Bọn em đi được tầm hơn 15 phút thì đột nhiên thấy một chiếc xe 82 chạy vọt qua, trên xe là một ông trung niên tầm gần 50 tuổi, người gầy gầy, tóc bạc, mặc chiếc áo trắng ngắn tay với chiếc quần kaki màu xanh. Ông này có vẻ hốt hoảng, vừa chạy xe vừa ngoái đầu nhìn lại, tỏ vẻ sợ hãi. Không biết là bị tai nạn hay làm sao mà thấy áo dính đầy máu và đầu đỏ oe toàn máu là máu.
Ông ấy vừa vọt qua một lát thì thấy hai xe máy, mỗi xe kẹp ba thằng thanh niên, đang phóng tít mù vèo qua mặt bọn em. Chúng nó vừa chạy vừa chỉ trỏ về phía xe ông già kia, hình như là chúng nó đang đuổi theo ông ấy. Tầm 200m thì chúng nó đuổi kịp, tấp xe ông kia vào lề đường. Ông kia vừa dừng xe xuống, chưa kịp dựng chân chống thì cả đám chúng nó lao vào đấm đá ông ấy túi bụi.
Nhìn mấy thằng đó quen quen, hình như là bọn đầu gấu đầu mèo đứng ở cổng trường vừa giờ thì phải. Hay ông già kia là bố con bé đó đến đón rồi bị chúng nó đánh tiếp rồi chạy đến đây nhỉ? Anh Tú chắc cũng đoán được phần nào, anh ném ô lại cho em cầm rồi cùng con Mực chạy nhanh đến chỗ ông già đang bị đánh. Em và thằng Linh lủng củng vác đồ cố chạy thật nhanh theo sau, nhưng mà đồ nặng quá nên không chạy được nhanh.
Anh Tú vừa chạy vừa gỡ chiếc bao tải ra, con Mực chạy phía trước anh Tú một đoạn, nó vừa chạy vừa ngoái lại nhìn anh Tú ra vẻ chờ đợi và thúc giục anh Tú chạy nhanh hơn thì phải. Nó ông ổng nhìn đám trước mặt sủa, chả hiểu sao mà con Mực nó lại biết là chuẩn bị đánh bọn đó nữa.
Em với thằng Linh theo sau sợ anh Tú một chọi sáu e là không ổn, bình thường bọn nó không có đồ thì không sao, chúng nó mà có dao kiếm nữa thì cũng mệt đấy, lại còn con Mực nữa chứ, con Mực vốn hung hăng lỡ nó chém cho phát thì chết. Em kêu cu Linh vứt làn với hai con ngan xuống vệ đường rồi gỡ hai cây mía ra, dùng chân bẻ làm đôi, lấy phần gốc dài tầm gần 1m. Đây là loại mía xanh đốt dài chứ không phải mía đường màu nâu thẫm mà các bác hay ăn bây giờ đâu nhá. Bác nào ở quê chắc biết loại mía đó, nó to cỡ cổ tay người lớn, cứng chả khác gì khúc tre cả. Thế là mình cũng có binh khí rồi đấy, hai thằng chạy thật nhanh về phía trước theo anh Tú.
Phía xa xa nhìn anh Tú một người một đao một khuyển lao về phía mấy thằng chả khác gì Quan Công cưỡi Xích Thố oai phong lẫm liệt, hào khí ngút trời hùng dũng lao vào trận mạc. Còn cách khoảng gần 50m thì chúng nó ngó lại thấy anh Tú, chúng nó ngừng đánh bác kia, hai thằng chạy ra xe rút hai thanh kiếm dắt ở phía gầm xe máy chỗ nốc máy ấy, một thằng cầm rút trong túi một con dao bấm, một thằng thì đang cầm sẵn khúc côn nhị khúc, còn hai thằng còn lại không có đồ. Sáu thằng dàn hàng ngang ra đứng giữa đường chuẩn bị nghênh chiến.
