Thạch Mục trầm ngâm một lát rồi lắc đầu, gạt bỏ ý nghĩ chợt lóe lên trong đầu. Thiên phú thuật sĩ vốn là chuyện hiếm có, xác suất hắn sở hữu thiên phú ấy là cực thấp. Chuyện quan trọng nhất lúc này là tìm một nhiệm vụ phù hợp với năng lực hiện tại, vừa giúp hắn nhanh chóng tích cóp tiền bạc.
Những nhiệm vụ trên bình phong thường là tìm kiếm linh dược quý hiếm hoặc khoáng thạch đặc biệt, cũng có nhiệm vụ tìm kiếm đồng môn hỗ trợ tu luyện một loại công pháp đặc thù nào đó, lại còn có một số ít nhiệm vụ quay trở về thế tục để giải quyết rắc rối. Tóm lại, đủ loại kỳ lạ, thù lao từ vài trăm đến năm sáu ngàn lượng.
Con số đó so với thù lao của nhiệm vụ thuật sĩ thực sự khiến Thạch Mục cảm thấy vô cùng ảm đạm trong lòng. Có một số ít là nhiệm vụ môn phái được ghi bằng chữ màu xanh, phần thưởng cực kỳ hậu hĩnh, nhưng độ khó không hề nhỏ, đa số yêu cầu cả đội ngũ thực hiện, thậm chí Hắc Viêm Lệnh, thứ cực kỳ khó đoạt được ở nơi khác, cũng nằm trong danh sách phần thưởng.
Vốn dĩ với tình hình hiện tại của Thạch Mục thì căn bản là bất khả thi.
Đột nhiên, vẻ mặt hắn khẽ biến đổi, sải bước đi về phía một tấm bình phong, ánh mắt lập tức rơi xuống một dòng chữ đen: "Tìm võ giả Hậu Thiên thể chất cường tráng để rèn hai trăm khối thép tinh, mỗi khối giá chín mươi lượng."
Lúc Thạch Mục còn chưa tu luyện công pháp Hậu Thiên cũng đã có sức lực ngàn cân, giờ đã luyện thành tầng thứ nhất của Bàn Nhược Thiên Tượng Công, không những khí lực tăng thêm ba bốn trăm cân, mà nếu vận chuyển Thiên Tượng chân khí trong cơ thể thì khí lực còn có thể tăng lên gấp bội. Nhiệm vụ này với hắn tất nhiên không thành vấn đề, hơn nữa thù lao cũng không hề thấp.
Mặc dù trên đó đã đóng mấy dấu chu sa đỏ rực, có lẽ đã có những người khác nhận nhiệm vụ này, nhưng nhiệm vụ này không hề giới hạn số lượng người.
Thạch Mục vẫy tay về phía quầy tiếp nhận nhiệm vụ ở sâu trong đại điện, một đệ tử tạp dịch áo đen nhanh chóng bước lại.
Một lát sau, Thạch Mục nhìn tấm thiết bài đen sì trong tay, phía sau có khắc biểu tượng ngọn lửa, mặt trước khắc số 73, mỉm cười, rồi bước ra ngoài.
....
Giữa trưa, ánh dương gay gắt bao trùm lên cả sơn cốc. Trong lò rèn Triệu Ký, lửa cháy rừng rực khiến toàn bộ lò rèn vô cùng nóng bức. Ba thiếu niên thân thể vô cùng cường tráng đang cởi trần ngồi ở cửa ra vào, vừa hóng mát vừa nghỉ ngơi.
"Lâm sư huynh, xem ra hôm nay chúng ta có thể thoải mái hoàn thành việc rèn một trăm khối thép tinh rồi." Một thiếu niên cường tráng hơi thấp trong số họ lên tiếng, trên mặt hiện rõ vẻ vui mừng.
