Logo
Trang chủ

Chương 78: Quy tắc

Đọc to

"Kim sư huynh, sao tự dưng ngươi lại cảm thấy hứng thú với Thạch Mục này vậy? Tuy rằng thực lực hắn không tệ, nhưng e rằng còn chưa đủ để lọt vào mắt ngươi chứ?" Hoắc Mậu nghe Kim Hoán nói chuyện, trên mặt liền lộ ra vẻ lấy lòng hỏi.

"Ngươi thì biết gì. Người này mặc dù hàng ngày trông có vẻ tầm thường, không có gì nổi bật, nhưng theo ta được biết, mới một tháng trước hắn lặng lẽ tham gia kiểm tra thiên phú của Linh Pháp Điện, chẳng những được đo ra là có thiên phú thuật sĩ, nghe nói thiên phú còn không kém." Ánh mắt Kim Hoán chớp động vài cái, miệng chậm rãi nói ra.

"Thiên phú thuật sĩ?"

Hoắc Mậu nghe xong, chấn động.

"Bây giờ việc này chưa bị truyền ra ngoài, các thế lực khác còn không biết. Cho nên Tôn Linh Các chúng ta phải nhân cơ hội này, tìm cách lôi kéo người này vào Các." Thanh âm của Kim Hoán trầm xuống, nói.

Hoắc Mậu hiểu ý, vội vàng gật đầu đồng tình.

"Cũng may, trong tông môn, mấy người mà Thạch Mục này quen biết đều có chút quan hệ với Tôn Linh Các chúng ta. Ngươi phải dốc hết sức mà giao hảo với người này. Cho dù không thể lôi kéo hắn vào Các, cũng tuyệt đối không thể để các thế lực khác đoạt mất." Sau khi Kim Hoán nghĩ nghĩ một chút, lại phân phó nói.

"Được, xin Kim sư huynh cứ yên tâm." Hoắc Mậu biến sắc, vội vàng gật đầu nhận lời.

Kim Hoán khẽ gật đầu, lại phân phó vài câu, liền nhanh chân rời đi.

Hoắc Mậu đưa mắt nhìn Kim Hoán rời đi, trong lòng nhẹ nhàng thở ra. Đúng lúc này, bóng Thạch Mục cũng từ trong sơn cốc bước ra. Hắn không mang theo nhiều đồ vật, tay chỉ tùy tiện cầm một thanh Cương Đao.

Trên mặt Hoắc Mậu vội lộ ra nụ cười sáng lạn, đi qua đón.

...

Chẳng bao lâu sau, hai người tới sơn cốc nằm giữa ngọn núi số mười một và số mười hai.

Trong đám cây xanh rợp bóng giữa cốc, một tòa quảng trường hình tròn cực lớn nghiễm nhiên tọa lạc ngay đó. Diện tích ước chừng bốn, năm mươi mẫu. Trên quảng trường, mười tòa lôi đài xếp song song nhau.

Giờ phút này quảng trường rất nhộn nhịp ồn ã, tụ tập đông đảo các đệ tử áo đen, số lượng ước chừng hơn một nghìn người, đang vây quanh mười tòa lôi đài. Âm thanh ồn ào không ngừng truyền ra.

Thị lực của Thạch Mục rất tốt, còn chưa đi đến trên quảng trường đã từ rất xa thấy được trên mười tòa lôi đài kia hiện đều đã có người đang tỷ thí. Trên mỗi lôi đài, bên cạnh đều có một người mặc trang phục và đeo phù hiệu của Hắc Ma Môn, ống tay áo thêu chữ "Ất".

Những đệ tử cấp Ất này hiển nhiên là trọng tài cho kỳ Tiểu Tỷ Thí lần này.

Đám người vây quanh lôi đài thi thoảng lại vang lên từng tràng hoan hô. Toàn bộ quảng trường đều chìm ngập trong một bầu không khí nóng hừng hực như lửa.

Thạch Mục cũng bị bầu không khí xung quanh lây nhiễm, trong lòng dâng lên chút kích động.

