Thằng Tuấn thì vào phòng, còn nó với Quỳnh ngồi tâm sự ở hàng ghế trước phòng... Ngồi tâm sự không thì tay chân nó cũng buồn... Máu dê trong người thì cuồn cuộn chảy... nên nó nhìn vào mắt Quỳnh, Quỳnh ngại ngùng quay đi, nó kéo Quỳnh vào lòng... ôm ấp vỗ về, nó xoay mặt Quỳnh lại rồi đặt lên đó một nụ hôn... Quỳnh vồn vập đáp trả, và bàn tay nó thì làm nhiệm vụ... Từ lưng, eo, rồi lên đến đỉnh đồi... Mát quá, mịn quá, da thịt của Quỳnh làm nó phát điên lên... Cũng may là có tiếng xe của mấy người xung quanh nên nó bừng tỉnh và ngồi ngay ngắn lại... Đang hay thì đứt dây đàn, tụt mẹ nó hứng nên nó kêu Quỳnh đi về chứ khuya rồi...
Quỳnh về rồi, nó đi vào phòng chuẩn bị ngủ, thấy thằng Tuấn nằm đó, đang suy nghĩ gì ghê lắm...
- Anh hai nè, ba má em kêu em về đi Singapore...
- Du học hả.
- Ừ.
- Vậy thì đi thôi, nhà có điều kiện thì đi sau này còn có tương lai.
- Biết là vậy, nhưng em với Dung chỉ mới bắt đầu, rồi còn anh nữa chứ.
- Nếu yêu nhau được thì chờ, không thì thôi. Còn tao thì sao?
- Thì anh đang gặp rắc rối với tụi kia...
- Mày nghĩ gì vậy... Lo chuyện của mày đi, còn tao để tao tự giải quyết...
Khuyên nhủ nhiều lắm thằng Tuấn mới đồng ý về nhà... Vậy là sắp phải ở đất khách quê người một mình rồi...
Tuần sau thì nó và Quỳnh đi chơi nhiều hơn, nó xin chú B cho nó nghỉ để dắt Quỳnh đi chơi, thằng Tuấn cũng xin nghỉ để tuần sau cũng về nhà... Nó tranh thủ một tuần này để đi chơi với Dung, cơ mà tội thằng bé, nhỏ Dung phải đi học, hai đứa chỉ chơi bời không được bao nhiêu.
Cả tuần đó nó và Quỳnh đi chơi rất nhiều nơi... Nó dường như quên hết đi mọi ưu phiền, hình bóng K cũng không còn xuất hiện nhiều trong suy nghĩ của nó... Tưởng đã quên nhưng ngàn ngày nhớ...
"Cảnh báo... Đoạn này có yếu tố 18+" Vui lòng không đọc nếu bạn dưới 18, em sẽ không chịu trách nhiệm cho hành vi cho tay vào quần của các thím...
Đó là ngày cuối cùng Quỳnh ở Buôn Ma Thuột, ngày mai Quỳnh sẽ đi Sài Gòn...
Sau khi đi chơi ở Buôn Hồ về, hai đứa đang chạy về phòng nó, thì bất chợt, một cơn mưa ập đến, xe thì không có áo mưa, nên hai đứa ướt như chuột... Phóng nhanh về phòng không thì hai đứa ốm mất, về phòng thì không thấy thằng Tuấn đâu...
Nó kêu Quỳnh vào tắm rửa thay đồ để khỏi lạnh, còn nó thì ngồi ngoài châm thuốc, nhìn mưa và nhớ lại những kí ức về Thủy qua cơn mưa...
Mải mê chạy theo những hồi ức về mối tình đầu dang dở... Nó cảm nhận rõ bầu vếu căng tròn đầy sức sống đang tì vào lưng...
Quay lại thì Quỳnh đang ôm nó từ phía sau... trên người đang mặc chiếc áo sơ mi của nó, cái áo tuy dài, nhưng không thể che được đôi chân dài, trắng mịn của Quỳnh, thấp thoáng sau chiếc áo nó thấy cái quần chip màu đen... Màu huyền bí... Máu huyết đang chảy rần rần trong nó... Nó khô cả cổ họng... mắt ghì dần như hoa lên... Ghì lấy Quỳnh, nó hôn như điên dại lên đôi môi mọng đỏ đó... Và rồi, từng cái nút trên cái áo sơ mi cũng được nó cởi bỏ... Như cởi bỏ sự rào cản hai tâm hồn... Nó quấn lấy Quỳnh...
Ờ thì có một khắc nào đó khi yêu đương thăng hoa
Vài rào cản họ gỡ bỏ băng qua
Khi xác thịt lấp lý trí mặc hoạ
Khi lời nói được biểu đạt bằng rên rĩ xuýt xoa
Có một khắc anh và em á mình mất kiểm soát
Chắc là khi yêu đương nhốt trong thâm tâm được dịp thoát
Khi hơi ấm nơi ta sưởi ấm thân nhau lạnh toát.
Căn phòng nhỏ nóng dần lên thiêu rụi hết lo toan
Dáng em gầy ấm lên trong hân hoan
Chắc là đêm nay không riêng anh mà cả em còn nhớ
Vì hơi ta còn vương thân nhau ta quen thân từng nhịp thở
Và rồi mình quyện vào nhau như hai giọt nước chỉ sau vài ba câu
Anh còn bị kẹt ở trong khoảnh khắc mà hai ánh mắt mình tìm nhau
Một phần của anh đã nằm trong em, rớt vào màn đêm rồi chìm sâu
Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Này bạn thân, tao yêu mày