Logo
Trang chủ

Chương 152

Đọc to


Phương Linh tròn xoe mắt:
- Thật á? Anh đòi ăn cháo?
- Đi đi, đang thèm đây này. Không cả tí qua cơn lại chẳng ăn được.
- Vâng! Em đi làm ngay đây.

Cô ta bỏ luôn chỗ đồ đang gọt dở ra bàn cạnh đó rồi rảo bước ra ngoài.
- Nhớ nấu cho cả Nghĩa nhá. - anh Dương gọi với theo.
- Vâng...

Tiếng cửa đóng nhẹ lại, rồi tiếng bước chân đi xuống dưới tầng. Tôi tiến về phía bàn, cầm đĩa hoa quả lên gọt tiếp.
- Con bé này thật là...
- Có chuyện gì quan trọng mà anh phải đuổi khéo cô ta đi vậy ạ? - tôi hỏi mà vẫn hí hoáy tay dao.
- Chú mày nhận ra à?
- Em lờ mờ đoán thôi.
- Ầy chà... Đúng là thế thật. Chú tinh ý đấy.

Anh vừa nói vừa chống tay xuống tấm đệm, đẩy người mình ngồi dậy. Dáng vẻ khá khó khăn làm tôi nhìn thấy vội lao ra đỡ lấy:
- Anh cứ nằm cũng được mà. Không cần ngồi dậy đâu.
- Cần chứ... - anh thều thào, tiếng nói xen lẫn tiếng thở - Không ngồi thì không có hơi mà nói được. Liệu chú có thể nào đáp ứng nguyện vọng của một người sắp chết không?
- Anh đừng nói vậy. Anh không sao đâu, nghỉ ngơi mấy hôm là khỏi thôi mà.
- Này này. Anh lớn hơn chú mày cả mấy tuổi đấy nhé, không lừa được đâu.
- Em đâu có...
- Thôi khỏi. - anh phất tay - Bệnh tình của anh, anh biết rõ hơn ai hết. Nếu chú không muốn anh mệt hơn thì đừng bắt anh cãi nhau nữa mà để anh nói đi.
- ...Vâng.
- Ừ. Từ lần đầu tiên mình nói chuyện, chắc hẳn phần nào suy nghĩ trong chú về cái Sún đã khác rồi đúng không?

Tôi suy nghĩ một lúc rồi khẽ gật đầu.
- Con người nó không xấu, không khó chịu như vẻ bề ngoài, thậm chí còn có phần mềm yếu và dễ bị tổn thương nữa. Từ bé đến giờ con trai ngoài anh ra, chú là người đầu tiên làm nó để tâm đến đấy.
- Nhưng có một điều, em thực sự không hiểu.
- Chú cứ nói.
- Cho là cô ta có để tâm đến em. Nhưng em không nghĩ anh sẽ cho em gái yêu của mình làm bạn với một thằng con trai mà anh chưa từng viết gì về nó cả.
- Sinh ra trong một gia đình mẹ làm giáo viên, bố công tác trong ngành địa chất, nhà có một em gái kém hai tuổi. Lực học trung bình khá, hạnh kiểm mười hai năm tốt, duy chỉ kỳ hai năm lớp tám bị hạnh kiểm khá vì nghịch pháo. Tính tình khép kín, ít nói. Chưa dính một tiền án tiền sự nào. Vậy đủ chưa?

Trong khi anh Dương ngồi đọc vanh vách thì tôi nghe mà đần người ra thấy rõ.

- Anh... sa... sao anh lại biết mấy cái ấy?
- Anh xin lỗi. Nhưng anh buộc lòng phải làm vậy. Những thông tin này anh có được còn từ trước khi chú đến nhà anh cơ. Anh là người thân nhất của cái Sún. Bởi vậy mà, khi nhận ra nó đang bị mắc phải một chuyện nào đó làm nó suy nghĩ làm anh nhận ra ngay. Biết như vậy thì người làm anh này đâu thể thản nhiên ngồi yên được.
- Em hiểu.
- Nhưng cũng may, bởi thế mà anh biết rằng thanh niên đang ngồi trước anh bây giờ hoàn toàn có thể tin tưởng được.
- Vâng. Mà tin tưởng gì ạ?
- Cái không khí này, làm anh nhớ lại mười chín năm về trước. Khi đó anh đang chơi ngoài phòng khách, mẹ anh gọi anh vào bên giường bệnh, rồi bà gửi gắm cho anh một nhiệm vụ, bắt anh phải hứa sẽ bảo vệ, che chở cho Sún bằng tình thương của cả hai trái tim. Biết là thật vô lý và cũng khó chấp nhận. Nhưng giờ anh muốn đẩy trách nhiệm đó của anh sang cho chú, được không?
- Dạ...? - tôi tròn mắt.
- Sao vậy? Không à?
- Không phải ạ. Em không hiểu đây là sự gán ghép, giao phó hay thế nào ạ? Bởi em trong lòng có người khác rồi... với cả... cả Phương Linh cũng không phải mẫu người em thích... nên... nên là... là... - tôi ấp úng, chẳng biết làm sao để nói lên được cái suy nghĩ của mình khi ấy cả.
- Không hẳn là chú phải yêu nó đâu, tình cảm mà bắt ép thì đâu có được. Giờ thì thời gian của anh cũng sắp hết rồi, cho đến giờ thì anh chưa thể đặt niềm tin vào ai ngoài chú cả. Bởi vậy trước khi chú nhìn thấy một người có thể mang đến được hạnh phúc cho nó. Hãy sống như một người bạn kiêm luôn anh trai của nó nhé...
- Em... - tôi gãi đầu ái ngại.

Đề xuất Bí Ẩn: Mục Dã Quỷ Sự - Ma Thổi Đèn
BÌNH LUẬN
Ẩn danh

Chubedan

Trả lời

1 tuần trước

:((

Ẩn danh

Chubedan

Trả lời

1 tuần trước

Drop rồi ạ

Ẩn danh

Tùng Nguyễn Thanh

Trả lời

7 tháng trước

Đang hay thì lại drop hic

Ẩn danh

Quangluyt Caotran

Trả lời

8 tháng trước

Tạch với Mai nhưng đến với em Linh cũng tốt mà