Logo
Trang chủ
Chương 17

Chương 17

Đọc to

Lúc này mới gần 11h trưa, bác Tiến đang lích kích sắp làn chuẩn bị đi chợ mua thức ăn cho bữa chiều. Em với thằng Linh thấy vậy ra xin đi thay bác, lâu lắm mới có dịp lên bờ thế này, đi lạo dạo tí cho khuây khỏa, thèm cảm giác nhộn nhịp tấp nập trên bờ lắm rồi. Thằng Linh ra rủ anh Tú với anh Lam đi, nhưng anh Lam không đi, chỉ có anh Tú chịu đi, anh Tú đi chủ yếu là để mài lại cái lưỡi dao bầu hàn trên cái típ hơn 1m mà anh ấy dùng trong P2 đấy các bác. Để lâu ngày lưỡi nó han rỉ hết rồi, cái đó nó như là binh khí của anh ấy vậy, anh Tú cực kì sùng bái hai nhân vật là lãng tử Yến Thanh và Quan Công Quan Vân Trường. Anh ấy chế cái đó cho nó giống thanh đao của Quan Công, đao thật như Quan Công mua thì dễ, nhưng mà mang đi mọi người nhòm ngó sẽ không hay, nên mang cái đó đi chả ai để ý, nó như cái dao chặt chuối của nông dân hay dùng thôi.

Em cùng thằng Linh, anh Tú với cả con Mực nữa. Em với thằng Linh thì mặc quần đùi áo phông không cổ, thằng Linh đi tông lào, còn em đi dép tổ ong huyền thoại, nhìn như hai thằng bựa rách cà la thất thểu vậy. Anh Tú ở tàu thì xuề xòa, nhưng mà lên bờ là nhất quyết phải đi giày da, mang quần bò, mặc áo ba lỗ trắng. Em với thằng Linh đội mũ lá đi đằng sau, anh Tú mang ô đi thong dong cùng con Mực ở phía trước, nhìn như xã hội đen đang đi tuần vậy.

Đi tầm gần một cây số thì hết bãi, đi tiếp phải hơn một cây nữa mới ra ngoài đường lớn, ở đó có cái chợ to phết, bán hàng cả ngày luôn. Khu này tuy không phải thị trấn, nhưng dân cư cũng khá phết, nhộn nhịp chả khác gì thành phố là mấy. Sau khi vào chợ thì anh Tú rẽ vào một hàng thợ rèn để tút lại con bảo đao, còn em với thằng Linh đi mua thức ăn. Mua được hai con ngan to lắm để chiều đánh tiết canh, thằng Linh khệ nệ một tay xách hai con ngan, một tay xách làn rau với thịt. Em thì vác bó mía to vật, hơn chục cây. Xong ra hàng rèn tìm anh Tú, thanh bảo đao vừa tút lại nhìn ngon thật, xanh nét và sắc nhẻm, loại này mà chém thằng nào thì dễ đi cả xương mất. Anh Tú quấn nó vào cái vỏ bao tải và cầm tay xách đi.

Nhìn anh Tú thì còn ngon, chứ nhìn em với cu Linh quê một cục luôn, hai thằng vừa đi vừa chỉ chỏ xung quanh, bàn luận tỏ vẻ thích thú và lạ lẫm lắm. Đi một đoạn thì đến cái cổng trường cấp ba, đúng lúc nó tan trường chứ, xe đạp chen chúc nhau phủ kín đường, thật sự lúc này mình cũng hơi ngại thật, một thằng xách hai con ngan, một thằng vác bó mía lạc lõng giữa bầy cừu non toàn những em xinh tươi mơn mởn, em nào em lấy mặc quần vải đen bó sát mông, lộ hai vệt chữ V hằn lên, cùng với cái áo sơ mi trắng mỏng tanh nhìn thấu từng giọt mồ hôi đang nhẹ rơi lăn lóc bên trong áo từ phía cổ xuống lưng, rồi bị chặn lại ở giữa lưng bởi chiếc áo chíp đồng màu. Lâu không nhìn gái, hôm nay phải nhìn cho nó thỏa con mắt thì thôi, thằng Linh thì không phải nói rồi, đến anh Tú vốn lạnh lùng coi thường nữ sắc cũng phải đờ đẫn ra, quay trước quay sau ngắm ấy chứ.

Ngay đến động vật chứng kiến cảnh này cũng không kìm được lòng trước cảnh nhộn nhịp, hai con ngan của thằng Linh chốc chốc lại khạc khạc ngoái cổ lên như biểu tình, thằng Linh xấu hổ lắm ấy, nó cứ lấy tay lắc lắc cho nó im, cơ mà hai con ngan vẫn kêu. Con Mực đi cùng anh Tú phía trước thì cắn nhặng lên để dẹp đường, con nào thằng nào mà không tránh ra, cố tình đứng dắt xe cản mũi nó là con Mực phi tới dùng mõm đấm cho vài cái vào đít để dọa. Tiếng người, tiếng hai con ngan, tiếng chó hòa vào nhau đến là nhộn nhịp.

