Logo
Trang chủ
Chương 28

Chương 28

Đọc to

"Rồi một ngày, ta sẽ cưỡi trên ngọn gió ấy, cậu biết mà.
Rồi một ngày, ta sẽ cùng những con sư tử nhảy múa.
Rồi một ngày, ta sẽ thoát khỏi xiềng xích và cứ thế bay cao."

Đang uống nước thì điện thoại reo inh ỏi.
- Alô?
- T đi đâu mất tiêu rồi? - giọng nhỏ Linh giãy nãy trong điện thoại.
- T đang ở dưới căn tin nè, có chuyện gì không?
- Hông, đợi tí Linh xuống căn tin liền.
....tút....tút...tút...nhỏ Linh tắt máy.

Lát sau nhỏ chạy xuống căn tin. Thấy nhỏ, tui cười một cái rồi vẫy tay. Nhỏ cũng cười thật tươi. Thằng Kì Lân ngơ ngáo nhìn nhỏ trân trân. Nhỏ Linh ngồi xuống kế bên tui, nhỏ nhoẻn miệng cười rồi gật đầu chào thằng Kì Lân một cái. Thằng đần đó nhìn nhỏ Linh như người mất hồn, nhả cục nước đá trong họng ra, tui phóng bụp vô con mắt của nó. Nó la oai oải, nhỏ Linh giật mình nhìn qua tui.
- Người ta chào mày mà không chào lại là sao? Tao dạy mày bao nhiêu lần rồi hả? - tui tỉnh bơ.

Nhỏ Linh nhìn tui cười khúc khích. Lúc đó thằng Kì Lân mới ngớ người ra, không nói được câu nào, sượng hết chỗ nói. Ngồi uống nước cả buổi, nhỏ Linh chỉ nói chuyện với mình tui, thằng Kì Lân thì ngồi nhìn nhỏ Linh cả buổi, lắm lúc thấy ngại với nhỏ Linh vãi nhưng mà không nói được. Tới lúc nhỏ Linh nói tới vụ chiều đi qua nhà nhỏ thì đột nhiên anh chả lên tiếng:
- Cho Lân qua với được không?
- Hả? - nhỏ Linh nhăn mặt.
- Thì chiều nay Lân đi chung với T qua nhà Linh được không? - nó hỏi lại.
- Nhưng...nhưng...mà... - nhỏ ái ngại.
- Đi mà, được không, dù sao Lân cũng là bạn thân của T mà.
Bạn thân cái éo, chiếm gió không biết mắc cỡ là gì. :canny:.
- Nhưng...nhưng mà....T à... - nhỏ ngập ngừng, bặm môi, đưa đôi mắt long lanh nhìn sang tui cầu cứu.
- Á à, chiều nay ông già tao về, tao phải ở nhà. Không đi được.
- T không đi thì Linh cũng ở nhà luôn - nhỏ hưởng ứng theo.

Thằng Kì Lân mặt ngơ ra. Tui cũng muốn cho nó đi mà nhỏ Linh cự tuyệt vậy thì hết cách :go:.
....tùng...tùng...tùng....trống đánh. Cả ba đứng dậy, trả tiền rồi đi về lớp. Thằng Kì Lân đi trước. Tui cũng chuẩn bị đi theo thì nhỏ Linh kéo tay tui lại. Nhỏ dúi cho tui cây kẹo mút, rồi cười hì hì:
- Ăn đi đầu to..^^!
- Gì? Sao kêu T là đầu to??
- Tại T nhanh trí, thông minh hì hì... - nhỏ cười chúm chím.
- Trời đất!!
- Hì hì, thôi Linh về lớp nha...bye bye.
Nhỏ vẫy tay chào tui rồi chạy về lớp.

Thằng Kì Lân vô lớp thui thủi, nó ngồi thở dài. Thấy nó vậy bỗng dưng tui thấy mình có lỗi. Tui cầm cây kẹo mút của nhỏ Linh đưa cho nó:
- Nè, nhỏ Linh đưa cho mày nè.
- Hả?!
- Nhỏ mua kẹo cho mày nè.
- Thiệt hông?!! - nó ra vẻ vui lắm.
- Dóc thì sao làm lão đại của tui bây? - tui cười.
- Ha ha ha, cảm ơn nha.
Tui quay đi, thở dài một cái rồi bước về chỗ ngồi. Suốt mấy tiết học, tui thấy nó chỉ ngồi mân mê cái kẹo. Cuối giờ tui quay qua hỏi nó:
- Định về nhà chưng tủ kính à?
- Ừ chắc là vậy ha ha - nó cười.
Thua thằng này luôn. Vác cặp lên vai, tui đi ra nhà xe. Nhỏ Linh đã đứng đợi tự bao giờ. Thấy tui, nhỏ mừng lắm, cứ vẫy tay lia lịa cứ như sợ tui sẽ không thấy nhỏ. Bước tới chỗ nhỏ đứng, tui cười hỏi nhỏ:
- Sao không vô trong mát mà đứng, ngoài đây nắng lắm.
- Hì, sợ đầu to hông thấy nên Linh mới ra đây đứng đợi.
- Ế, sao kêu tui đầu to quoài vậy? - tui nhăn mặt.
- Thích, blêu, đi lấy xe đi ông tướng, nắng quá...hic.

Lấy ra xe, rồi tui cũng chở nhỏ về như ngày hôm qua. Tới nhà, nhỏ xuống xe.
Tới giờ nhỏ vẫn chưa yên tâm hay sao mà đứng đó nhắc tui:
- Chiều qua nhà Linh á nha.
- Biết rồi khổ quá cô nương.
Nhỏ le lưỡi ra trêu rồi còn lí lắc đánh vào vai tui một cái rõ đau.
- Ui da! Sao đánh T?
- Đánh yêu mà cũng la đau, con trai gì mà.... - nhỏ nhăn mũi.
- Hứ, về á nha.
- Hì, đi cẩn thận nha T.
- Biết rồi bye.
Tui chạy một mạch về nhà. Tắm rửa thay đồ. Lên võng nằm lủng lẳng. Buồn quá không có gì làm, tui bật cái PS2 lên chơi đá banh. Chơi lát ngủ quên tới 3 giờ mới dậy. Đi rửa mặt thêm lần nữa, tui xuống nhà sau, làm gói mì rồi thay đồ chuẩn bị qua nhà nhỏ Linh.
....còn tiếp....

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Tam Thốn Nhân Gian (Dịch)
Quay lại truyện Ngẫm
BÌNH LUẬN