Chỉnh sửa theo chuẩn cú pháp và giữ nguyên văn phong:
Cái chap này này, có kể về những nhân vật của truyện "Bên cạnh Thiên đường". Nếu thím nào rảnh, đọc truyện này nghen. Nói luôn là truyện này đọc lần 1 không cảm thấy gì đâu, nhưng đọc lần 2 sẽ thấy ý nghĩa câu chuyện này. Quả thực đó là truyện tình hay nhứt mà mình đọc, nó vừa thực tế lại vừa lãng mạn.
Tôi dẫn em đi gặp những người bạn của mình. Lúc đầu em rất vui, còn luôn miệng líu lo:
- Em mặc thế này có đẹp không?
- Em đi gặp bạn anh chứ đi gặp giai đâu mà cần gì đẹp với chả xinh.
- Bạn anh là con gái à?
- Không. Anh nói rồi, con trai mà, em sợ không?
- Đấy, thế là giai 100% rồi, phải diện chứ! - Em chun mũi.
- Thôi khỏi cần, em mặc gì trông cũng xinh hết.
Em ngó tôi, miệng chúm chím:
- Lần đầu mới nghe thấy một câu khen thật lòng à nha! Em xinh lắm hả?
- Ờ! Đi thôi, nhiễu quá! - Tôi nổ máy, tránh ánh nhìn tinh ranh của em.
Nhưng khi tới nơi, dường như không còn là cô bé bạo dạn nữa, em bị khớp đến nỗi cứ ngồi im một chỗ, chẳng hoạt bát như ngày thường. Giữa bữa nhậu, em đứng lên xin phép ra về, cáo lỗi vì có việc bận, làm lũ bạn tôi nguýt tôi mấy lần. Chúng nó nói tôi lại đi ăn mảnh với em xinh, quên bạn bè rồi.
Cái lũ… chỉ được cái... nói chuẩn.
Tôi chạy xe và quay sang tò mò:
- Bạn anh thằng nào cũng đẹp trai, em không thích à?
- Không phải! Chỉ tại em hơi mệt thôi.
- Hì! Tụi anh là thế mà, cứ gặp nhau là nói chuyện không kiêng nể, chắc em ngại.
Em mỉm cười, qua gương tôi thấy em gượng gạo. Cũng chẳng nghĩ ngợi gì, nghĩ em mệt thật, nên không hỏi thêm gì nữa, đưa em về đến nơi như đã hứa.