Quả là một kế hoạch hay, nhưng không biết liệu đó có phải là trò con tốt thí của chú Hải hay không? Liệu mọi việc sẽ suôn sẻ chứ? Hay rồi người gánh hậu quả chính là gia đình mình... Muôn vàn câu hỏi cứ lẫn vẫn trong đầu...
Haiz, đúng là cái xã hội đồng tiền, thứ gì cũng có thể trao đổi bằng tiền... Số phận con người cũng chỉ phụ thuộc vào những đồng tiền quyền lực kia... Những con người nhỏ bé đó làm sao chống lại những thế lực sẵn sàng bỏ ra một chút tiền để hại những kẻ không cùng chí hướng với mình...
Và rồi cuối cùng tôi quyết định sẽ theo kế hoạch của chú Hải đưa ra... Nhưng sẽ có một chút thay đổi để đảm bảo an toàn cho người thân của mình...
Sau khi đã tính toán kỹ lưỡng mọi thứ thì việc đầu tiên tôi làm là hối thúc phía bên dịch vụ lo chuyện đi nước ngoài của gia đình, yêu cầu họ làm gấp hồ sơ đi định cư cho ba mẹ mình... Chấp nhận thêm một ít tiền nữa để chỉ trong một tuần là cả nhà có thể an toàn rời khỏi Việt Nam.
Tiếp tục thu xếp công việc ổn thỏa, tôi có hẹn thằng Tuấn ra uống cà phê... Tôi muốn nhờ nó một số việc trong những ngày sắp tới, bởi lẽ ngay lúc này tôi không còn dám tin tưởng bất kỳ một ai ngoài thằng Tuấn.
Quán cà phê buổi tối thật đông đúc và nhộn nhịp, không khí Tết vẫn đang tràn đầy trong đất trời, nhưng tôi không còn chút cảm hứng nào nữa... Quả thật mọi việc đang đổ ập vào người mình...
Không biết liệu mình có chịu đựng nổi những gì sắp xảy ra hay không nữa?
- Có chuyện gì anh kêu em gấp vậy?
- Mày uống gì kêu đi rồi tao nói cho mà nghe!
Chờ thằng Tuấn gọi món xong thì tôi mới bắt đầu dặn nó một số thứ, nó cũng tỏ ra khá ngạc nhiên trước những gì tôi nói, nhưng tôi đã dặn, chỉ nghe và làm theo, đừng thắc mắc, sau này sẽ giải thích sau... Nên nó cũng không ý kiến gì...
- Tuần sau ba mẹ sẽ đi Đức, tao muốn mày giúp tao lo cho ba mẹ lên máy bay an toàn, và một chuyện nữa là còn một số chuyện tao không sắp xếp kịp, mày giúp tao lo ít ngày, có thể nhờ người mày tin cậy cũng được...
- Em biết rồi, nhưng có gì mà gấp vậy, ba mẹ đi anh cũng đi mà, anh sợ gì mà phải dặn em kỹ vậy?
- Tao đã nói là đừng thắc mắc, sau này sẽ hiểu, giờ tao chỉ tin có mày, và mong mày giúp tao trong thời gian tới thôi...
- Rồi, rồi, ok em hứa hết, chuyện gì cũng được.
- Ok, vậy tao yên tâm rồi. Mai mày kêu mấy anh em 3 ngày nữa qua nhà tao ăn tiệc chia tay cả nhà nghe.
- Ok... Mà anh tính đi không báo cho mấy đứa nó hả?
- Ừm, khi nào đi ổn thì tao sẽ giải thích với tụi nó, giờ thì mày đừng nói cho ai biết hết nghe.
- Ok, em biết rồi, nhưng hình như tụi nó nghi nghi đó...
- Kệ, nghi thì không sợ, chỉ sợ có người nói ra thôi.
- Nếu có nói thì má Hai nói chứ ai.
- Ừm, tao cũng sợ vậy đó, nhưng thôi tới đâu tính tới đó.
3 ngày sau.
Hôm nay nhà tôi đông vui lạ thường, người ra kẻ vào nhộn nhịp hẳn, nhưng có một số anh em thì không được vui cho lắm, vì với anh em, gia đình tôi cũng như là một gia đình thứ hai nên có chút luyến tiếc.
Nhưng không ai dám nói ra, bởi anh em ai cũng muốn người thân của mình có cuộc sống tốt hơn... Tình cảm của anh em, gia đình tôi luôn trân trọng nên mọi người cũng không có nhắc đến chuyện gia đình sắp đi xa...
Nhìn những ông tướng xăm trổ đầy mình bước ra đường ai cũng dè chừng tránh xa, mà gặp ba với mẹ tôi thì như đứa con đi xa trở về ai cũng xúm xít hỏi han này nọ, lòng tôi cũng vui lắm. Cá biệt còn có ông nằng nặc đòi làm con gà để mời mọi người... Không khí ngày chia tay có chút chùng xuống nhưng ai nấy cũng đều tỏ ra vui vẻ...
Tất cả anh em thân thích của gia đình hôm nay đều có mặt tại ngôi nhà này, tại nơi mà vài ngày nữa thôi, sẽ không còn tiếng nói cười nữa, sẽ là căn nhà vắng vẻ...
Sẽ là ngày cuối cùng anh em ngồi bên nhau uống ly rượu chia ly... Duyên ngộ giúp chúng ta ngồi lại bên nhau, sát cánh bên nhau... Rồi đến lúc chia ly, không ai thốt nên lời... Tất cả như chùng lại... Thức ăn trên bàn, những ly rượu đầy ắp... Nhưng không ai động vào...
Không khí quá buồn cho ngày chia ly... Thật sự tôi không chịu được cảm giác này... Tôi cầm ly rượu lên, đứng dậy và tôi nói.
- Hôm nay em thay mặt ba, mẹ, em cảm ơn tất cả anh em đã có mặt đông đủ để tiễn gia đình em. Cảm ơn tất cả anh em đã sát cánh cùng em trong những ngày qua... Trong những ngày vừa qua, gia đình em, hay thằng em có gì không phải mong anh em bỏ qua... Em xin uống 3 ly để chuộc lỗi cùng anh em.
Nói xong, tôi uống hết ly thứ nhất, rồi rót thêm làm đúng 3 ly. Uống đủ 3 ly thì tôi mời mọi người nhập tiệc, khuyên mọi người đừng buồn, mong mọi người chúc bình an cho gia đình em.
Anh em cũng uống và bắt đầu những anh lớn rót rượu mời tôi...
- Ly này, anh mời mày, chúc mày và ba má luôn nhiều sức khỏe, qua đó nhớ ổn định cuộc sống, dứt bỏ được quá khứ thì tốt.
- Ly này anh chúc chú mày sớm hoàn thành những thứ còn dang dở...
....
Đề xuất Tiên Hiệp: Phổ La Chi Chủ [Dịch]