Logo
Trang chủ
Chương 12

Chương 12

Đọc to

Thằng Trung là thằng bạn ranh ma nhất, thấy gái đẹp là hắn mê liền. Biểu hiện là trên bàn tiệc, hắn nhìn em không chớp mắt. Rồi tự dưng mấy ngày hôm sau hắn gọi tôi ra uống nước, hất hàm hỏi tôi:

- Này! Mày thích con bé đó à?
- Ừ!! Này này! Tao cấm mày bén mảng đến em ấy nhé!
- Em ấy ngon phết. Nhưng mày đừng dây vào em ấy, tao nói thật đấy.
- Ý mày là gì?
- Em ấy trông “đĩ” lắm, mày không hợp đâu.

Tôi đấm thẳng vào mặt thằng bạn, không nể nang gì:

- Chăm em Hân của mày đi, đừng nhiều chuyện như chim lợn nữa.

Nói xong tôi đi về văn phòng, bỏ mặc nó đứng ôm mặt nhìn tôi trân trối…

- Này Hà Nội. Em hỏi anh câu này nhá.
- No comment đối với câu hỏi cũ. – Giọng đầy cảnh giác.

Tôi nhìn em khuấy nhẹ ly café rồi đưa cho tôi uống. Em từng bảo, em không thích uống cafe vì nó đắng, nhưng lại thích ngửi mùi thơm ngậy ấy, nhất là khi café được lần đầu khuấy nhẹ, vị của sữa quyện vào thơm lừng…

- Anh yêu ai bao giờ chưa?

Tôi nhìn em dò xét. Em chưa từng hỏi tôi câu ấy.

- Sao tự dưng lại muốn biết kiểu thông tin ấy của anh?
- Ờ! Tự dưng muốn biết thôi.

Tôi để vị đắng của café ngấm vào lưỡi, vị giác được kích thích mạnh:

- Rồi. Đã từng yêu.
- Như thế nào?
- Câu hỏi chung chung, không trả lời đâu.
- Ý em hỏi là câu chuyện thế nào? Và tại sao 2 người chia tay?

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Thời học sinh đáng nhớ
Quay lại truyện Ma nữ
BÌNH LUẬN