Logo
Trang chủ
Chương 126

Chương 126

Đọc to

- Anh về trễ vậy?

Jenny ngồi đó, ngay bàn ăn nhìn Tibu đầy vẻ lo lắng. Có lẽ cô ấy ngồi chờ Tibu từ sáng đến chiều. Khuôn mặt lộ rõ nét mệt mỏi.

- Ôi trời. Em chờ anh về ăn cơm chưa đến giờ sao? Sao em không ăn trước đi. Tội em quá vậy.

- Anh sao vậy Tibu, mắt anh sưng húp lên rồi kìa. Nói rồi Jenny cũng bắt đầu khóc, nhìn Tibu đầy thương xót.

Tibu có chút bối rối khi nhìn thấy Jenny như thế:

- Anh... anh không sao đâu, em đừng lo!

- Em biết là anh đi gặp chị Sunny đúng không. Ngay từ lúc sáng, đôi mắt của anh đã tố cáo anh rồi. Chỉ duy nhất chị Sunny mới khiến ánh mắt của anh đặc biệt đến thế.

- Ừ... dường như em luôn là người hiểu anh nhất Jenny à.

- Nhưng sao anh có vẻ buồn quá vậy, có chuyện gì thế anh?

- Cũng chẳng có gì, chỉ là anh muốn giữa anh và Sunny có sự kết thúc thôi. Mọi chuyện chẳng thể dây dưa mãi như thế này được.

Jenny hơi bất ngờ, nhìn Tibu chằm chằm rồi nói:

- Anh khùng hả Tibu, anh luôn yêu thương chị ấy hơn cả bản thân mình mà.

- Có lẽ anh không muốn theo đuổi thứ không thuộc về mình nữa, càng cố với tới nó lại càng xa cách mình hơn. Cuộc sống là thế mà. Tình yêu lúc nào cũng vô cùng đặc biệt phải không em? Là thứ không thể đánh đổi mà có được.

Bước gần về phía Tibu, Jenny chợt ôm lấy Tibu rồi nhẹ nhàng nói:

- Thôi anh đi tắm đi nhé, em hâm lại thức ăn rồi mình cùng ăn tối nha.

Tibu ngồi dựa vào tường, như xả hơi sau một ngày nặng nề. Những làn nước trải dài từ trên đầu xuống dưới gót chân, hơi nóng nghi ngút bốc lên xóa tan mọi mệt mỏi, mang theo những muộn phiền rồi tan biến vào không khí. Trời Đà Lạt lạnh thật, cái cảm giác tê buốt ăn sâu vào những đầu ngón tay, như thể làm tê liệt hết những tế bào bên trong cơ thể. Nhưng cái lạnh đó lại khiến Tibu thích thú, dù thế nào thì cũng sinh ra và lớn lên trong cái không khí lạnh lẽo này biết bao năm nay.

Bàn ăn cũng chỉ có hai người. Trong lòng Tibu bỗng thấy nhớ ba mình thật nhiều. Đã rất lâu rồi không gặp ba, đất khách quê người, Tibu tự hỏi chắc ba cũng thèm cái cảm giác ấm cúng của một bữa cơm gia đình lắm...
 

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Em Hàng Xóm Đối Diện Nhà Tôi
Quay lại truyện Hồi ức của một linh hồn
BÌNH LUẬN