Vì tốc độ xe máy nhanh hơn xe đạp, và tôi thuộc đường tắt nhanh hơn T nên đã đứng trước công viên LVT đợi em.
Vừa thấy em trờ tới, tôi giữ em lại.
-Tôi kéo tay T lại: Về đi em, ba má em lo đấy
-T vừng ra giọng bực bội: Em không về, em ghét ba em. Hôm nay quyết không về.
-Tôi an ủi: Anh được ba em đồng ý cho gặp rồi. Với điều kiện em phải về nhà đã.
-T vẫn cứng giọng: Em không tin, quyết không tin. Ba em làm gì dễ đồng ý cho anh gặp em. Có phải ba em bắt ép anh chia tay em không?
-Tôi dựng xe đạp và xe máy gần nhau rồi ôm T: Anh nói thật, anh thề đấy. Anh ép ba em làm theo lời anh nói mà.
-T cười nhưng vẫn còn hậm hực: Anh ghê thế. Ép được ba em làm theo sao. Em vẫn không tin. Kể em vụ anh ép ba đi.
Tôi kể lại vắn tắt chuyện ép ba em đồng ý, rồi một hai thề với em đó là sự thật chứ không phải là do bị người lớn ép buộc.
T cũng nguôi ngoai nhưng không tin rút điện thoại gọi ba em
-T: Alo. Ba! Thiệt ba đồng ý cho tụi con gặp nhau không?
-Ba T thở hắt: Thiệt. Về đi con cả nhà lo lắng lắm rồi. Về đi, nãy giờ má con đứng ngồi không yên kìa.
-T: Ba hứa đi. Con về, không con quyết bỏ đi bụi với anh K liền.
(Tôi rợn tóc gáy, cô tiểu thư này định giết người không dao mà. Lôi tôi vào thế này nếu có gì xảy ra chắc xác tôi không còn nguyên vẹn… nghe T ép ba em ấy mà mồ hôi toát ra như tắm)
-Ba T giọng nổi giận: Mày được tao chiều riết giờ có tí hơi trai đòi đi bụi để giữ tình yêu trẻ con hả? Thử đi vài ngày xem rồi có về không? Đừng vì má mày chiều mà làm tới nha con.
-Má T chen: Thôi anh bình tĩnh. Để gọi con về rồi dạy sau…
Đề xuất Tiên Hiệp: Trận Vấn Trường Sinh [Dịch]