Logo
Trang chủ

khởi tận bách diệt

khởi tận bách diệt

Cập nhật: 4 giờ trước

Người Đăng: anhvu564

Tác giả: hắc bạch

Thể loại: Tiên Hiệp

Trạng thái: Đang Viết

Ngày đăng: 4 giờ trước

0

0

0

0

-hộc hộc hộc 

Lâm phong vừa lúc trước đang ở trong lớp học, nhưng do xảy ra 1 trận động đất vô cùng lớn khiến sàn nhà sập xuống, bên dưới là 1 khoảng không vô tận, còn có vô người khác cùng rơi theo, nhưng chỉ chớp mắt 1 cái, cậu đã ở cái nơi khỉ ho cò gáy này rồi. Lâm phong phát hiện xung quanh mình toàn nước khiến cậu thoáng trốc không thích nghi kịp mà sặc sụa 1 trận, cố mãi cuối cùng cậu mới có thể ngoi lên mặt nước. 

-Đây là nơi nào? 

Nơi cậu vừa ngoi lên lại chính là 1 con thác khổng lồ, xung quanh là cánh rừng um sùm xanh biếc đẹp vô cùng, lâm phong khó tin dụi dụi con mắt. 

-mẹ kiếp, mình đang mơ sao.

Từ từ cậu bò leo bãi sỏi gần đó, quần áo đã ướt sạch nhưng lâm phong vẫn chưa tỉnh hẳn. Cậu không biết nơi đây là đâu, còn có vô số người khác cũng rơi xuống khoảng không như cậu, trong đó có tiểu my, người cậu luôn thầm thương bấy lâu nay. Lâm phong nghĩ nếu họ cũng bị dịch chuyển tới nơi đây chắc cũng sẽ gần thôi, nghĩ vậy cậu quyết định đi tìm xem có ai ở cái nơi quái quỷ này nữa không. Lâm phong đi lại xung quanh con thác cao tới tầng mây mà nhìn xem có cái gì không, cuối cùng đã đã thấy 1 lối như đường đi bằng đất. Cậu nghĩ chắc nơi này phải có người thì mới xây nên con đường tối giản này, không lẽ bản thân mình sau khi chết đã xuyên không rồi sao, nhưng dẹp mấy cái suy nghĩ đó đi, lâm phong nhanh chóng chạy theo con đường để tìm kiếm sự sống của con người. 

sau khi đi được gần 1 tiếng đồng hồ, cuối cùng con đường đã dẫn cậu ra 1 cây cầu cũ kĩ, ở bên kia cây cầu đó chính là 1 ngôi nhà đổ nát như bị bỏ hoang. 

-cái quái gì vậy, nơi đây bị bỏ hoang rồi sao. 

Nhanh chóng lâm phong chạy qua, ở ngoài nhà có vô số lá cây rụng như thể rất lâu rồi chưa dọn dẹp, còn có 1 cái giếng bên trái, cậu thử mở ra, bên trong nước trong vắt vô cùng. Từ từ, cậu cảnh giác mở cửa ngôi nhà, may sao nó không có khóa, ở trong đập vào mắt cậu là 1 đền thời rất lớn, nhưng lại chả có bức tượng nào ở trên. Lâm phong thấy hơi sợ nhưng vẫn tìm tòi xem có gì ở nơi này không. Bên cạnh cái đền thời là 1 chiếc giường cũ kĩ, bên trái là 1 căn nhà nhỏ hơn là phòng để củi cũng như nấu ăn, nhìn qua nó cũng khác 1 ngôi nhà bình thường là bao. 

cậu thử lục lọi ngăn tủ 1 lúc nhưng chả có cái gì trong cả, ngôi nhà hoàn toàn chống không, có lẽ chủ cũ của ngôi nhà đã chuyển đi nơi khác, cũng chả có gì nữa nên lâm phong quyết định rời đi, nhưng vừa ra ngoài thì cậu thấy trời vô cùng âm u. 

-Sao lại mưa đúng lúc này chứ, chết tiệt. Lâm phong không còn cách nào đành quay lại ngôi nhà nghỉ qua đêm dù hơi sợ ma, may sao cậu có chút kiến thức về sinh tồn nên nhanh chóng là tạo được mồi lửa rồi làm 1 trại lửa nhỏ trong nhà, cũng tiện thể tránh rét do quần áo đã ướt sạch. Thoáng trốc mưa cũng rơi vô cùng lớn, mưa ùn ùn chút xuống còn lâm phong ngồi chán nản 1 góc không biết làm gì, cậu ngáp ngắn ngáp dài, cơn buồn ngủ đã chiến thắng. Lâm phong mắt nhắm mắt mở mà ngủ lúc nào không hay. 

Bỗng cậu cảm giác cơ thể lạnh bất thường, mở mắt lần nữa, cậu thấy bản thân không mặc chút quần áo nào, trước mặt cậu là 1 cái cây khổng lồ vô cùng.

BÌNH LUẬN
Đăng Truyện