Thấy nó ghi vào tờ giấy rồi nguẩy đít đi đéo thèm trả lời, đm nhân viên bố láo, tao mà là chủ thì... Con mẹ nó đuổi việc lâu rồi. Lúc sau mang đồ ra mà mặt như nhà có đại tang, mẹ con cứt ngâm.
Lôi bao Thăng Long đã nhăn nhúm trong túi quần ra, em chậm rãi châm một điếu, rít một hơi thật sâu rồi hỏi:
- Cuộc sống thế nào?
- Thế nào là thế nào ạ?
- Ổn không? Kể anh nghe.
- Vẫn bình thường ạ. Mà em nghe nói anh đang yêu chị Quỳnh à?
Ơ vl, tđn nó lại biết nhờ. Mà sao nó lại biết Quỳnh. Thắc mắc vl.
- Không hẳn, em biết Quỳnh à?
- Ai mà không biết, anh hỏi đa số bọn con gái cấp 3 Quỳnh Chíp là ai? Có đứa nào nói không biết đâu. - nghe như quần chíp ấy.
Hơi bất ngờ khi nghe về Quỳnh... các cụ nói, muốn biết thì phải hỏi, muốn giỏi thì phải học. Thế là em hỏi luôn:
- Sao lại thế?
- Nổi tiếng đánh nhau, anh không biết thật hay đùa thế.
Đệt. Em là em ghét nhất bọn con gái hay đi đánh nhau, đúng là ghét của nào trời trao của ấy :sweat:
- À. anh với Quỳnh bạn thân thôi, không hẳn là yêu - em nói như đang thanh minh.
- Hí hí. Hâm, yêu thì cứ nói là yêu, còn ngại.
- Đã nói không phải rồi...
. . .
Trầm xuống một hồi, có lẽ cả hai đứa chẳng còn gì để nói với nhau cả. Em rút ví định thanh toán thì đột nhiên Dương hỏi:
- Anh vẫn còn giữ tấm ảnh ấy à?
- Hả...hả... - em vội vàng gấp ví lại giấu đi tấm ảnh trong ví. Tấm ảnh của em và Dương...
- Cả chiếc nhẫn nữa. - Dương tiếp tục.
Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Bí Ẩn: Thần Thánh La Mã Đế Quốc