Logo
Trang chủ
Chương 20

Chương 20

Đọc to

"Lãng mạn quá nhỉ?... Tôi có làm phiền không?"

Cả hai đứa vội vàng buông nhau ra. Ôi mẹ ơi mẹ tôi ạ, đi sau là mấy bà y tá. Mà con N bảo mẹ tôi đi công tác 1 tuần cơ mà. Hơn nữa, sao mẹ tôi biết tôi ở trong viện? Hai đứa ngượng ngùng buông nhau ra. Mẹ tôi để đồ lên cái tủ cạnh giường bệnh. Bà y tá thì cứ vừa kiểm tra vừa cười tủm tỉm. Gọi bà cũng không đúng lắm. Nhìn non choẹt, chắc 20 tuổi là cùng, chắc là sinh viên thực tập rồi. Cũng xinh phết đấy chứ, nhưng không đẫy người như con N, hehe. Bà ý đi ra đến cửa còn quay lại nháy mắt với tôi nữa chứ. Có phải bà ý kết mình rồi? Điều đó khiến tôi nhớ lại bộ JAV mấy em y tá Nhật.

- Mày lại đánh nhau phải không?!?
- Đâu có mẹ.
- Chúng nó đánh con thôi, sao lại gọi là đánh nhau được.
- Ui da.

Mẹ tôi cốc vào đầu tôi.

- Mày lại còn trả treo với mẹ à. Cháo này ăn đi.
- Mà sao mẹ bảo đi công tác 1 tuần, mới được 1 ngày đã về?
- Tao về xem mày đánh nhau.

Tôi im luôn. Xúc cháo ăn thì tay đau, gượng mãi mới được vài thìa.

- Để N bón cho.

Đù, ngọt như nước sáo.

- Cháu kệ nó. Có tay đánh nhau thì có tay ăn.

Mẹ tôi cứ ngồi nói mãi vụ đánh nhau. N cứ bón cho tôi ăn. Ăn xong, mẹ tôi quay sang N.

- Cháu chăm thằng này giúp bác. Bác về lấy tập tài liệu rồi phải đi rồi. Bác thanh toán viện phí rồi đấy.
- Vâng ạ.

Mẹ tôi vừa khép cửa phòng lại, tôi nhại N.

- Zâng aaaaaaaaa.....

Tôi ngân dài ra. Con N không đánh tôi, chắc tại tôi đang là thương binh liệt giường. N lườm tôi cháy mặt.

- Tao biết tao đẹp trai rồi, mày không phải nhìn.
- Mày đưa tao mượn cái chậu.

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: [Hồi Ký] Chiều Hoàng Hôn Năm Ấy
Quay lại truyện Này bạn thân, tao yêu mày
BÌNH LUẬN