Đi qua cổng trường một đoạn thì thấy phía trước mặt đang tụ tập khá đông, lại gần thì thấy một cảnh tượng không được đẹp mắt cho lắm. Bốn đứa con gái đang tập trung đánh một đứa con gái khác, một con túm lấy tóc giật ngược qua đầu kéo về phía trước, em kia đau quá cong lưng ra để ba con còn lại thi nhau đạp rồi đấm vào người. Ba con vừa đánh vừa liên mồm chửi, bé kia thì chỉ thấy khóc rồi ôm đầu tránh đòn, chứ không thấy xin xỏ. Xung quanh là một đám cả trai lẫn gái đang xúm lại xem, bàn tán sôi nổi, ở vòng trong cùng có khoảng năm sáu thằng đang đứng hút thuốc cổ vũ bốn con kia. Nhìn cách ăn mặc và đầu tóc của mấy thằng đó thì có vẻ không phải là học sinh trong trường, chắc là bọn đầu gấu đầu mèo ở khu này quen biết bốn đứa con gái kia và đứng ra bảo kê cho bọn nó đánh em kia. Ngày xưa thời mình còn đi học đâu có chuyện con gái đánh đấm nhau như vậy, nhìn mà ghét éo chịu được, không biết em kia có tội tình gì mà bị bốn con kia nó đánh dã man đến vậy nữa cơ.

Ba người em cùng con Mực đứng ngoài xem, nhìn chúng nó đánh dã man quá cơ, chúng nó đang tính lột đồ con bé kia ra thì phải, hai con đang cho tay vào cổ áo bắt đầu giật, bé kia hai tay không ôm đầu nữa, mặc xác con đó giật tóc, hai tay bé bị đánh cố túm lấy cổ áo giữ lại, không cho hai con kia tụt. Đúng là con gái, lúc nào cũng coi sĩ diện là số một, mình là mình rất thích những người con gái như vậy.

Em cũng định tính ở ngoài xem lát rồi đi thôi, nhưng thấy chúng nó đánh dã man quá nên không làm ngơ được. Đang định bỏ bó mía khỏi vai vào can thì thấy anh Tú quay lại chỗ em:

- Cầm cho anh cái ô, hai đứa mày đứng đây thôi, giữ con Mực lại không nó lại làm bậy. Mấy con ranh này để anh.

Anh Tú đưa em cái ô rồi tay cầm con típ, nhưng vẫn để nguyên trong bao tải, lách người chen vào chỗ bốn đứa đang đánh, anh vừa quát vừa gỡ tay chúng nó ra, nhưng bốn con kia đâu có thèm để ý đến sự tồn tại của anh Tú, chúng nó còn đánh hăng hơn ấy chứ, anh Tú tức mình giơ chân đạp mạnh một phát vào chỗ sườn con đang túm tóc, và tiếp một phát nữa vào bụng con đang túm áo bé bị đánh rồi quát to:

- Mấy con ranh chúng mày điếc không nghe thấy tao nói gì à?

Hai con bị đạp trúng phải bắn ra cỡ gần mét, đang nhăn nhó ôm bụng nhìn vào tốp năm sáu thằng kia với ánh mắt nhờ giúp đỡ thì phải. Còn hai con còn lại thấy vậy cũng ngừng đánh, chạy tót ra chỗ nhóm kia đứng nép nhìn anh Tú, anh Tú đỡ bé kia dậy, bé đó đứng sau hai tay níu chặt lấy tay anh Tú, mắt chăm chăm nhìn bọn kia rồi khóc nức nở. Bây giờ mới nhìn rõ mặt bé bị đánh, mặt bé đỏ gay, xướt xát toàn vết cào của bốn con hồ ly kia, nước mắt nước mũi chảy ướt đẫm làm tóc rính cả vào mặt. Nhưng mà bé đó nhìn cũng xinh, mặt baby mắt to, da trắng sống mũi cao và thẳng, hai môi hồng tự nhiên thỉnh thoảng lại chụp chịp nức nở. Bốn con kia thì nhìn như quỷ cái ấy, con thì vổ, con thì né nhìn chả ra cái giống gì cả. Chắc do ghen tị với bé đó nên đánh đây mà.

Anh Tú nhìn đám kia rồi giơ cái bao tải chỉ về phía chúng nó với một ánh mắt cô hồn rồi nói:

- Chúng mày một lũ nhảy vào đánh một đứa mà không thấy nhục à, đứa nào giỏi thì vào đánh tiếp đi này, cả mấy thằng ranh này nữa, mình tao chấp tất cả chúng mày đấy.

Bọn kia nghe thấy vậy cả trai lẫn gái đứa thì cúi mặt xuống, đứa thì quay mặt đi nhìn về hướng khác, không đứa nào dám hé răng, chúng nó dần dần tản ra hết. Đám học sinh hiếu kì thì vẫn vây xung quanh xem, anh Tú tiếp tục hù chúng nó:

- Nhìn nhìn cái đm chúng mày à, biến hết ngay.

Bọn đó nghe vậy cũng dắt xe đi, anh Tú hỏi xem nhà bé đó có điện thoại không, bé đó đọc số điện thoại rồi anh Tú gọi điện cho bé đó nghe và gọi bố tới đón về. Nhìn ngó xung quanh không thấy đám kia nữa, anh Tú kêu bé đó dắt xe vào trong trường ngồi chờ bố tới đón, anh Tú không hỏi gì thêm rồi ra chỗ em cầm ô tiếp tục đi về. Bé đó cảm ơn rồi dắt xe lầm lũi quay lại cổng trường, vào phòng bảo vệ chờ bố tới đón.
 

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Oan hồn trong xóm trọ
Quay lại truyện Ký sự chuyển mộ
BÌNH LUẬN