Logo
Trang chủ
Chương 5

Chương 5

Đọc to

E giật mình, nghe giọng quen quen. Nheo mắt lại thì thấy thằng cứt sắt(gọi thế vì nó ỉa mà dội mãi đéo trôi, phải lấy que khẩy xuống) nó đang dẫn đội lớn là lứa u19 đến, lúc ấy đội e là u17.
Ai đi đánh nhau thì hiểu, cảm giác lúc ấy như ko sợ bất cứ thế lực nào nữa rồi.
Bọn kia thấy thế chạy hết, cả bọn nằm dưới đất luôn.vl thế hóa ra giả chết à.
Bọn e định lùa theo thì anh H xoáy đội u19 mới kéo lại nói :
- bọn mày đánh nhau xong còn đợi công an đến mời về à, về nhanh ! :gach:
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
Về đến đội băng bó các kiểu, xong e mới hỏi thằng minh giao.
Em: thế mày xích với bọn nào. :sogood:
MG: bọn thằng hải judo . . . :look_down:
Em: lý do ? :canny:
MG: dkm e nhờ bật cái quạt mà nó đ' bật, còn thái độ (vcl lý do ).
Em: có thế thôi à, con lạy bố. Đúng trẻ trâu ! :sweat:
Lúc này em nói lớn vừa đủ cho tất cả nghe :
- thằng hải judo cũng ko đơn giản đâu. Kiểu gì cũng chơi lại, tạm thời mai ae cứ bỏ học đã, để tao tính.
- mai ra chia đội đánh lol này - bác nô - đội trưởng giờ mới lên tiếng ( gọi bác vì nó 97 mà nhìn như 79 người dân tộc, trông giống bọn hung nô nên gọi là nô )
- đậu tía, em đíu nể người già đâu.
- chú thì a đếu sợ, loại tép riu.
- ơ dkm lão già này, lão khinh người thế.
- ngựa non háo đá haha
- mai tôi với bác làm kèo riêng nhé.
- thôi. . .
- sợ rồi à heheee
-. . . Anh nhận.

Đội e nó thế đấy các bác ạ, ae với nhau rất thoải mái. Miệng chửi ko thương tiếc mà sống với nhau rất thật.
Ngồi nhớ lại type mà e nhớ đội quá. chỉ ước được về thời đó.

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Cô giáo - Người con gái năm đó anh yêu
BÌNH LUẬN