Logo
Trang chủ
Chương 159

Chương 159

Đọc to

Chúng tôi xuống đến nơi cũng tầm trưa. Phương Linh bắt taxi về nhà, tôi cũng qua đó ăn trưa, đầu giờ chiều mới về phòng trọ.

Vừa đặt ba lô xuống giường, tôi đã nhận được cuộc gọi của mẹ, giọng hốt hoảng vì cả đống quần áo đắt tiền được giao đến nhà trong chiều. Chẳng cần suy nghĩ, tôi biết ngay là ai làm. Tự nhiên bị mẹ mắng cho một trận vì cái tội không nói trước với bạn, khiến cả nhà áy náy trước đống quà ấy. Nghe xong, tôi gọi lại cau có với cô nàng thì bị "tặng" cho tràng cười vào mặt.

Tối hôm ấy, đang ngồi lướt web trên con laptop mẹ mới mua thì thằng Nam nhảy sang, đóng cửa cái "rầm" rồi ghé vào tai tôi thì thầm:

- Anh ơi, em bị yêu một đứa rồi!

- Đứa nào? Con nhà ai?

- Con bé Liễu, con nhà bà Hưng Ký bán quần áo.

- Ờ… anh đếch biết.

- Đùa, thế anh còn hỏi làm gì?

- Hỏi cho vui.

- Hì hì.

- Thế sao mà yêu nó?

- Vì nó xinh mà anh!

- Trẻ trâu…

- Sao anh bảo em trẻ trâu?

- Thế sau này gặp con khác xinh hơn nó thì mày lại chuyển đối tượng à?

- Ơ… cái í… em không biết. – Mặt thằng bé ngu hẳn đi – Thế phải sao mới được ạ?

- Khi nào yêu một người không cần lý do gì cả thì đó mới là yêu. – Tôi nói từng chữ chậm rãi như thể nhặt lại từ quá khứ vậy.

Nói xong nhìn nó, tôi mới nhận ra rằng trên đời này việc thừa hơi nhất là nói cho thằng ngáo ngơ nghe một câu triết lý. Nghe xong, mặt nó có phần còn ngu hơn nữa kìa.

Thế thôi, lại gác chuyện gái gú sang một bên, hai anh em chém gió đến tối mịt thì nó mới về… lấy gối ôm sang ngủ cùng tôi.

Vào kỳ học mới, tôi không còn học cùng Phương Linh môn nào nữa mà quay lại học cùng lớp của mình. Kể ra cũng đông, gần cả trăm mạng, mà chỉ có năm, sáu mống là con gái. Trông chênh lệch vãi đạn.

- Này, ông bạn hình như ở nhóm hai đúng không? – Đang nghĩ ngợi thì một thanh niên ở bàn trên quay xuống hỏi tôi.

- Ừ, tôi nhóm hai, chắc ông nhóm một đúng không?

- Đúng rồi, làm quen nhé, tôi tên Hợi.

- Ừ, tôi tên Nghĩa.

- Trọng Nghĩa hay Trung Nghĩa nhỉ?

- Trung Nghĩa.

Nghe thấy chúng tôi chào nhau, thanh niên nhỏ con cạnh Hợi cũng quay xuống:

- Tôi tên Trọng nhé, cùng nhóm học cùng năm ngoái chắc ông biết rồi.

- Ừ, biết mặt, nhưng chưa nói chuyện bao giờ.

- Tôi quê Bắc Giang, ông ở đâu?

- Tôi ở Vĩnh Phúc.

- Ừ.

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: BÀI THƠ CHO AI ĐÓ YÊU THẦM VÀ BỎ
BÌNH LUẬN
Ẩn danh

Tùng Nguyễn Thanh

Trả lời

5 tháng trước

Đang hay thì lại drop hic

Ẩn danh

Quangluyt Caotran

Trả lời

6 tháng trước

Tạch với Mai nhưng đến với em Linh cũng tốt mà