Lặng người, lòng nổi sóng... rồi cười. Cầm khay đồ ăn gõ cửa, em đã quen với kiểu gõ cửa của tôi nên không cần hỏi ai, chỉ vội vàng chạy ra đón tôi. Nụ cười quen thuộc khi gặp tôi cùng kiểu nhí nhảnh chạy vồ ra như thế.
Tôi liếc mắt nhìn vào phòng thì H cũng đang cười nhìn ra xem bạn trai của bạn thân mình là ai. Khi hai ánh mắt chạm nhau, cả hai đều sững sờ, hoảng hốt cùng băn khoăn rồi trượt khỏi nhau trong tích tắc.
Em thì không biết chuyện gì xảy ra vẫn tíu tít hỏi han tôi; tôi gượng cười rồi trả lời. Rồi em giựt lấy khay đồ ăn, để tôi ở cửa cùng câu nói:
- T cười: "Vào anh! Đứng đấy bọn em ăn hết đồ à nha!"
- Tôi gượng cười: "Rồi rồi anh vào ngay."
- T quay qua H giới thiệu: "Giới thiệu với anh, đây là H bạn thân với em trên trường."
Tôi băn khoăn giả ngu hay nói thẳng; nên trả lời thế nào cho hợp đây. Liếc nhìn H thấy cô ấy đang cúi đầu tránh ánh mắt tôi như hồi lớp 9 làm máu nóng, lòng thù hận nổi lên.
- Tôi nhìn H rồi nói giọng nhẹ nhàng: "Lâu quá không gặp, H nhỉ?"
- H im lặng khiến T quay qua hỏi: "Hai người biết nhau từ trước sao?"
- Tôi nói từng chữ cứng rắn: "Biết rất lâu, rất lâu rồi. Còn có một đoạn tình cảm nữa mà."
- T cũng đoán ra: "Vậy ra... vậy ra. H là cô gái mà anh đã kể với em đó hả? Cô gái làm thay đổi anh thành vậy sao?" Rồi T quay qua H: "H sao bạn không nói gì với mình?"
- H nhìn tôi: "K... Lâu rồi không gặp. Trông bạn chững chạc và trưởng thành hơn 3 năm trước nhiều!" H giờ mới trả lời T: "Có những thứ làm sao nói được. Cậu thông cảm cho mình đi."
Cả phòng rơi vào không khí im lặng và đè nén. Tôi lên tiếng phá tan không khí ấy.
- Tôi nói bâng quơ: "Thôi! Chuyện cũ đã qua, cần gì nhắc lại. Bây giờ mỗi người đã có một con đường riêng." Rồi tôi chìa tay ra đợi H: "Vẫn là bạn chứ? Đừng nhắc quá khứ được không?"
- H vẫn tránh ánh mắt tôi: "Được. Vẫn là bạn."
- T giọng buồn bã lên tiếng: "Tới bây giờ em mới biết hai người có một đoạn tình cảm."
- Tôi ngồi kế xoa lưng em: "Chuyện đời ai biết được. Đừng buồn cô bé, vui lên đi. Bọn anh vẫn là bạn mà."
- T vui vẻ lên một chút: "Hôm nay không học nữa." Rồi giọng kiên quyết: "Hai người làm lành thì kể quá khứ được không?"
Tôi nhìn H chờ đợi, H cũng nhìn tôi và gật đầu. Tôi bắt đầu kể lại câu chuyện cấp 2.
Đề xuất Tiên Hiệp: Già Thiên (Dịch)