.

Ẩn danh

hoacomay

Trả lời

4 tháng trước

Đọc vài chương mới để ý tác viết về lịch sử Việt Nam rất nhiều. Vua Quang Trung với phượng hoàng trung đô ở núi Quyết dân Nghệ An biết nhiều.Còn Bạch Y Tướng Quân nắm hữu quân khi tấn công 29 vạn quân Thanh sách sử có ghi lại ít lắm.Vị này đúng là họ Đặng giống họ nhân vật trong truyện.Còn một vị tướng họ Đặng khác cũng không rõ quê quán sau khi bị bắt tuyệt thực rồi mất nữa. Để đọc

Ẩn danh

Chuyện của Đặng [Chủ nhà]

Trả lời

4 tháng trước

Chắc có bạn sẽ thắc mắc hoa trà trắng cổ thụ xuất hiện từ đầu tới cuối truyện là gì. Hoa trà trắng thực ra là một giống chè xanh. Dân bản xứ thường mỗi năm sẽ cưa ngang gốc để cây mọc ra nhiều nhánh, vừa tiện thu hoạch lại sản lượng cao dùng làm trà hoặc trực tiếp om nước chè xanh uống. Vườn chè nhà mình có tuổi thọ còn nhiều hơn cả ông cố mình, năm xưa cứ để nó mọc cao lớn lên. Hoa trà ( chè ) thường có 6 cánh to màu trắng, nhuỵ vàng. Những cây trà đủ lớn hoa nở trắng hương thơm thoang thoảng thu hút bao nhiêu là ong bướm. Cây trà (chè) là cây thân gỗ có tuổi thọ trung bình 30-60 năm, có những cây sống cả hàng trăm năm. Đặc biệt vùng núi cao phía Bắc có nhiều gốc chè Shan tuyết mọc ở độ cao 1400m có tuổi thọ lên đến 500 năm.

Ẩn danh

nguyen9x

Trả lời

4 tháng trước

nghi sau này quay xe lắm, cha nội này vẫn còn tơ tưởng Đan Quỳnh con đó mà quay lại níu kéo thì xác định. Mà đoạn cuối bỏ xứ đi biệt tích khéo nhiều năm sau Hoàng Linh nó bế con ra chào chú đi con bạn má nè

Ẩn danh

An quên mật khẩu

4 tháng trước

Bạn đang cố chứng minh cái gì vậy ? Lạc đề và không liên quan. Nguồn gốc của nó từ bên trung mà ra cả thôi. Bên vn mình ăn theo mà ra. Giống như xem phim kiếm hiệp thì cũng thần tượng, đặt tên giống thế. Đừng có làm trò cười nữa 😂

Ẩn danh

nguyen9x

4 tháng trước

có nhiều thứ là cách biệt thế hệ, có nói e cũng chẳng hiểu đc đâu. Đọc mấy truyen đăng trên web này thấy e đi cãi lộn ở truyên khác đến mức ngta phải xoá bình luận là biết cỡ nao rồi đó. Thôi bỏ đi hơi đâu mà cãi mấy thứ vẩn vơ này cho mat thoi gian

Ẩn danh

An quên mật khẩu

4 tháng trước

Cãi ? =)) Truyện thế nào người đọc sẽ nói thế đấy. Mỗi người một ý. Còn bạn thì sao ? Vào áp đặt quan điểm rồi bảo thế này thế nọ. Cách biệt thế hệ hay là cổ hủ lạc hậu =))