Logo
Trang chủ

Chương 75

Đọc to

-Tôi thở dài vì chán ngán rồi cất lời: Chú định làm con chú đau lòng rồi ảnh hưởng việc học hay chú muốn con chú vẫn tiếp tục yêu cháu và không có gì xảy ra?

-Tôi nói tiếp: Dạ thôi cháu về! Cháu nghĩ không còn gì để thương lượng để chú đồng ý. Và cháu sẽ không bao giờ bỏ cuộc, dù chú có cấm kiểu nào đi nữa.

Bước ra mở cửa thấy cả đám người đang nhìn vào mình, tôi thấy chú Tư và cô Khuê gật đầu tán thành, còn T thì nước mắt ngân ngấn chưa nói lời nào đã vội bỏ chạy ra đường...

-Cô Khuê gọi với theo: T đi đâu đó con, tối rồi mà...

-T nói giọng khóc vang vào: Con ghét ba, con bỏ nhà đi bụi...

T vừa lấy xe đạp lao ra khỏi cửa thì chú Năm cũng lao ra theo, chú nhìn cả nhà với ánh mắt khó chịu lẫn, lo lắng.
Hết nhìn vợ, nhìn em chú rồi lạnh lẽo nhìn vào tôi.

-Ba T nói với chú Tư: Sao chú không giữ nó lại cho anh?

-Chú Tư: Em làm sao biết.

-Ba T lo lắng: Nó từ bé tới lớn có thể đâu. Bây giờ tìm nó đâu bây giờ?

-Má T chen vào: Anh đồng ý cho tụi nó đi. Khỏi mất công nó lại vẽ chuyện. Từ từ chúng mình khuyên giải con sau cũng được mà.

-Ba T vẫn cau có: Đứng nói làm gì. Lo chia nhau đi tìm trước cái đã.

-Tôi bước tới đối diện ba T: Con biết chỗ T tới. Nhưng khi con tìm được chú phải chấp nhận với con một điều kiện.

-Ba T đang rối không suy nghĩ gật đầu: Được! Chú đồng ý miễn cháu kiếm nó về gấp cho chú.

-Tôi gật đầu nói giọng quả quyết: Cháu chỉ xin chú cho cháu làm bảo vệ T. Nghĩa là đi học thêm chung cho phép cháu đưa đi đón về được không? Thời gian đúng yêu cầu chú muốn.

Chú Năm nửa thế này nửa thế kia nhưng rồi cũng thở dài chấp nhận, vì tôi biết chú đã rất lo và sợ T có vấn đề.
Nhảy lên con dream, phóng theo hướng cô Y chỉ và đi theo hướng đó vì tôi biết T ở một nơi.
Nơi đó chúng tôi đã từng có một cái ôm, một điệu nhảy, nơi T và tôi thường tránh nóng khi đi chơi… Công Viên Lê Văn Tám.

Đề xuất Tiên Hiệp: Ngự Thú Bắt Đầu Từ Con Số 0 (Dịch)
Quay lại truyện Lý Do & Lời Hứa
BÌNH LUẬN