Logo
Trang chủ
Chương 72

Chương 72

Đọc to

Chuỗi thời gian sau đó, có lẽ em và Quỳnh đã là một đôi, đôi bạn thân hay đôi tình nhân thì em cũng không xác định được, hai đứa suốt ngày dính lấy nhau. Nhưng em cảm thấy chẳng có sự trói buộc nào ở đây cả, hai đứa vẫn có cuộc sống riêng, em vẫn đi chơi với gái và Quỳnh vẫn hẹn hò với trai nếu có cơ hội. Tình cảm ấy chỉ dừng ở mức tự nguyện thôi, em vẫn chưa hé miệng nói câu yêu Quỳnh.

Có lẽ cái bóng của Dương quá lớn, em chưa thể đưa ra khỏi tâm trí mình được. Bình thường những lúc đi chơi với bọn thằng Nam hay ở bên Quỳnh thì em rất vui và thoải mái. Nhưng cứ đêm đến, khi chỉ còn một mình... Hình bóng Dương như vẫn ở quanh em, em tìm đến rượu bia để miên man tìm giấc ngủ (hoặc là em thèm :big_smile:)... Thật sự quá nhiều thứ để nhớ...

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

Cho đến một buổi sáng, mơ màng tỉnh giấc sau bữa nhậu đêm với thằng Nam. Em cố gắng ngồi dậy, một tay đang liên tục vỗ nhẹ lên trán như muốn xua đi cảm giác nhức đầu đầy khó chịu. Lôi điện thoại xem giờ thì chưa đến 7h, em định ngủ tiếp nhưng mắt cứ thao láo nhìn lên trần nhà. Thế là đéo ngủ nữa, bật dậy đầy mạnh mẽ lao luôn vào WC. Hôm nay dậy sớm, tự thưởng cho mình bữa ăn sáng cafe vậy.

Đánh răng rửa mặt ai cũng như ai nên em éo tả nữa... :sweat:

Gọi cho Quỳnh rủ đi ăn sáng mà gọi mãi đéo nghe, con gái con nứa ngủ trương thây lên, sau chó nó lấy nhé :gach: Em định qua nhà nó gọi mà đi gần đến nghĩ lại, đi mình cho nhẹ xe, đỡ tốn xăng, mòn lốp. Thế là quay đầu lượn lờ tìm quán ăn sáng.

Đi qua trường THPT NGUNHUCHO (xin phép đổi tên để đỡ lộ info :sweat:) thì em thấy hơi chạnh lòng... Nơi đây đã quá quen thuộc với em, không phải em từng học ở đây, mà khi yêu Dương... Đây là địa điểm em thường xuyên đưa đón nó mỗi ngày... Trừ chủ nhật. Quay sang quán bánh mì chếch bên phải trường em lại càng quen hơn, cách đây không lâu em là một khách quen của mụ chủ quán. Em phi luôn xe vào, gọi đồ rồi ngồi vào bàn. Mặc dù đã qua giờ vào học nhưng trong quán vẫn khá đông các nam thanh nữ tú ngồi gặm bánh mì, miệng vừa nhồm nhoàm nhai vừa nói trông cực vô con mẹ nó duyên.

Ăn xong em ra bàn nước làm điếu thuốc lào cho đỡ thèm, đang chu mỏ nhả khói thì... Gặp ngay Dương đi vào :canny: mất hình tượng vl. Vội vàng lấy lại vẻ điềm đạm vốn có, em nhấp môi cốc trà đá rồi mỉm cười đầy duyên dáng.

 

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Căn nhà kho
BÌNH LUẬN