Cuối cùng em cũng vượt qua tình huống này... Mồ hôi vã ra như tắm... càng ngày khả năng chém gió của mình càng tăng cao... vậy là đã làm cho em nó chịu đi phỏng vấn được rồi...
Sáng mai chỉ cần bàn lại với anh TPNS là ok... Tối hôm đó, em đã có một giấc ngủ khá thoải mái... Có lẽ vì mọi chuyện đã được dàn xếp ổn thỏa...
Sáng hôm sau, em tranh thủ dậy sớm, chuẩn bị mọi thứ ok, hôm nay chả có gặp đối tác hay khách hàng gì hết, nên em mặc quần jean với áo phông thôi, nhẹ nhàng thoải mái...
Đội cái nón kết lên nữa... nhìn cũng ngầu vãi đái... Bước ra đường cũng gọi là có tí phong cách, để ý thì cũng có vài em gái nhìn theo... (tự sướng tí)...
Đi đến quán cà phê của chú xx luôn, em dạo này bị nghiện quán cmnr... ngày nào cũng ra uống, rồi hẹn khách cũng ở đây luôn, giờ quán kiểu như là văn phòng của em vậy...
Vào cái bàn quen thuộc, em mở cái laptop lên, check mail miết các kiểu, khoảng 30 phút thì anh TPNS tới... Cũng có gặp anh 1 lần rồi nên cũng không lạ lẫm gì...
- Đây rồi, chào em...
- Anh ngồi đi, hẹn gặp anh khó quá...
- Chú cứ đùa, gặp chú mới khó, chứ anh thì chỉ quanh quẩn ở TP này thôi mà.
- Thôi được rồi, anh uống gì?
Chờ ông anh gọi món xong thì cũng bàn mấy công việc linh tinh, chưa bàn vô vấn đề của Khanh nữa, nhờ vả người ta nên cũng khó ăn khó nói... Dường như hiểu được điều trăn trở của em nên anh TPNS (gọi anh S cho dễ nhé) mở lời trước...
- A à, anh muốn biết quan hệ giữa chú và con bé đấy?
- Dạ, một người bạn cũ thôi anh à...
- Bạn đặc biệt nhỉ? anh S nói và nháy mắt với em...
- Dạ... em cũng cười cười đáp lời anh S luôn...
Sau đó thì em có bàn chuyện với anh S, cũng có kể cuộc nói chuyện hôm qua của em với Khanh cho anh S nghe, để anh S còn nắm tình hình...
Hai anh em ngồi nói chuyện một hồi thì cũng gần tới giờ hẹn với Khanh... vậy là em chuyển sang 1 cái bàn ngồi trong góc gần bàn anh S... Và tất cả theo kế hoạch em đã định sẵn...
Nếu mọi chuyện êm đẹp thì em không cần xuất hiện, còn nếu chuyện rắc rối hơn dự tính em sẽ ra mặt để giải quyết hết mọi chuyện...
Ngồi đối diện với anh S... và tất nhiên và Khanh ngồi ở vị trí không thể thấy em... Em sẽ được quan sát, và nghe được chút ít cuộc đối thoại của anh S và Khanh...
Cảm giác chờ đợi một diễn biến câu chuyện sắp xảy ra thật hồi hộp... đầu óc suy nghĩ rất nhiều, ... suy nghĩ mọi tình huống có thể xảy ra...
Và phút giây đợi chờ cũng tới... Em nhìn ra cửa thì thấy Khanh tới... Khanh đi 1 mình mà không phải là thằng Long chở...
Bóng dáng người con gái ấy, đã 7 năm rồi, em không được quan sát Khanh gần như thế... 7 năm qua em luôn theo Khanh từ phía sau... Đây là lần quan sát em ấy gần như vậy...
Tim em đập thình thịch... lòng em bồn chồn kiểu như đi bắt quả tang gấu hẹn hò với thằng khác...
Và rồi Khanh từ từ bước vào quán, mỗi bước chân của Khanh đều thu hút ánh nhìn của những thực khách của quán... 7 năm qua em đã thay đổi nhiều, không còn là cô bé cấp 3 năm nào, giờ em đã là cô thiếu nữ...
Khuôn mặt em đã thêm chút phấn trang điểm, mái tóc không còn thẳng như xưa, thay vào đó là mái tóc uốn xoăn nhẹ...
Đôi môi mọng đỏ hôm nào được tô điểm bởi môi son đỏ. Em vẫn còn giữ được nét xinh xắn của 7 năm trước... nhưng vẻ đẹp của em ngày càng mặn mà... chứ không còn là nét đẹp của tuổi 18...
Em định thần lại, cần ngồi kín đáo hơn... em kéo cái nón sụp xuống... và vô định em móc điếu thuốc ra mồi rồi hút 1 hơi... ra dấu đã đúng người cho anh S...
Anh S nhận được tín hiệu thì khẽ mỉm cười... cũng ra hiệu là đã thấy... phía bên này em cố gắng tập trung để nghe cuộc trò chuyện của 2 người họ.
Em thấy anh S giơ tay lên ra hiệu cho Khanh, rồi Khanh cũng tiến tới bàn của anh S... Khanh có vẻ đang dò xét người đối diện... rồi cẩn thận ngồi xuống...
Phía bên bàn đó, hình như cuộc nói chuyện đang gián đoạn vì Khanh và Anh S đang chờ nước... em cũng hồi hộp chờ đợi cuộc nói chuyện của 2 người đó...
Chờ con bé tiếp viên đem nước ra xong, thì anh S cũng mở lời...
Đề xuất Tiên Hiệp: Theo Sinh Tử Bộ Bắt Đầu Tu Tiên