"Đệ tử có một chuyện không rõ, còn muốn thỉnh Tôn sư thúc chỉ điểm một hai." Thạch Mục chần chờ một chút, rồi chắp tay nói.
"Có gì thì hỏi mau!" Lão giả áo xám đảo mắt, nói.
"Đệ tử ở Tàng Kinh Các từng thấy rất nhiều pháp quyết dành cho thuật sĩ, số lượng còn nhiều hơn cả ở đây. Chẳng hay so với pháp quyết ở hai nơi này, chúng có gì khác biệt không?" Thạch Mục không màng đến tính tình cổ quái của lão giả áo xám Tôn An, hỏi ra sự nghi hoặc trong lòng.
Lão giả áo xám liếc nhìn Thạch Mục, hừ khẽ một tiếng, chậm rãi nói:
"Chuyện đó có gì là kỳ quái. Pháp quyết thuật sĩ trong Tàng Kinh Các chỉ là các pháp quyết phổ thông mà các đại tông môn chúng ta góp nhặt mà thành, đệ tử bản môn chỉ cần có lực cảm ứng nguyên tố và có đủ Hắc Viêm Lệnh đều có thể đổi lấy. Còn pháp quyết trong Linh Pháp Điện lại khác, số lượng tuy ít nhưng đều là thuật pháp tinh hoa của Hắc Ma Môn chúng ta, chỉ những thuật sĩ học đồ trong tông và có tên trên thạch bích mới có tư cách học tập."
Thạch Mục nghe vậy thì gật gù, ra chiều suy tư.
"Được rồi, không nói những lời vô ích nữa. Ta bây giờ tạm thời giải trừ cấm chế nơi này, ngươi mau mau tuyển chọn một môn pháp quyết." Giọng nói của lão giả áo xám đã có chút mất kiên nhẫn, lão tụng chú ngữ, nhẹ nhàng khoát tay.
Trong thạch thất, quang mang chớp tắt liên tục. Những quang tráo trên các ngọc giản sau vài cái chớp lóe thì cũng chậm rãi tiêu tán. Làm xong đâu đấy, lão giả áo xám liền đến một góc thạch thất, đứng chắp tay sau lưng, đưa mắt nhìn bâng quơ lên trần nhà.
Thạch Mục nhìn những khối ngọc giản trước mặt, hơi thở có chút dồn dập. Có thể học tập miễn phí một môn thuật pháp, đãi ngộ này quả nhiên hơn hẳn võ đồ rất nhiều. Dù gì ở Tàng Kinh Các, bất kỳ môn thuật pháp nào cũng cần ít nhất sáu miếng Hắc Viêm Lệnh, hơn nữa theo như Tôn An nói, giá trị của những thuật pháp đó chắc chắn không thể so sánh được với những thuật pháp trong Linh Pháp Điện này. Hắn hít sâu một hơi, trấn định tâm tình, đi đến giá gỗ gần nhất.
Gần nửa canh giờ sau, hơn hai trăm loại thuật sĩ pháp quyết được cất giữ ở đây đều được Thạch Mục xem qua một lần, nhưng hai mày hắn cũng dần dần nhíu lại. Thì ra những công pháp trong các ngọc giản này phần lớn đều là các pháp quyết phụ trợ dành cho thuật sĩ sử dụng. Tỷ như, khối thuật pháp ngọc giản hắn đang cầm trong tay là "Chân Hỏa Huyền Linh Thuật", tên nghe không tệ nhưng kỳ thật bên trong chỉ ghi lại một loại pháp môn trợ giúp việc luyện chế đan dược hỏa thuộc tính, có thể khiến dược hiệu của đan dược hỏa thuộc tính tăng lên vài phần.
Những ngọc giản khác, có cái thì có thể đơn giản hóa thuật luyện đan, có cái là phương pháp bồi dưỡng vài loại linh thực hiếm có, có cái lại là phương pháp cụ thể để bố trí pháp trận hay chế tạo phù lục nào đó, thậm chí hắn còn thấy vài thuật luyện chế pháp khí. Còn những pháp môn chân chính có liên hệ đến việc tu luyện của thuật sĩ thì lại lác đác không có mấy. Hắn chú tâm chọn lựa hồi lâu, khó khăn lắm cũng chỉ có hơn mười môn mà thôi, phần lớn trong đó lại dành cho những ngũ hành thuật sĩ vốn thường thấy, còn pháp môn tu luyện dành cho linh căn biến dị như phong, lôi, băng thì lại chỉ có lèo tèo vài loại mà thôi.
Thạch Mục không nói nên lời, trong mắt khó nén vẻ thất vọng.
"Tôn sư thúc, số lượng pháp quyết dành cho thuật sĩ mà Linh Pháp Điện tàng trữ không tính là ít, nhưng vì sao trong số đó chỉ có vài pháp môn dùng để tu luyện?" Thạch Mục sau một hồi tìm kiếm, rốt cuộc không nhịn được nữa, liền hướng Tôn An đang đứng trong một góc, cất tiếng hỏi.
