Logo
Trang chủ
Chương 35

Chương 35

Đọc to

Tiếng em nức nở khiến tôi như tỉnh lại:

- Sao lại bị bắt?

- Anh ấy… anh ấy… bố em bị… anh ấy giết.

Tôi sững người. Chuyện quái gì đang xảy ra vậy?

- Em đang ở đâu thế Hân?

Tiếng nức nở không thôi, mất một lúc Hân mới nói:

- Em đang ở nhà, em không đi nổi nữa anh ơi.

- Ở yên đó đợi anh!

Tôi nhanh chóng gọi điện cho Nam và Khánh thông báo tình hình của Trung, kêu chúng nó đến quận Hoàng Mai để xem tình hình của hắn ra sao. Còn tôi chạy xe đến chỗ Hân, lúc này có lẽ cô ấy cần một ai đó làm chỗ dựa, mọi chuyện cứ xoay như chong chóng, tôi không cách gì ráp nối lại các sự kiện, và nguyên nhân.

Tôi mở cửa vào nhà, Hân cứ ngồi dựa lưng vào tường cạnh cầu thang, tay vẫn ôm điện thoại, mắt em vẫn mở nhưng dường như em chẳng nhìn gì hết. Tôi lặng lẽ ôm Hân vào lòng, không khỏi xót thương cho em, một ngày mà em phải chịu đựng hai nỗi đau: nỗi đau mất cha và nỗi đau mất chồng…

Tôi ở bên cạnh em hầu hết từ lúc chờ đợi công an khám nghiệm tử thi, nhận xác và cả lúc làm tang lễ, mỗi lần Hân như muốn gục ngã, tôi lại vực em dậy…

Tang lễ xong xuôi, tôi nhận được lời nhắn của Trung từ Nam, hắn muốn nói chuyện với tôi, trước khi diễn ra phiên tòa xét xử. Dầu gì, hắn cũng đã từng là bạn thân, tôi thu xếp công việc, rồi đến thăm hắn một chuyến.

Nhìn thằng bạn bảnh trai và phong độ ngày nào, giờ trông già đi trông thấy, gầy và mắt thâm quầng. Tôi đưa hắn điếu thuốc, thật đáng thương hại…

- Hân vẫn khỏe chứ? Hắn đón nhận điếu thuốc, một nụ cười gượng gạo trên đôi môi khô nẻ.

- Trời lạnh rồi, cô ấy gửi cho mày cái áo khoác, nhưng họ đang kiểm duyệt.

- Cô ấy chắc hận tao lắm nhỉ.

Tôi im lặng.

- Người anh em, tao muốn kể mày nghe một chuyện.

Thêm một điếu thuốc nữa được tôi châm giúp, Trung nhả khói, giọng chợt trở nên xa xăm:

- Quá khứ của Minh chắc mày biết rồi đúng không?

Tôi gật đầu, khó hiểu.

- Kẻ hại đời cô ấy chính là tao.
 

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Chị quản lý dễ thương
Quay lại truyện Ma nữ
BÌNH LUẬN