Lấy điện thoại ra thì thấy 6h30 rồi.
- Mày không đi học à?
- Mày như thế này, tao đi sao nổi?
- Éc, tao khỏe rồi. Mày đi học đi, còn chép bài cho tao, hê hê.
Nó lại lườm tôi. Ngồi một lúc nữa, nó cũng nhấc mông ra về đi học.
- Trưa tao vào.
Ai nằm viện rồi thì biết rồi đấy. Chán như con gián. Tôi xuống giường, xỏ dép đi ra ngoài, chứ ở trong này tôi chết sặc vì mùi thuốc sát trùng mất. Ra ngoài gặp mấy ông trung tuổi đang chơi cờ tướng. Tôi lao vào để xem chứ không biết đánh. Ngồi xem mà thời gian trôi nhanh v~. Điện thoại trong túi rung.
- Alo.
- Mày đang bị thương mà đi đâu vậy? Cho mày 5' để về phòng.
Chưa kịp nói gì, nó cúp máy cái rụp. Tôi lắc đầu ngao ngán rồi trở về phòng. Về phòng tôi thấy N đang ôm đống tã của tôi đi giặt... đùa đấy, tôi thấy nó đang gọt hoa quả.
- Hù.
- Á.
Con N giật mình gọt vào tay. Máu chảy ra nhiều quá, thấy vậy tôi cho tay nó vào miệng mà mút. Méo hiểu sao tôi làm vậy. Không biết nó đi vệ sinh rửa tay chưa nữa. Con N không nói gì. Một lần nữa cánh cửa bật ra. Lần này không phải là mẹ tôi, mà là lũ chiến sĩ xóm nhà lá trời đánh.
- Á đù, bọn mình vào không đúng lúc rồi. Tiếng T dê.
- Tình cảm ghê. Tiếng thằng C.
- N ơi, cẩn thận thằng H nó thả dê như hồi trước đấy... bla... bla...