"Chuyện này rất bình thường! Pháp môn tu luyện của thuật sĩ vốn dĩ trân quý và khan hiếm hơn nhiều so với công pháp dành cho võ giả hay đan thuật, trận pháp. Vả lại, các pháp môn tu luyện thuật sĩ được cất giữ trong Linh Pháp Điện này tối thiểu đều có thể tu luyện trực tiếp đến Tinh giai, còn những pháp môn tu luyện cất giữ ở Tàng Kinh Các lại là công pháp không đầy đủ, chỉ có chút công dụng đối với thuật sĩ học đồ mà thôi." Lão giả áo xám nghe vậy thì đưa mắt nhìn Thạch Mục, sắc diện không đổi nói.
"Nếu vậy, đệ tử cũng chỉ có thể lựa chọn Uẩn Thần Thuật này." Thạch Mục lấy một khối ngọc giản màu xám từ trên một giá gỗ, có chút bất đắc dĩ nói.
"Hắc hắc, ngươi chớ xem thường Uẩn Thần Thuật này. Tuy rằng uy lực và tốc độ tu luyện của nó đều không sánh bằng mấy pháp môn tu luyện khác, nhưng lại là một trong ba pháp môn có thể tu luyện đến Nguyệt giai của Hắc Ma Môn chúng ta. Trong môn, nếu thuật sĩ không tìm ra được pháp môn nào khác phù hợp, thì việc lựa chọn pháp môn này để tu luyện, phần lớn sẽ không sai." Lão giả áo xám nhìn thoáng qua Thạch Mục, cười hắc hắc rồi nói.
Thạch Mục nghe vậy, thoạt đầu hai mắt sáng ngời lên nhưng khi nghĩ đến tốc độ tu luyện chậm chạp thì không khỏi có chút phân vân.
"Thuật này tuy tu luyện chậm chạp nhưng cũng có chỗ tốt, chính là pháp lực tinh thuần ổn định hơn so với những thuật tu luyện khác, rất ít khi bị pháp lực phản phệ hay bị tẩu hỏa nhập ma khi thi pháp, vì vậy rất thích hợp với Trận pháp sư hay Hồn sư vốn có yêu cầu tối quan trọng về độ ổn định của pháp lực. Trong tình huống đặc thù của bản thân ngươi, chỉ mạnh ở Không Gian cảm ứng lực, phần lớn đã không thể tu luyện những pháp môn khác, vậy thì cũng chỉ có thể lựa chọn thuật này." Lão giả áo xám nheo hai mắt, tựa hồ nhìn thấu suy nghĩ của Thạch Mục, như cười mà không cười, nói.
Sau khi nghe xong, Thạch Mục im lặng hồi lâu. Đối phương nói cũng không sai, nếu mình không chọn thuật này, chẳng lẽ lại chọn công pháp dành cho Thủy Hỏa cảm ứng lực vốn dĩ mình chỉ có một, hai độ? Nghĩ như vậy, hắn thở dài cầm khối ngọc giản màu xám có ghi Uẩn Thần Thuật đưa cho Tôn An.
"Tôn sư thúc nói chí phải, đệ tử xin chọn môn pháp này vậy."
Lão giả áo xám một tay nhận ngọc giản màu xám từ Thạch Mục, tay kia nhanh nhẹn phi thường lấy trong người ra một khối ngọc giản màu trắng, sau đó đưa cả hai dán lên trán, miệng lẩm bẩm tụng niệm. Một lát sau, lão giả áo xám đưa khối ngọc giản màu trắng vừa chế xong cho Thạch Mục, đồng thời nói, mặt không lộ vẻ gì:
"Đây là năm tầng công pháp đầu tiên của Uẩn Thần Thuật, đủ để ngươi tiến đến Linh giai, hãy cất giữ cho kỹ. Sau đó, ngươi hãy đến Linh Lung Các, dùng ngọc bội thân phận để lĩnh nhận vật phẩm của thuật sĩ học đồ."
Thạch Mục nghe vậy thì sửng sốt, tại sao chỉ có năm tầng đầu của công pháp? Nhưng khi nghĩ lại, hắn cũng tỏ tường. Với thân phận một thuật sĩ học đồ như hắn, làm sao có thể ngay lập tức có được toàn bộ pháp môn tu luyện vốn có khả năng trùng kích Nguyệt giai.
"Xem ra nếu muốn đổi lấy mười tầng còn lại của Uẩn Thần Thuật, phải cần một lượng không nhỏ Hắc Viêm Lệnh." Thạch Mục thoáng nghĩ, rồi cung cung kính kính tiếp nhận ngọc giản từ tay lão giả áo xám và trịnh trọng thu cất.
Tiếp theo, cũng giống như Mộng Cô ở Huyết Kinh Các, lão giả áo xám nhanh chóng dặn dò hắn vài câu rồi hạ lệnh trục khách không chút do dự. Thạch Mục cũng rất thức thời, hướng lão giả áo xám thi lễ rồi ly khai Linh Pháp Điện mà lòng đầy tâm tư.
Đề xuất Tiên Hiệp: Đan Đạo Trường Thanh