Quay sang hai ông cậu để tìm kiếm sự đồng tình thì hai ông cậu có vẻ về phe bác Cả, mà có vẻ như ông anh họ cũng không sợ như mình thì phải, ông ấy vẫn lăng xăng đi phụ mấy lão làm tiếp. Biết là chả ngăn nổi mấy lão bơm rượu này nên mặc kệ, lát không ăn gì nữa. Chả biết làm gì đành ra ôm cái điếu cày làm bạn. Đến tầm 8h thì mọi việc xong xuôi và bắt đầu nhậu, em thì thịt chó không dám ăn mặc dù nhìn cũng thèm đành phải ngồi ăn vã bún và rau cho nó no cái bụng. Ăn một lát thì em ra ghế ngồi xem TV hút thuốc lào, ngồi gật gù buồn ngủ chờ hai cậu xong để về.
Mấy lão này là chúa lai rai, đến mãi hơn 12h mà vẫn còn cà kê, mình thì ríu hết cả mắt rồi. Cậu Út kêu em đánh xuồng về trước để trông đồ đạc, còn mấy người lát sẽ mượn xe bác Cả đi về. Hôm nay trời tối om lại có sương mù dày đặc nữa chứ, một mình chạy ở sông cũng có vẻ hơi rờn rợn. Nước đang chảy ngược, tính đi theo men bờ bắt nước đi cho nhẹ nhưng nghĩ đến cái chết trôi lúc chiều nên chả dám nữa, cứ giữa sông bám rìa bãi mà chạy. Chạy gần đến đoạn mà hôm trước bé Liên bị ngã thì tự nhiên thấy máy mất ga và khựng lại, quay thử mà không lên, cầm đèn pin kiểm tra kỹ thì hóa ra hết dầu. Mẹ! Đen thế không biết, thuyền thì đang trôi giữa dòng, xung quanh không thấy một bóng chài nào cả. Lại còn đếch có cái gì để chèo tay nữa cơ. Đứng một lúc nhìn kỹ lại xem có ông nào đánh lưới không nhưng sương mù chả thấy gì cả, làm sao bây giờ cứ để thuyền trôi mãi sao được. Một lúc sau thì em quyết định cởi hết quần áo nhảy xuống sông để kéo nó vào bãi. Nước lạnh ngắt như muốn cắt da cắt thịt, đoạn này khá sâu đứng không tới chân nên cứ dùng chân đạp cho thuyền trôi theo hướng vào bãi. Mệt thì không mệt lắm nhưng cảm giác sợ hãi bắt đầu xuất hiện, trong đầu cứ nghĩ đến cảnh bé Liên bị té đoạn này và cũng chính đoạn này là nơi ngày xưa ông Tầm làm chết một cô bên kia sông. Cảm giác gai người xuất hiện, rùng mình và gai ốc nổi lên, tim bắt đầu đập loạn xạ, trong đầu tưởng tượng ra một đống những cái kinh dị. Có cảm giác như ai đó đang ở gần mình, theo dõi mình, thỉnh thoảng ngoái đầu xung quanh để trấn an lại. Không thấy gì cả, chỉ thấy sương mù mịt chia thành từng đám nhỏ đầy đủ hình thù kỳ dị vờn trên mặt nước để chọc ghẹo con sóng. Tuy nhiên cũng không tốt là mấy khi bất giác lại nghĩ đến dưới đáy sông, dưới ngay chân mình, nơi mà hôm trước bị bé Liên kéo xuýt chết, nơi mà có người ngày xưa nằm chết tại đó, biết đâu đột nhiên có ma nước kéo chân mình xuống thì biết làm sao.
Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Vĩnh Hằng Thánh Vương [Dịch]