Logo
Trang chủ

Chương 214

Đọc to

Nghe nó chúc xong, tôi và cả chú Hải đều tái mặt... Đầu năm mà nó chúc vậy thì bỏ mẹ cuộc đời rồi... Em đang ớ khẩu thì chú Hải chửi cho nó nguyên một tràng rồi đuổi đầu nó đi, tôi phải can lại... Rồi mừng tuổi cho nó luôn...

- Thôi chú, em nó còn nhỏ, không sao đâu. Đây, anh mừng tuổi cho bé Út, chúc em ráng học hành cho giỏi, và càng ngày càng xinh gái nha.

- Mày cứ suốt ngày chiều mấy đứa này, rồi nó hỗn hết đó nha chưa? (chú Hải đang tính chửi thêm)

- Dạ, thôi chú, đầu năm mà bực mình làm gì chú... Em nó còn nhỏ, nó chưa biết thôi, chú nó có ý gì đâu...

- Ừm, thì tao cũng kiêng cữ đầu năm thôi, với lại mày cũng cẩn thận nhé, tháng 7 chú về rồi.

- Dạ, con biết nên con cũng đã nói chú dự định của con rồi đó.

- Ừm, nhưng tao cũng lo cho mày lắm... Thôi thì đầu năm tao không muốn nói chuyện không vui, khoảng mùng vài ngày nữa mày qua nhà chú, chú có chuyện nói với mày, vậy nha!

- Dạ, chú nói vậy rồi thì con xin nghe. Thôi xin phép chú con về bên nhà.

- Ừm, để chú ra mở cửa cho mày.

Tạm biệt chú, rời khỏi căn nhà đó, trong đầu mình lại xuất hiện thêm một luồng suy nghĩ mới, không biết có chuyện gì mà chú úp mở với mình...

Nhưng rồi cũng chóng trôi qua nhanh bởi những cuộc vui rượu chè đang chờ đón ở nhà những người anh em kia...

Bẵng đi mấy hôm cũng không nhớ chuyện chú Hải đã nói với mình hôm mùng 3, tới ngày mùng 5 mới có điện thoại của chú Hải... Nghe điện thoại xong, tôi liền xách xe qua nhà chú liền vì tôi linh cảm có chuyện không hay...

Mà thời điểm này lại rất nhạy cảm nên tranh thủ giải quyết sớm để yên tâm chuẩn bị kế hoạch đi nước ngoài... Hình như chuyện này cũng không tốt đẹp gì với chú Hải nên chú cũng lo lắng ra mặt... Hôm nay mở cửa cho tôi là chú luôn, chứ không phải cô giúp việc hay là con bé Út nữa...

Điều này càng làm tôi lo lắng hơn...

Hai chú cháu vào nhà, chú đi pha trà rồi kêu tôi ngồi chờ chút... Chú đi lấy laptop... Cái đầu tôi bắt đầu đoán già đoán non, tôi đang dự liệu những tình huống xấu nhất có thể xảy ra... Nhưng hoàn toàn không có suy nghĩ nào hợp lý vào thời điểm này...

Vì tôi tin vào khả năng sắp xếp của mình, sẽ không để kẽ hở nào để người khác có thể phá ngang được, đang mãi suy nghĩ thì chú Hải đã ra, chú đưa tôi cái laptop...

Trên màn hình đang là một đoạn ghi âm một cuộc nói chuyện... Tôi đang ngẩn người chưa hiểu chuyện gì thì chú ra hiệu im lặng và hãy lắng nghe... Vậy là tôi tập trung lắng nghe... Nhưng đoạn ghi âm đã được xử lý nên tôi không nhận ra giọng nói của người bên kia...

Ráng tập trung nghe hết đoạn ghi âm, và khuôn mặt tôi từ từ biến sắc rõ rệt, sự kinh ngạc và khó hiểu biểu hiện trên khuôn mặt tôi.

Quả thật, trong việc làm ăn tôi cũng gây thù với không ít người, nhưng không ngờ có người lại muốn tống tôi vào chốn lao tù vào thời điểm này, thời điểm mà tôi đã dần rút khỏi những thứ kinh tởm đó, không biết ai là người đứng sau việc này... Đó là câu hỏi rất lớn dành cho tôi...

Sau khi nghe xong đoạn ghi âm, tôi ngồi thờ người ra... Đầu óc không suy nghĩ được gì cả... Cứ ngồi bất động ở đó cho đến khi chú Hải lên tiếng...

- Con cũng nghe hết rồi đó, chỗ chú cháu lâu năm, chú cũng không giấu gì mày... Có người muốn hại mày và gia đình. Mà như vậy là cũng liên hệ tới chú.

- Dạ, con hiểu, con sẽ sắp xếp ổn thỏa, chú đừng lo.

- Chú sắp về hưu rồi, mọi việc lo cho con Út cũng đã xong. Chú không còn ngại gì nữa hết. Điều chú lo là lo cho mày, chú biết mày đã dự tính từ bỏ, nhưng chuyện này sẽ ảnh hưởng lớn, có thể mày sẽ không kịp quay đầu.

- Dạ, con cũng nghĩ vậy, nhưng giờ con cũng chưa biết giải quyết như thế nào? Chú cho con lời khuyên được không?

- Nếu mày đã tin chú như vậy thì chú sẽ nói ra kế hoạch của chú cho mày nghe, nếu đồng ý thì ta sẽ lựa thời điểm thích hợp và tiến hành... Trước hết cho chú biết khi nào ba mẹ và con sẽ đi nước ngoài?

- Dạ nội trong tháng này đó chú, khoảng 15 ngày nữa.

- Ừm. Nếu vậy chú nghĩ để ba mẹ con đi trước rồi ta sẽ tiến hành... Kế hoạch như sau..............

- Dạ, con hiểu rồi chú, đó cũng là ý hay... Chú cho con suy nghĩ thêm một chút, trong hôm nay con sẽ trả lời chú.

- Ok, mày cứ suy nghĩ, nếu không đồng ý cũng không sao. Nhưng nếu không làm vậy thì con và gia đình phải mau chóng rời khỏi Việt Nam.

- Dạ, con biết rồi, tối nay con sẽ trả lời chú. Thôi con xin phép.

- Ừm, cố lên con trai.

Rời nhà chú Hải, tôi lang thang trên các con đường của Vũng Tàu... Và rồi tôi ghé vào một quán cà phê ven biển... Ngồi nhấp cà phê, rít thuốc và suy nghĩ về chuyện chú Hải vừa đề cập, cũng như kế hoạch chú vừa nêu ra...

Đề xuất Tiên Hiệp: Thần Võ Thiên Tôn
Quay lại truyện Khi Tôi 25
BÌNH LUẬN