Logo
Trang chủ
Chương 16

Chương 16

Đọc to

Đây là bộ xương của đàn bà mày ạ, mày xem xương ống tay nhỏ tí này, chết chắc cũng phải mấy chục năm rồi đấy Duy ạ, đất xung quanh không có màu đen, tóc cũng phân hủy hết rồi, xương đen hết cả lại rồi. Nhưng Duy ơi, riêng quần áo thì khó phân hủy lắm, cỡ hai, ba mươi năm thì kiểu gì cũng còn xót lại một ít vải mục dính vào đất chứ. Tao nghi là bà này không có quần áo trên người lắm, chết trôi dạt vào bãi nằm đó lâu ngày bãi bồi đè kín xác hay là bị hiếp ở đây rồi chúng nó chôn phi tang nhỉ. Để tao kiểm tra xem nào.

Thằng Linh dùng cán xẻng hất nốt phần đất ở trong ra rồi lấy tay nhẹ nhàng vuốt sạch đất xung quanh phần xương cụt trở xuống, lộ ra nguyên cả bộ xương ra ngoài. Bộ xương này nằm ngửa, hai tay để tư thế duỗi thẳng theo hai mạn sườn, ống xương đùi, ống đồng chân bên phải xếp theo hình chữ V chạm vào đầu gối chân kia. Nhìn phần xương chậu thì thằng Linh bảo đúng là đàn bà, bà này chỉ cao khoảng một mét rưỡi thôi. Theo phán đoán của em thì nhất định bà này chết theo một lí do nào đó chứ không phải là chôn cất tử tế, ngày xưa nghèo đói bệnh tật chết chóc nhiều, việc chôn cất không có quan tài là bình thường nhưng ít ra nếu là chôn cất tử tế thì người ta sẽ chỉnh tư thế nằm theo hướng nhất định chứ chả ai để nằm thẳng dẵng ra như thế này rồi chôn đâu. Thằng Linh bới bới nhấc hộp sọ lên quay quay nhìn xung quanh rồi nó bảo:

- Ê mày có vết lứt xung quanh mới lõm vào một ít phía gáy này, kiểu này là bị đập chết rồi mày ạ. Hay là bị bọn Tây ngày xưa nó bắt ra đây hiếp xong đập chết rồi chôn nhỉ, tao nghe ông nội tao kể bọn Pháp với Mỹ ngày xưa toàn bắt đàn bà mới con gái để hiếp xong rồi chúng nó giết luôn.

Em thì từ khi dính vào vụ con Nhung nên ngại dây dưa vào mấy vụ này lắm, do con Nhung nó là bạn mình mới lại tại bác Tiến đụng chạm đến xác của nó nên mình mới chôn cất rồi đưa về quê thôi. Chứ hơi đâu mà dính vào mấy việc như vậy, việc mình mình làm việc của người ta thì kệ họ thôi. Mấy ông bà chết oan kiểu này mà đặc biệt là xác trôi nổi mất tích không ai thờ cúng như này thì vong độc và thiêng lắm. Đụng chạm đến họ thì họ cũng chả để yên đâu, kiểu gì chả bám theo để hành. Vì vong người chết oan rất khó siêu thoát cho nên họ chỉ loanh quanh chỗ bị chết hoặc xác thôi. Em thì em nghĩ trong đầu vậy nhưng cũng cảm thấy thương thương cho cái bộ xương này, mà thằng cu Linh lại có cái nghề bốc mộ gia truyền nữa chứ, gạ gẫm nó xem sao, mình cũng không phải động tay động chân mà lại giúp được người ta. Nếu cứ để bộ xương nằm đây phơi xương phơi gió, chỉ cần vài tháng nữa mùa lũ tới là cuốn hết xuống lòng sông ngay. Nói là làm, em quay qua chỗ cu Linh bảo:

- Linh ơi hay mày tiện tay hốt nó lên trên chỗ bãi đi, để như vậy tội lắm mày ạ, mày làm quen rồi mất công tí thôi coi như làm phúc cho người ta để lấy lộc.

Thằng Linh tay vẫn cầm lấy cái hộp sọ, nghe em nói vậy nó quay ngoắt sang chửi em:

- Ơ thằng điên này ai thuê mà làm hả, bố tao bốc mộ chứ tao có bốc mộ éo đâu chứ. Mày thích thì làm đi, mẹ mày tưởng làm cái này mà đơn giản à, không cúng lễ đầy đủ tắm rửa sạch sẽ cho người ta, người ta về oán chết mẹ ấy chứ.

Em nghe nó nói vậy và ngẫm lại chuyện con Nhung lần trước thấy cũng có lí, thôi thì mặc cho số phận định đoạt mình đâu phải thánh nhân chứ. Em vẫn cố ngồi tranh luận với nó một lúc thì nghe thấy tiếng cậu Hoan ở mũi quát:

- Hai thằng hâm này chúng mày có về tàu không, xương cốt của người ta chúng mày đừng có mà nghịch vào. Mấy tàu hay đỗ ở đây kể là đêm hay thấy đứa con gái đứng ở chỗ đấy gọi trêu người lắm đấy, người ta tưởng người thật nhưng ra gần đến nơi thì không thấy đâu, nghe thấy mỗi nó cười khằng khặc.

Em nghe thấy vậy kêu thằng Linh về, thằng Linh đứng dậy ném bốp cái hộp sọ xuống rơi trúng xương sườn của bộ xương. Thằng này chắc nó hay làm vậy với mấy bộ xương mà bố con nó bốc đây. Em cứ suy nghĩ về lời cậu Hoan nói vừa giờ, không biết là cậu nói thật hay là dọa mình với thằng Linh nhỉ, chắc không phải dọa đâu cậu thừa hiểu là mình với thằng Linh đâu sợ ma tà gì chứ đặc biệt là cu Linh.

Mới lại mấy lần đỗ tàu ở đây cũng có thấy cái quái gì đâu, thi thoảng cũng thấy con Mực thò đầu ra cắn, nhưng em nghĩ là cắn người thôi vì xung quanh đây cũng có nhiều thuyền chài lắm. Mà nếu là ma thật thì thách kẹo nó cũng chả dám lảng vảng quanh đây, con Mực nó khác gì ông hộ pháp, lá bùa sống trấn yểm cho con tàu.
 

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Em hàng xóm mới chuyển về cạnh nhà
Quay lại truyện Ký sự chuyển mộ
BÌNH LUẬN