Logo
Trang chủ
Chương 1

Chương 1

Đọc to

Chào các bác... Em là người theo dõi diễn đàn này lâu rồi, chắc cũng phải 4-5 năm nhưng mãi không canh được để đăng ký tài khoản. Gần đây mới xin được một cái nick. Cộng thêm dạo này công việc, cuộc sống có nhiều chuyện ập đến quá nên em cũng muốn tìm một nơi để giãi bày tâm sự, và em quyết định chọn voz để gửi gắm chút lòng mình. Rất mong được các bác ủng hộ.

Mong các bác đừng tìm kiếm thông tin cá nhân của em, kẻo làm xáo trộn cuộc sống của em cũng như những người liên quan đến câu chuyện của em.

Em xin hứa sẽ đăng chương đều đặn cho đến khi câu chuyện này kết thúc.

Tuổi 25... các bác nghĩ gì về cuộc đời? Nghĩ gì về quá khứ? Tương lai?

Ở tuổi 25, tôi nghĩ về những thứ đã qua, những sai lầm trong quá khứ... rồi lại lặng lẽ nhấp chút vị đắng của cà phê để tìm cho mình một định hướng trong tương lai.

Ai cũng trải qua quãng đời ngông cuồng, trẻ trâu... và tôi cũng không ngoại lệ. Ai cũng bước qua vài mối tình khi còn tuổi đôi mươi... có buồn, có vui, có đau khổ...

Ai cũng phải vấp ngã, để rồi vững bước trong đường đời. Mỗi lần vấp ngã cho ta thêm bài học trong cuộc sống.

Tôi muốn viết câu chuyện của đời mình như một cuốn nhật ký, để lưu lại chút gì đó của quá khứ. Có thể bạn sẽ thấy nó hao hao giống những câu chuyện đã được đọc, đã trải qua.

Chương 1: Bước chân chập chững vào đời tuổi 18

Đáng lẽ tôi sẽ viết những thứ xảy ra ở tuổi 25 thôi, nhưng nó lại có chút liên hệ với quá khứ nên sẽ kể song song luôn nhé.

Một ngày mưa tháng 8!

"Sài Gòn vào mùa mưa rồi anh hai ha!"

Tiếng thằng Tuấn cất lên khi hai thằng đang ngồi cà phê ở Gia Vọng...

- Ừ! Tháng 8 rồi còn gì nữa.

- Sao anh không nói thật với ba má về chuyện của anh đi.

Không trả lời nó, tôi cầm gói thuốc, rút một điếu và thả làn khói...

- Tao sẽ đi Buôn Ma Thuột mày à!

- Sao? Sao lại đi Buôn Ma Thuột?

- Ừ! Tao đã hỏi rồi, người ta nói khí hậu trên đó sẽ tốt cho tao.

Nó không nói gì, chỉ gật gật đầu rồi im lặng....

Thằng bạn thân, chí cốt của tôi biết là sẽ không ngăn cản được tôi. Nó là thằng lúc nào cũng lo cho tôi, tuy hai thằng bằng tuổi nhưng luôn gọi tôi là "anh hai".

Sau khoảng trầm lặng phút chốc, nó tiếp tục hỏi...

- Anh không sợ sẽ gặp lại người ta à?

- Quá khứ rồi, nếu có gặp lại thì cũng đâu sao!

Quá khứ....

- Mày không thi đậu thì đâu sao đâu con, học cái khác cũng được mà.

- Nhưng con không muốn học tiếp, con muốn đi đâu đó một thời gian, một năm sau con sẽ suy nghĩ lại.

- Mày tính đi đâu?

- Con chưa biết!

Nói rồi nó bỏ vào phòng, đóng cửa và nằm suy nghĩ.

Đã biết là học tài thi phận nhưng sao vẫn không thể chấp nhận kết quả này... rớt đại học... Dẫu biết là không ai trách nó nhưng nó cảm thấy có lỗi ghê gớm... Cả hai bên nội ngoại nó là lớn nhất.... Là tấm gương cho mấy đứa em.... Vậy mà...

Đang mãi suy nghĩ thì có tiếng chuông điện thoại...

- Alo! Anh hai ơi, em tạch cmnr!

- Tao cũng vậy!

- Thôi đừng buồn anh hai, anh em mình làm chuyến Ngã Ba Đông Dương đi....

Ừ nhỉ, sẵn tiện đang rảnh sao không làm chuyến phượt cho đầu óc sảng khoái...

- Ok, khi nào đi? Đi hai xe nha!

- Ok anh hai em báo sau.

Cúp điện thoại rồi nó ngồi bật dậy, mở máy tính, tìm lại kế hoạch đi phượt về vùng núi rừng Tây Nguyên trước đây nó và thằng Tuấn đã có lần bàn nhau.

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Đế Bá (Dịch)
Quay lại truyện Khi Tôi 25
BÌNH LUẬN