- Ừ... Cả nhà vẫn khỏe, đang chuẩn bị ăn cơm em ạ...
Tôi tươi tỉnh ngồi xuống bàn ăn, đập vào mắt là hai khuôn mặt ngạc nhiên tột độ.
- Chị ơi. Em có đang nhìn nhầm không ạ?
- Chịu thôi em. Chị cũng đang sốc đây.
Cả Ngọc Mai và cái Hạnh tuy nói chuyện với nhau mà mắt cứ chăm chăm nhìn tôi.
- Đơm tao bát cơm Hạnh.
-...
- Hạnh!!!
- Ô... Đây đây... - Nó giật mình với lấy cái bát đựng canh với cái thìa lớn - Í nhầm...
- Mày ăn vụng cái gì không ăn được à mà nay lạ vậy?
- Vụng gì đâu.
- Có mà cậu lạ thì có ấy. - Ngọc Mai chống cằm, chu cái mỏ hồng sang phía tôi - Chiều về cứ lừ đà lừ đừ, mà giờ thì...
- Hehe. Tại được thông não rồi.
- Ai thông?
Vừa lúc ấy thì mẹ tôi đi vào, khỏi cần nói hai cô gái cũng biết câu trả lời mang tên ai rồi.
- Mẹ cháu vừa gọi điện đấy.
- Thật à cô? - Mắt nàng sáng lên - Sao cô không cho cháu nói với ạ?
- Mẹ cháu bảo do thời gian không nhiều nên chỉ hỏi thăm một chút thôi.
- Mẹ cháu hỏi những gì thế cô?
- Tất nhiên là hỏi thăm tình hình cây Mai quý của mẹ cháu ra sao rồi.
- Hì. Vâng ạ.
- Cây mai nào mẹ? - Tôi với lấy một miếng lớn cơm ngồm ngoàm nhai rồi hỏi.
- Lão không biết à, Ngọc Mai là mai quý mà.
- À, giờ mới biết. Nghe như kiểu phim Trung Quốc ấy nhỉ. - Tôi quay sang - Thế tên con thì sao mẹ? Có phải Trung Nghĩa kiểu anh hùng không ạ?
- Không! - Câu đáp làm tôi tắt luôn nụ cười hớn hở trên môi - Ngày xưa là định đặt tên anh là Trần Đại Nghĩa cơ mà nghe tên to quá nên hạ xuống thành Trung Nghĩa thôi.
Nghe thế cái Hạnh cười thé lên:
- Úi dồi ôi ạ...
- Hihi... Sao cô không bảo chú hạ ít nữa xuống Tiểu Nghĩa ấy ạ?
- Này này... - Tôi liếc mắt lườm nhưng hình như chẳng có mấy tác dụng.
- Thế còn con?
- Con là...
Tôi nhìn mẹ nói chuyện mà thấy trong lòng dâng lên một cảm giác ấm áp.
Cuộc sống xô đẩy làm ta chạy theo nhiều dáng hình mà vô tình quên mất một bóng hình luôn luôn dõi theo mình ở bất kì đâu, bất kì khi nào. Có thể có lúc tất cả đều quay lưng về phía bạn, nhưng người đó thì không bao giờ. Luôn luôn lặng lẽ, cảm xúc của người đó cũng thay đổi theo từng cung bậc vui buồn của mình. Một người rất quan trọng trong cuộc đời mỗi chúng ta, quan tâm lo lắng cho ta hơn bất kì ai khác.
Cảm ơn... mẹ của con!!!
- Eo… lão Nghĩa khóc kìa…
Chubedan
Trả lời1 tuần trước
:((
Chubedan
Trả lời1 tuần trước
Drop rồi ạ
Tùng Nguyễn Thanh
Trả lời7 tháng trước
Đang hay thì lại drop hic
Quangluyt Caotran
Trả lời8 tháng trước
Tạch với Mai nhưng đến với em Linh cũng tốt mà