Logo
Trang chủ

Chương 5: lỗi của cánh cửa

Đọc to

Trần Minh gãi đầu hỏi. 

-ờm, vậy bây giờ ta tìm người đàn ông đó ở đâu?

Lý hạo chợt bừng tỉnh, lúc này trong cơ thể anh có 1 loại cảm giác hơi tuyệt vọng. ở 1 nơi còn không rõ phương hướng như này thì tìm kiểu gì đậy, không khác gì mò kim đáy bể. Âm thanh cũng có vẻ không thể qua lại giữa các cửa. 

-Anh cũng không biết, nhưng không còn cách nào khác, bây giờ chỉ còn trông chờ vào vận may thôi, giờ ưng cửa nào thì mở cửa đó, không biết không gian này có phải lối thông nhiều hướng hoặc là chỉ dẫn theo 1 đường cố định, hoặc xui hơn là mở ra 1 nơi ngẫu nhiên. Vậy ta cứ thử nghiệm cái đã! 

Sau đó lý hạo nhìn cái cửa anh vừa mở còn chưa đóng, kì lạ là bên trong tối thui, không có dù chỉ 1 ánh sáng, như kiểu bên trong là hư không vậy. 

-Hạo ca, vậy bây giờ ta làm gì? 

-Trước khi em bước vào hành lang này thì hành lang trước đó như nào? 

Trần Minh nghĩ 1 hồi rồi nói. 

-Nếu nhớ không nhầm thì nó là 1 hành lang dài tầm 10 mét, dọc hành lang chỉ có 1 cửa vào và 1 cửa ra là nơi em vào được chỗ này. 

Lý Hạo đã nghĩ ra cách. 

-được rồi, bây giờ anh sẽ thử vào lại lần nữa, không biết sẽ ra sao. nên tốt nhất là em nắm lấy đuôi áo của anh, nếu nó đưa anh tới chỗ khác thì may ra có thể quay lại vị trí cũ được. 

Sau đó Trần Minh vội nắm chặt lấy chân áo của Lý Hạo, rồi Lý Hạo nuốt 1 ngụm nước bọt lớn. Nhắm mắt lại :''không sao, không sao, mình sẽ không sao cả'': sau đó cậu phi thẳng vào khoảng đen. 1 hồi sau, cậu mở mắt ra, cái gì đây, là như nào vậy?

Trước mắt Lý Hạo không phải là hành lang 2 cửa như Trần Minh nói mà lại là 1 căn phòng lớn nhìn như sảnh, có 1 cái bảng to, 1 cửa thoát hiểm, 1 cái thang máy, 1 cái cửa lớn chắc là cửa ra ngoài nhưng đã bị khóa kĩ lại, bên ngoài cửa sổ cũng là 1 màu đen tối thui, và chỗ này còn có vẻ vô cùng cũ kĩ như bị bỏ hoang lâu rồi, bụi bắt đầu bám khá dày. 

Ngay sau đó cậu vội thò tay lại hư không đằng sau, may sao sau khi mò 1 chút đã nắm thành công cổ tay của tiểu Minh, ngay lập tức cậu kéo tiểu minh vào trong căn phòng nằm 

-ối, Chỗ quái quỷ nào đây, không phải là hành lang kia sao? 

Lý Hạo nhìn tiểu Minh có vẻ không nói dối, cậu cũng để ý bụi dưới sàn khá dày, nếu đi lại chắc chắn sẽ có vết giày, đằng này chỉ có chỗ cậu đứng là có, vậy nên tỉ lệ cao đúng như Lý Hạo suy nghĩ. 

-Chúng ta đã chắc chắn được 1 việc rồi, cánh cửa chỉ cần đi qua thì sẽ được đưa tới 1 nơi ngẫu nhiên, dù có quay lại cũng là 1 nơi ngẫu nhiên, Không hề cho ta quay lại lối cũ! 

Lý Hạo suy tư 1 hồi lâu rồi nói. 

- Như vậy thì có thể nói ta sẽ có thể làm bugs đấy! 

Tiểu Minh hơi ngạc nhiên. 

-Là sao Hạo Ca, ý là lỗi á hả

Lý Hạo cười cười rồi trả lời

-em có thể cho là gần giống thế, nói chung thì bugs là lỗi của 1 thứ gì đó. Có những bugs nếu biết lợi dụng sẽ vô cùng mạnh như thể làm ta có vô hạn tiền, bugs góc lag để xuyên tường, vật thể, Trong cái chỗ này cũng vậy, chắc con ma tạo ra cái nơi chó chết này không lường trước được 1!1 

- Là việc gì? 

-Nếu thế chỉ cần ta thò mặt vào khoảng không xong lại rút đầu ra, cứ làm vậy. Mỗi lần như thế sẽ là 1 căn phòng ngẫu nhiên, vậy nên theo lý thuyết nếu con ma không sản sinh vô hạn phòng thì ta có thể tìm được tên cao to kia mà không tốn quá nhiều sức! 

Tiểu Minh khi nghe xong cảm thấy vô cùng vui mừng 

-Không ngờ Hạo Ca lại thông minh đến thế! 

 Vậy là Lý hạo bắt tay vào làm thử, quả nhiên là đúng như anh nghĩ, sau thì làm vậy mỗi lần anh nhìn lại là 1 kiểu căn phòng khác, lúc là nhà vệ sinh, lúc là 1 hành lang đổ nát, lúc là 1 phòng ngủ cũ kĩ. Nhưng sau gần 5 phút, sau khi anh thò mặt 1 lần nữa. 

-Lần này là 1 phòng đổ rác sao. 

Sau khi thò mặt về, Lý Hạo lại tiếp tục thò mặt ra 1 lần nữa. 

-Cái quái gì, lại là phòng đổ rác!!! 

Sau khi rụt cổ về 1 lần nữa, anh nói với Tiểu Minh 

-Này tiểu Minh, lần này lại là căn phòng đổ rác đó. 

Tiểu Minh vô cùng bất ngờ 

-Anh nói sao, chắc là phòng giống thôi, lần trước đã là phòng đổ rác rồi mà. 

-hay em thử nhìn xem, nếu em nhìn cũng ra phòng đổ rác thì chắc chắn có vấn đề. Ngay sau đó hai người đổi cho nhau, Sau 1 hồi thì Tiểu Minh cũng rụt cổ về. Mặt Trần Minh có vẻ không vui lắm.

-Đúng mẹ rồi, nó là 1 căn phòng đổ rác!

 

 

Đề xuất Voz: Đêm Tây Nguyên - Dưới ánh trăng khuya
Quay lại truyện Lệ Quỷ
BÌNH LUẬN