Anh Tú cùng con Mực cứ thế lao thẳng vào giữa đám, anh Tú chuyển cây típ qua tay phải, duỗi thẳng tay giơ lên cao ngang vai, đầu lưỡi dao bầu chếch ngang đầu. Con Mực tự nhiên chạy chậm lại, đổi hướng qua phía trái, hình như nó đang nhằm vào hai thằng tay không để tấn công thì phải. Đám kia nhìn tư thế đứng thủ là biết bọn ngu không võ vẽ gì rồi, hai thằng cầm kiếm với thằng cầm dao hai chân vẫn đứng song song với nhau, hai thằng cầm kiếm tay gấp gấp giơ phía trước mặt để thẳng vuông góc với người, thằng cầm dao bấm thì tay buông xuôi cầm dao mũi chĩa ngang ra phía trước. Thằng cầm côn thì đặt côn lên vai, nghiêng người chân trái trước, chân phải sau thủ thế. Hai thằng tay không nhìn có vẻ không tự tin cho lắm, hai thằng này chắc đứng cho đủ đội hình chỉ trực chờ bỏ chạy thì phải.
Anh Tú chạy đến gần, nhằm thẳng hai thằng cầm kiếm đứng giữa rồi chém mạnh một đường từ phía phải qua trái rồi hất ngược lên, chúng nó nhảy lên lao vào chém nhưng không kịp, thằng cầm kiếm phía phải dính một đường từ bả vai xuống ngang thắt lưng, thằng cầm kiếm kế bên trái thì bị vạch một đường từ đùi lên chéo lên ngực và xượt từ cằm lên má. Thằng cầm côn đứng ngoài cùng quất được một phát vào vai anh Tú, còn thằng cầm dao chạy phi lên tính xiên anh Tú nhưng anh Tú lùi về sau nên né được, đồng thời giơ chân phải đạp vào giữa bụng thằng cầm côn làm nó ngã lăn ra sau, sau đó anh giơ mũi dao bầu đâm xột một phát ngọt lịm vào thằng đang cầm dao tiến tới định chọc anh Tú. Bốn thằng có đồ ngã lăn hết ra đất máu me be bét nhưng tay thì vẫn cầm khư khư lấy đồ.
Hai thằng tay không thì một thằng bị con Mực chồm lên ngoạm một miếng vào sườn giáp nách, nó tay ôm nách định quay đầu lại bỏ chạy nhưng con Mực đợp được nó mấy phát liên tiếp vào đùi và mông, nó ngã lăn ra đất con Mực tiếp tục nhằm cổ, mặt đớp và ngoạm nhay liên tiếp. Thằng còn lại ngay khi thấy anh Tú và con Mực lao đến nơi thì nó đã bỏ chạy. Em và thằng Linh lúc này mới chạy tới nơi, anh Tú thấy bọn em thì quát con Mực đồng thời chỉ tay về phía thằng đang bỏ chạy cách đó chừng 50m, anh nhìn thằng đang chạy rồi quay sang nhìn con Mực và dậm dậm hai chân xuống đất ra lệnh đuổi theo. Con Mực thấy vậy buông thằng đang cắn ra và cùng anh Tú vác típ đuổi theo thằng đó. Em cùng cu Linh cầm đoạn mía chạy lại chỗ bốn thằng đập khúc mía liên tiếp vào đầu chúng nó, cứ thằng này vài phát rồi lại quay qua thằng kia, chúng nó vứt hết côn kiếm ra, lấy hai tay che đầu rồi lăn lộn dưới đất để tránh đòn. Thằng Linh khỏe nên đánh mạnh và hăng lắm, đoạn mía của nó đầu bị lát tướp hết cả ra, nó ra nhặt lấy đoạn côn của thằng kia và tiếp tục vụt vào đầu bọn nó. Một lúc sau em thấy mấy thằng đó đuối quá với lại máu me be bét ở đầu sợ nó chết nên kêu thằng Linh thôi. Thằng Linh cố đạp cho mỗi thằng vài nhát rồi quay qua chỗ thằng bị con Mực cắn vụt tiếp vào đầu.
