- Anh ạ... - Dương ngồi bên cạnh rồi nói như chào em.
Không thèm trả lời, em khẽ gật đầu ra vẻ lạnh lùng boy, đúng ra là đéo biết nói gì. Dương cũng có vẻ ngại, mà chắc chắn là ngại rồi, em còn ngại cơ mà. Thấy Dương định nhấc mông đứng dậy thì em nói:
- Không học à mà còn ra ngoài này?
- Em đói - đm trả lời cụt lủn, tao dạy mày thế à...
- À... Ừ... Ăn đi... Rồi cafe nói chuyện tí, đi được không?
- Được ạ - ơ ngoan vãi đái, bố tiên sư con giả tạo :angry:
- Ăn đi anh ngồi ngoài này đợi.
- Vâng.
Đợi con thị mẹt kia ăn xong rồi em đưa ra quán cafe, may mà lúc sáng định đón Quỳnh nên mang theo quả mũ mồi kitty màu hồng mà có thâm niên mấy con từng đội.
Em chọn bàn ngồi trên vỉa hè chứ không ngồi trong nhà, bên cạnh là quán bún chả thơm vl, biết thế nãy ăn bún chả cho dễ nuốt. Quán bún chả này có từ rất lâu rồi, em cũng không rõ là có từ khi nào nữa, vì em thấy từ đợt bé tí. Ăn vừa ngon mà bà chủ lại dễ tính, nước chấm pha vừa khéo, giá thành lại hợp lý...
- Anh chị dùng gì ạ :doubt: - tiếng con bồi bàn làm đứt cả mạch cảm xúc. Đm
- Em uống gì? - em quay sang hỏi Dương.
- Em nâu nhiều sữa.
- Cho anh 2 nâu, một nhiều sữa, một ít sữa. - em nói với con bồi bàn.
Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Đạo sĩ tản mạn kì