"Đúng vậy, chiều nay chúng ta lại rèn thêm năm mươi khối thép tinh nữa là chín ngàn lượng bạc đã nằm trong tay, tính ra mỗi người có thể kiếm được ba ngàn lượng rồi." Một thiếu niên khác trên khóe miệng có một nốt ruồi to bằng hạt đậu quay đầu lại nhìn năm mươi khối thép tinh đã rèn xong, trên mặt cũng đầy vẻ tươi cười.
Thù lao ba ngàn lượng nếu so với những nhiệm vụ động một chút là mấy vạn lượng kia tất nhiên chẳng đáng là bao, nhưng những nhiệm vụ đó không dễ dàng hoàn thành trong ngày một ngày hai, phải mất mười ngày nửa tháng, thậm chí lâu hơn. Tính ra, thù lao ba ngàn lượng mỗi ngày cũng đã là cực kỳ lớn.
"Số tiền này không phải ai cũng dễ dàng nhận được đâu. Ba người chúng ta cũng không phải có thiên phú dị bẩm, mà là từ nhỏ đã dùng thang thuốc đặc biệt để luyện thể, mới có được khí lực mà người thường khó lòng sánh kịp." Một thiếu niên có nước da ngăm đen vuốt vuốt cánh tay đã bủn rủn của mình, miệng ngạo nghễ nói.
"Chỉ có điều là quá vất vả. Có lẽ chờ đến mai khi hai trăm khối thép tinh đều được rèn xong thì ít nhất cũng phải nghỉ ngơi ba bốn ngày."
Thiếu niên da ngăm đen vừa dứt lời, lập tức nhận được sự đồng tình từ hai người kia. Bọn họ bây giờ cũng đang đau nhức khắp người. Việc rèn thép tinh này thực sự là công việc vô cùng cực khổ. Trong lò rèn vốn đã rất nóng bức, mà mỗi một khối thép tinh đều cần phải dùng chùy lớn nặng hai trăm cân, đập gần ba trăm lần mới xong được. Ba người họ rèn mỗi khối đều thấy mồ hôi chảy như mưa, phải nghỉ ngơi một chút mới rèn tiếp được.
Ba thiếu niên này đều là đệ tử cấp Bính mới được thu nạp trong năm nay của Hắc Ma Môn. Ba người họ cũng đều luyện công pháp tôi luyện thân thể, cho nên bình thường quan hệ của họ không tệ. Sáng sớm hôm nay đã cùng nhau nhận nhiệm vụ rồi đến đây trước.
"Xem ra lại có người đến nhận nhiệm vụ!" Đột nhiên, thiếu niên da đen nhướng mày khẽ nói.
Hai người kia lập tức quay đầu nhìn theo ánh mắt của hắn, chỉ thấy chủ lò rèn Triệu Bình đang cười tủm tỉm dẫn một đệ tử cấp Bính có thân hình cao lớn tiến về phía lò rèn.
"Hừ, chỉ sợ hắn ta sẽ thấy khó mà rút lui nhanh chóng thôi. Huống chi ba người chúng ta chẳng lẽ lại không bằng một mình hắn? Lát nữa mọi người dồn sức thêm chút nữa, cố gắng rèn được nhiều hơn!" Thiếu niên có nốt ruồi bằng hạt đậu trên khóe miệng hừ lạnh một tiếng nói như vậy.
Dứt lời, hắn đứng thẳng người dậy, đi về phía lò rèn. Hai thiếu niên còn lại cũng đứng dậy đi theo. Chỉ lát sau, trong lò rèn lại phát ra tiếng rèn thép chan chát không ngừng.
Lúc này, chủ lò rèn có thân hình hơi mập mạp đột nhiên ngừng lại lúc còn cách cửa ra vào khoảng năm sáu bước, quay đầu lại nói với thiếu niên cao lớn kia: "Thạch sư đệ, lát nữa ngươi để số thép tinh tự mình rèn được ở phía sau lưng. Chỉ cần chất lượng vượt qua kiểm tra thì mỗi khối ta sẽ trả cho ngươi thù lao là chín mươi lượng bạc. Đến lúc đó thiết bài nhiệm vụ của ngươi ta cũng sẽ tự đi nộp cho Quảng Nguyên Điện giúp ngươi."