"Các Tiểu Tỷ Thí tiến hành ba tháng một lần trong môn là tỷ thí dành riêng cho đệ tử cấp Bính chúng ta. Đệ tử cấp Giáp và cấp Ất sẽ không tham dự vào. Mục đích của tỷ thí, ngoại trừ luận bàn lẫn nhau, còn dùng để định ra thứ hạng cho đệ tử cấp Bính. Có thể nói đây là một buổi tập dợt làm nóng người trước khi Đại Tỷ Thí hàng năm diễn ra." Hoắc Mậu nói qua, lại chỉ một ngón tay về một chỗ phía trước.

Thạch Mục men theo cánh tay của hắn nhìn sang, chỉ thấy tại một bên khác của quảng trường, sừng sững một tấm bia đá đen cực lớn, cao đến vài chục trượng. Trên mặt bia, chữ nhỏ màu bạc xếp đầy chi chít từ trên xuống dưới.

Ánh mắt ngưng tụ, Thạch Mục hơi tập trung tinh thần. Tuy rằng cách xa đến mấy trăm trượng, nhưng hắn vẫn thấy rõ chữ bạc trên tấm bia đá, từng cái tên người.

Hắn lập tức lộ ra thần sắc cảm thấy hứng thú. Tuy đã nhập môn mấy tháng, đây là lần đầu tiên hắn thấy bảng xếp hạng của đệ tử cấp Bính.

Chữ trên bia đá lấp lánh ngân quang. Ở vị trí trên cùng là cái tên Đoạn Thiên Lý, các vị trí phía dưới cũng theo thứ tự mà sắp xếp đầy tên người.

“Thạch sư đệ, chẳng lẽ ngươi từ đây có thể nhìn thấy được tên người trên tấm bia đá bên kia sao?” Hoắc Mậu thấy Thạch Mục cứ nhìn chằm chằm tấm bia đá, không khỏi hơi kinh ngạc hỏi.

“Tại hạ từ nhỏ có thị lực hơn người, miễn cưỡng có thể thấy được chữ viết ở đằng kia, nếu đến gần hơn chút thì mới có thể thấy rõ ràng.” Thạch Mục cười nhẹ giải thích.

Hai người vừa đi vừa nói chuyện, đã tiến vào trong sân. Hoắc Mậu đi trước mở đường, chen lấn đến gần tấm bia đá.

Chỗ này tụ tập hơn trăm người, trong đó có không ít người đều là đệ tử mới nhập môn giống như Thạch Mục.

Thạch Mục khẽ nhíu mày, nhìn thấy thiếu nữ Lam Phượng đang đứng cùng hơn mười đệ tử khác gần đó, vẻ mặt và khí thế tự tin hơn trước rất nhiều, hẳn là đã có thu hoạch không nhỏ tại Huyết Long Hội.

Trong số những đệ tử mới nhập môn, Lam Phượng cũng là một nhân vật nổi bật. Những người ở gần tấm bia đá thi thoảng nhìn về phía thiếu nữ này, thi thoảng còn nghe thấy tiếng bàn tán.

Thạch Mục liếc nhìn một cái rồi thu hồi ánh mắt, tiếp tục nhìn về phía những cái tên trên bia đá.

“Hoắc sư huynh, người xếp hạng thứ nhất trên này, Đoạn Thiên Lý là người như thế nào?” Thạch Mục nhìn về phía cái tên đứng đầu, ánh mắt hơi híp lại, hỏi.

“Đoạn sư huynh? Hắn là một người thần bí, rất ít khi lộ diện bên ngoài, ta cũng chưa từng gặp qua. Thế nhưng, lần đầu tiên hắn tỷ thí, đã có thực lực Hậu Thiên trung kỳ, hơn nữa người ta đồn rằng hắn còn là một Thuật Sĩ học đồ Phong hệ.” Hoắc Mậu hơi suy nghĩ một chút rồi đáp.

“Võ Pháp Song Tu!” Thạch Mục rùng mình trong lòng. Không ngờ đệ tử đứng đầu Bính cấp lại là người kiêm tu giống mình.

Xem ra, võ kỹ và thuật pháp nếu phối hợp hợp lý sẽ gia tăng thực lực lên rất nhiều.