Nhìn năm thằng người ngợm đầy máu, nặng nhất là thằng bị anh Tú chém ở bả vai mới thằng cầm côn bị chọc vào đùi xâu hoáy. Dao sắc quá rách luôn cả quần áo, máu chảy ra từ vết chém nhiều đến nỗi ướt đẫm quần áo chúng nó. Hai thằng nằm im rên rỉ như sắp chết.
Anh Tú và con Mực tóm được thằng bỏ chạy, thấy anh Tú đang túm tóc nó lôi về phía bọn em.
Anh Tú đi trước tay trái xách đao, tay phải túm nguyên chỏm tóc trên đầu nó lôi mạnh, thằng đó gập người cúi đầu hai tay đỡ đầu cho bớt đau. Con Mực chạy theo ngay sau đít nó, con Mực rình lúc anh Tú không để ý thỉnh thoảng lại đợp mạnh một phát vào chân thằng kia, nhìn nó tập tễnh khom người mặt cắt không còn giọt máu sợ hãi nết theo anh Tú mà cảm thấy tội nghiệp phết. Anh Tú dẫn nó ra chỗ em rồi giật mạnh tóc kéo nó lên phía trước mặt giơ chân đạp nó giữa sườn rồi kêu:
- Linh, mày đập thằng này một trận cho nó giống bọn kia cho anh. Mấy thằng ranh con...
Thằng Linh nghe vậy chụm hai khúc côn làm một nhảy ra đạp nó rồi đập côn liên tiếp vào đầu với vào lưng nó, được vài phát thì nó ngã nhào ra đường hai tay ôm đầu lăn lộn xin tha. Anh Tú kêu thằng Linh dừng rồi lấy mũi giày đạp liên tiếp vào mặt nó ba phát, máu mũi máu mồm nó ồng ộc chảy ra cùng rớt rãi thề lề rơi xuống mặt đường.
Anh Tú cùng em ra chỗ bác kia đỡ dậy, nhìn ông ấy bị đánh máu me chả khác gì so với bọn kia. Nhưng ông ấy vẫn tỉnh, anh Tú đỡ ông ấy ngồi dậy rồi hỏi:
- Bác có phải là bố của con bé vừa bị đánh ở cổng trường học không?
Ông ấy gật đầu rồi kể, ông ấy vừa phi xe tới cổng trường đang định vào đón con bé kia thì bốn thằng nhảy ra đánh ông ấy, hai ông bảo vệ trường ra can mãi nó mới chịu buông, ông ấy để con gái ngồi ở đó, tính chạy xe về rồi báo CA nhưng bọn nó đuổi theo đến tận đây. Đứa con gái mấy ngày nay toàn bị trúng nó đánh suốt, nghe đâu là ghen ghét cái gì đó rồi bị mấy đứa con gái trong trường để ý.
Ông vừa nói xong thì đứa con gái đạp xe tới, nó hốt hoảng khóc lóc ra chỗ bố nó ngồi. Anh Tú hỏi lại nó thì nó bảo là do một trong sáu thằng kia viết thư tán nó nhưng nó không viết lại, cứ ra cổng trường thằng đó lại đùa cợt rồi ném gói quà vào lồng xe nó, con bé đó chửi rồi vứt xuống đường. Thằng kia không làm ăn gì được nên sai mấy đứa trong trường đánh lại. Anh Tú bắt con bé chỉ xem thằng nào, con bé chỉ tay vào thằng cầm côn bị đâm vào đùi ấy.
Anh Tú ra lấy khúc côn của thằng Linh rồi ra chỗ thằng đó túm tóc nó dựng ngược lên, anh đập mạnh cái côn vào giữa mồm nó. Môi thằng kia bị rách tứa tung, nó nhe ra một nửa cái răng lẫn với máu rồi gục xuống ngất lịm. Đám kia vừa nằm vừa run lẩy bẩy, đến em ở ngoài nhìn anh Tú đập vào mồm nó còn rợn hết cả người lên ấy chứ.