Đệ tử Hắc Ma Môn có thân hình cao lớn này tất nhiên chính là Thạch Mục.
"Vâng, đa tạ Triệu sư huynh!" Thạch Mục gật đầu đáp lời.
Dứt lời, hắn lập tức sải bước về phía lò rèn, nhanh chóng biến mất sau cánh cửa.
Thạch Mục đi vào bên trong lò rèn, chỉ cảm thấy một luồng nhiệt hừng hực ập thẳng vào mặt. Nhìn thấy đầu tiên là một cái lò nung thép rất cao, năm sáu đại hán cởi trần đang hăng say làm việc bên cạnh lò.
Cách lò nung thép không xa chính là sân rèn thép, dài khoảng hai trượng, rộng hơn một trượng, dày gần hai xích, toàn bộ làm từ gang. Lúc này đang có ba thiếu niên vô cùng cường tráng đang vây quanh đó, mồ hôi chảy như mưa, cố sức vung chiếc chùy cực lớn trong tay lên, dốc sức nện xuống khối sắt đỏ rực.
Mặc dù đang rèn thép nhưng ba thiếu niên cởi trần kia vẫn quay đầu lại trừng mắt nhìn Thạch Mục với vẻ mặt không mấy thân thiện. Thạch Mục cũng ngó lơ, ánh mắt quét qua liền phát hiện năm mươi khối thép tinh đen nhánh sau lưng ba thiếu niên cởi trần đó. Trong lòng thầm giật mình, nhiệm vụ tổng cộng chỉ có hai trăm khối thép tinh mà thôi, vừa mới công bố sáng sớm nay, mới chỉ nửa ngày mà đã có người hoàn thành một phần tư.
Hắn cũng chẳng cần cởi áo, quét mắt nhìn quanh liền phát hiện trong góc tường có hai cây thiết chùy lớn giống như những cái trong tay ba người kia. Hắn sải bước đến, tay phải nắm lấy một trong hai cái chùy, khẽ dùng sức đã nhấc bổng lên dễ dàng, còn tiện tay vung vẩy vài cái.
Thạch Mục mỉm cười. Cây thiết chùy này nặng hai trăm cân, nếu muốn dùng nó để rèn thép thì ít nhất phải cần lực năm trăm cân. Điều này đối với mình căn bản chẳng thấm vào đâu, ngay cả chân khí cũng không cần vận dụng.
Đúng lúc ấy, một đại hán cởi trần bên cạnh lò nung đã kẹp một khối sắt lớn đỏ rực đặt lên trên sân rèn gang. Hắn lập tức tiến lên, vung cây thiết chùy trong tay lên hung hăng nện xuống.
"Chát!" một âm thanh thật lớn, chỗ thiết chùy chạm vào khối sắt đỏ rực lập tức có hoa lửa bắn tung tóe, mà khối sắt dường như cũng thu nhỏ lại một chút.
Ba thiếu niên cởi trần đối diện hắn đồng thời dừng động tác, trong mắt đều lộ vẻ kinh ngạc.
"Tên này khỏe thật!"
Nếu là khối sắt ấy do bọn họ rèn thì có lẽ phải đập ba lượt mới có hiệu quả rõ rệt như vậy. Triệu lão bản đang đứng ở cửa ra vào thấy vậy cũng biến sắc, sau đó lại mừng thầm trong lòng. Càng khỏe thì tốc độ chắc chắn sẽ càng nhanh. Đợt thép tinh lần này vốn rất cần gấp, nếu chỉ dựa vào ba người kia, ít nhất cũng phải hai ngày mới hoàn thành. Có thêm Thạch Mục này gia nhập, có lẽ sẽ xong sớm hơn rất nhiều.
Đề xuất Tiên Hiệp: [Dịch] Nguyên Tôn