“Mỗi lần Tiểu Tỷ Thí, Tông môn sẽ sắp xếp một vị Tiên Thiên Trưởng Lão cùng một vài đệ tử Ất cấp chủ trì. Nhưng vị Tiên Thiên Trưởng Lão kia hình như giờ không có ở đây.” Hoắc Mậu nhìn thoáng qua một cái đài cao ở gần tấm bia đá, trên đó có một chiếc ghế làm từ gỗ cây Tử Đằng, lúc này trên ghế lại chẳng có ai.

“Hoắc sư huynh, ta mới nhập môn, đối với quy tắc của Tiểu Tỷ Thí trong Tông môn còn không rõ, không biết huynh có thể giải thích sơ qua cho ta một chút không?” Thạch Mục trầm ngâm một lát rồi mở lời.

“Ha ha, đương nhiên rồi. Mặc dù số lượng đệ tử cấp Bính không ít, nhưng các đệ tử cũ đều hiểu rõ lẫn nhau. Nếu không nắm chắc phần thắng thì sẽ không tùy tiện đi khiêu chiến, nên thứ hạng gần như không thay đổi. Vì vậy nên quy tắc tỷ thí cũng rất đơn giản. Ngày đầu tiên, các sư đệ mới nhập môn tỷ thí với nhau. Hôm sau sẽ là những người mới nhập môn khiêu chiến người cũ, ngày cuối cùng những người cũ thi đấu với nhau. Nhớ kỹ, Tiểu Tỷ Thí không giới hạn thuật pháp công pháp, không giới hạn vũ khí Pháp Khí, trừ việc không được tổn thương tính mạng, thì không có bất kỳ hạn chế nào thêm. Nói tóm lại, kẻ mạnh có quyền.” Hoắc Mậu nói sơ qua một lần quy tắc Tiểu Tỷ Thí.

“Thì ra là thế!” Thạch Mục khẽ gật đầu.

“Cái này chỉ là việc nhỏ, Thạch sư đệ không cần khách khí như thế. Đúng rồi, theo như ta biết, tính cả những đệ tử mới như các ngươi, năm nay Tông môn đã tuyển sinh bốn nhóm đệ tử, khoảng chừng ba bốn trăm người. Hôm nay là ngày đầu tiên, chủ yếu xem các ngươi thi đấu rồi.” Hoắc Mậu xua tay áo, đột nhiên nhớ ra điều gì đó liền lên tiếng.

Thạch Mục nhìn vào tấm bia đá, trên đó có mấy trăm cái tên viết bằng mực đỏ, phân biệt với những cái tên viết bằng màu bạc ở phía trên. Tên của hắn dĩ nhiên được xếp vào cuối cùng trong một trăm người. Có thể nói, hơn trăm người này chính là các đệ tử mới nhập môn.

“Thạch sư đệ, ngày mai tỷ thí, nếu các tân đệ tử có thể khiêu chiến và chiến thắng các đệ tử cũ thì sẽ nhận được rất nhiều phần thưởng giá trị. Nhưng thực sự mà nói, thực lực của các ngươi và các đệ tử cũ chênh lệch rất xa, muốn khiêu chiến e rằng còn quá sớm. Thạch sư đệ tuy rằng thực lực không yếu, nhưng trong quá trình thi đấu cần phải cực kỳ cẩn thận, lưu lại núi xanh, lo gì không có củi đốt. Nếu muốn giành được lợi ích thì cứ cố gắng tranh giành một vị trí dẫn đầu trong số các đệ tử mới là được. Những đệ tử mới nhập môn trong Tông môn, nếu giành được một trong mười thứ hạng đầu cũng sẽ nhận được phần thưởng nhất định.” Hoắc Mậu có chút khuyên bảo.

“Đa tạ Hoắc sư huynh nhắc nhở.” Thạch Mục trầm ngâm một lát rồi khẽ gật đầu, chắp tay nói.

“Hắc hắc, Thạch sư đệ không cần khách khí, chỉ là chút kinh nghiệm thôi mà!” Hoắc Mậu cười đáp lại.

Đề xuất Voz: Lệ Quỷ
Quay lại truyện Huyền Giới Chi Môn
BÌNH LUẬN
Đăng Truyện