Đó là năm tôi học lớp 7! Cái ngày tôi được má dẫn đi mua một chiếc xe đạp vì kết quả phấn đấu học tốt lớp 6. Ngày đó có thể xem là vui nhất trong cuộc đời tôi tính tới lúc ấy. Từ đó tôi bắt đầu tự đi học bằng xe đạp, không còn phải nhờ ai đưa đón hay phải đón xe buýt về nhà.
Câu chuyện của tôi bắt đầu dưới một cơn mưa! Ngày hôm ấy là một ngày rất lạ: sáng thì nắng thật gắt nhưng tới trưa thì trời mây đen vần vũ và mưa rất to. Tan học tôi vội chạy về nhà nhưng mưa to quá đành tấp vào một mái hiên của một hiệu tạp hóa. Vô tình vì quá chạy nhanh nên thắng không kịp và suýt đâm vào cô gái đang núp trong mái hiên. Thật bất ngờ tôi chợt nhận ra cô gái đứng trong mái hiên trú mưa cùng tôi. Hóa ra là cô bạn cùng lớp và là người bạn thân học chung với tôi suốt những năm cấp 2.
- Thấy tôi lao vào cô ấy vội la lên: "Đi đứng kiểu gì thế? Vội vàng cái gì thì cũng phải nhìn trước nhìn sau chứ. Bộ muốn giết tui hả?" H thấy mặt tôi la lên: "Ủa K? Chạy gì như ma đuổi thế kia."
- Tôi cười trừ: "Ơ H! Cho tớ xin lỗi. Mưa to quá mà... không có chỗ trú nên vừa phóng vừa tìm nên mới chạy nhanh thế này! Xin lỗi cậu nhé! Tớ trú mưa ké được không? Mà cậu đứng đây nãy giờ không thấy lạnh à?"
- Cô ấy cười và trả lời dứt khoát: "Được! Mưa này làm gì lạnh!"
Một câu nói thật dứt khoát, nhưng rất tiếc biểu hiện thì ngược lại hoàn toàn! Cô ấy run lên mỗi khi cơn gió thổi qua!
- Tôi đến gần và nói: "Nếu thấy lạnh thì để tớ chỉ cậu cách này bớt lạnh nhé! Tớ sẽ nắm tay cậu và đứng gần cậu. Như vậy sẽ bớt lạnh hơn phần nào."
- Cô ấy vội vàng bảo: "Ai lại làm thế. Chúng ta chỉ là bạn bè mà thôi. Nếu muốn tay một người nào đó thì phải là người cậu dành tình cảm kìa! Ai đời bạn bè lại nắm tay nhau người ta thấy lại bảo này nọ kỳ lắm!"
- Tôi nói mà tim đập loạn xạ: "Thì chỉ là cho bớt lạnh thôi. Với lại tớ nghe người ta bảo thế nên nhớ lại mới nói vậy thôi! Vả lại có ai đâu mà để ý."
Cô ấy lườm tôi một cái nhớ đời! Chúng tôi đang đứng nói chuyện thì... bất chợt cơn mưa tạnh. Trời lại nắng, 2 chúng tôi cùng nhau đạp xe về trên đường, chúng tôi nói chuyện về gia đình nhau rất nhiều và trao đổi nhau số điện thoại. Và nhờ cơn mưa quái ác chúng tôi có một cuộc gặp mặt lần đầu tiên thật thú vị và mối tình đầu của tôi cũng bắt đầu. Vài tháng sau chúng tôi chơi thân với nhau hơn và tình cảm giữa chúng tôi cũng bắt đầu nảy sinh. Thế là mỗi lần đi học về cứ thấy mưa tôi lại hỏi: "Hôm nay tắm mưa không em ?"
Đề xuất Tiên Hiệp: Ta Hợp Pháp Tu Tiên, Dựa Vào Cái Gì Gọi Ta Ma Đầu?