- Vậy thì yên tâm rồi, cụng ly vì em tuyển được ô sin nào!
- Nhà giàu ghê! Tuyển được ô sin cơ đấy!
- Ô sin đưa đón, làm con ve đây còn gì.
Nói xong em cười ngặt nghẽo, tôi cũng cười theo, không thấy khó chịu.
- Vậy thì để tại hạ hầu tiểu thư hết đêm nay.
Tôi với em đối ẩm với nhau hết hai bình rượu. Cũng không ngờ một cô bé nhỏ nhắn như em lại có tửu lượng cao như thế. Thêm một điều thú vị về em.
Có tửu có sắc, chén rượu càng uống càng ngọt…
Nhưng khi say em quậy quá trời làm tôi điêu đứng mấy phen.
Khi còn ở quán, em hút thuốc như điên, lảm nhảm và rồi khóc ngon lành. Đại loại em rất hận con trai, em hận thằng người yêu cũ của em, hận hắn vì hắn đã bỏ rơi em. Tôi lẩm bẩm trong bụng, mả bố cái thằng ngu, miếng ăn dâng tới miệng thế còn chê ỏng eo.
- Ngày trước, em là hoa khôi của khối (không lấy gì làm ngạc nhiên, em xinh thế cơ mà), em kiêu lắm, bao người muốn chết dưới chân em mà không được, thế mà em lại yêu con người đó, vâng, em yêu nhanh lắm, chỉ năm giây nhìn hắn là trái tim em gục rồi. Anh ấy cũng yêu em, em hạnh phúc lắm anh ợ… Ợ… Em phát điên vì anh ấy… Nhưng mà em điên quá, anh ấy không chịu được… Nên bỏ em mất rồi… Huhu…
- Anh là đồ khốn nạn!
Em hét to và tát tôi thật mạnh, hơi choáng vì bất ngờ với cú tát của em.
- Anh là thằng tồi, anh chơi tôi rồi bỏ tôi như bỏ đi một miếng giẻ.
Tôi dỗ dành em, khẽ liếc ông chủ quán, mọi người trong quán đổ dồn mọi ánh mắt về phía chúng tôi. Thiệt tình, không để cái mặt vào đâu cho đỡ ngại. Để tránh mấy con sói đói chuẩn bị nhảy vào tỏ vẻ cảm thông, an ủi em và ném tôi ra khỏi quán, và tránh không gây mất trật tự quán để công an khỏi ập vào, tôi gọi tính tiền và bế xốc em lên xe. Em hát to những bài quen thuộc về Hà Nội, giọng vẫn còn lè nhè:
- Em rất rất rất thích Hà Nội anh ợ…
- Ừ! Nhưng em ngồi yên và bám vào anh đi, đừng đứng lên xe, nguy hiểm lắm biết không?
Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Nhất Kiếm Độc Tôn (Dịch)