"Mà cô hết tiền rồi còn chơi cái gì nữa, có đủ mà đặt tiếp ko đấy?"
M vừa nghe xong quay sang nói luôn bảo em đưa chìa khóa xe ô tô cho nó. "@!$#%*^%, nó bị điên mà đi đặt xe à"
"Thôi em dừng đi, có gì thì hôm nào đánh gỡ sau, bây giờ mình về thôi..."
Em còn chưa kịp hết nửa lời thì con M nó quay sang lườm em kiểu dạng như là: "Bà đang điên đấy, mày thử cãi xem có nghỉ việc ko?" làm em đành đưa chìa khóa cho nó...
"Tôi hôm nay quên thẻ vứt ở nhà, tiền mặt giờ ko có ở đây, cô cứ đánh ván này đi, tôi thế chấp tạm cái xe, nếu thua mai sang đưa tiền lấy xe sau.. "
Chắc nhìn mặt con M nói nghiêm túc quá nên con kia mới đồng ý đánh ván cuối. Bài lần lượt được chia ra, sau một hồi nặn nọt đủ trò thì con M được đôi JJ. Nhìn xong bài M nó sướng quá ngửa luôn cho con bạn kia xem trước. Con kia cũng chẳng phải vừa, nó với thằng vệ sĩ nó cũng rặn ra được con A9. Thằng dearler bắt đầu chia bài.
3 con đầu: 278
Tất cả nín thở hồi hộp theo dõi, không khí lúc này căng như dây đàn. Cả con M lẫn con bạn nó lẫn thằng vệ sĩ đều im lặng, còn riêng em thì cũng lặng im nốt...
Tiếp theo: Q
Mặt con bạn M bắt đầu biến sắc, còn con M thì cười phớ lớ như kiểu sắp thắng đến nơi, nó đang định đưa tay ra khua tiền về thì:
Con cuối: A
"Xong, mọi thứ đã chính thức sụp đổ". Em chán nản quay sang con M thì thấy nó cũng thất thần không kém, con bạn M cười ha hả nói "Đôi JJ ăn thế nào được đôi AA, thua là phải rồi" làm em chỉ muốn đấm vào mặt nó một cái, bạn thì như thế này thì bạn bè làm gì cho mệt.
Tiền thì hết, xe thì cũng chẳng có mà đi. Hóa ra cái ý tưởng ban đầu lúc sáng là hôm nào để con này đi xe căng hải mà giờ đã được thực hiện, nhưng em không nghĩ là lại phải làm việc đó cùng nó ngay lúc này... Lúc đi về, lục hết túi nọ đến túi kia, cả trong áo vest thì vớ được tờ 20k. Bảo con M là đi xe bus thì nó không chịu, nào là em sợ mùi người, em sợ chen chúc này nọ, hay là gọi taxi rồi về trả tiền sau. Em thì chán chẳng thèm nói nhẹ với nó như mọi khi nữa, chỉ bảo là không lên thì đi bộ về, chứ giờ mà đi taxi về gặp ông bố mà hỏi xe ô tô đâu thì chết cả lũ, thế là nó lại lóc cóc lên xe bus...
Chẳng hiểu đây là lần đầu hay lần mấy nó đi xe bus mà cứ như người ngoài hành tinh, nhìn nó lủi thủi chui xuống góc đứng, hai tay vịn cả bám trên cả bên dưới khép nép trông rõ tội. Cũng may là hôm đấy xe bus cũng ko đông lắm, chỉ không còn chỗ ngồi chứ chỗ đứng thì vẫn thoải mái. Mấy lần xe bus phanh, con M đứng ko quen toàn ngã nhào ra trước đập mặt vào lưng em. Đấy là lúc lên nhanh trí đứng trước đỡ nó, chứ nếu không có em thì chắc nó mất đà lao từ cuối xe ra đầu xe rồi. "Cứ kệ nó, hàng ngày nó tiểu thư quen rồi, lần này cho nó biết thế nào là cuộc sống bon chen cho nó hiểu, vậy cũng tốt. "em nghĩ thế tự nhiên thấy vui vui, mong sau lần này nó thay đổi được chút ít thì tốt. Mà cái này cũng do nó tự gây ra chứ ai gây ra đâu, tham thì thâm, câu này lúc nào cũng đúng cả...
Xe bus dừng ở điểm đến cách nhà nó một đoạn khá dài, hai đứa lại đi xe căng hải tiếp. Con M ngày thường bay nhảy chơi bời không chịu tập thể dục bao giờ nên đi một đoạn đã thở dốc đòi nghỉ. Em chẳng biết làm thế nào đành châm điếu thuốc cho nó ngồi nghỉ một lúc vậy, trời lúc này cũng bắt đầu có hạt mưa rơi nhẹ...
"Sao lúc nào anh cũng hút thuốc được thế, không sợ chết sớm à"
Nó vừa nói vừa thở hắt ra mệt nhọc, còn chẳng thèm nhìn vào mắt em. Em cũng kệ chẳng thèm trả lời, châm điếu thuốc cho ấm người đã.
"Hay tí chàng cõng em đi, em mệt quá, đi không nổi đâu..."
"What??, mình vừa nghe nhầm gì à! Mẹ, đã mệt thì chớ còn vác con lợn này lên vai thì vỡ cả xương sống, @@"... Vừa nghĩ vừa há hốc mồm thế nào mà em rơi cả điếu thuốc...
"Em bị ảo tưởng phim Hàn Quốc à, tưởng anh khỏe lắm chắc. Cố tự lết đi rồi về anh pha nước chanh cho mà uống..."
Mặt nó nghe xong không nói năng gì, lẳng lặng đứng dậy cởi guốc đi tiếp, còn chẳng thèm đợi ai cả. Nó cứ đi được một đoạn lại dừng lại thở, mưa thì mỗi lúc một to hơn... Em thì đi sau cứ thấy lạ là sao nó nhanh mệt thế, cũng hơi lo lo sợ nó bị làm sao, vội vàng chạy lên trước thì thấy mặt với môi nó tái nhợt như xác chết...
"Thôi được rồi, khoác cái áo anh vào rồi lên từ từ thôi, mấy vết thương ở lưng anh hôm nọ chưa lên da non đâu..."
Con M nghe xong mặt tỉnh bơ chẳng nói gì lẳng lặng dừng lại, khoác áo vest của em trùm lên đầu cho khỏi ướt rồi leo lên lưng em như vốn dĩ em là thằng nô tì của nó. Em thề là lúc đấy nhìn mặt nó em mới ân hận vì câu nói vừa xong của mình "Mẹ, giờ đúng là há miệng mắc quai, vừa ăn hành lại bị hạ thấp nhân phẩm.
"Chàng đã từng cõng em nào thế này chưa?"
"Rồi, anh đây không thiếu nhé..."
"Lại chém, chắc toàn con trai chứ gì, em biết thừa..."
Nói xong nó cười y như cái thằng vệ sĩ con bạn vừa nãy, đúng kiểu "đười ươi gặt lúa". Em thì cay mặt nhưng vẫn cố nhẫn nhịn để không hất con lợn này xuống đường, nếu mà đứa khác chắc em hất trong vòng 2 nốt nhạc rồi. Đi được một đoạn thì trời mưa phùn nặng hạt hơn, ướt đẫm hết tóc, rồi chảy dài xuống mắt làm em đôi lúc chẳng nhìn được đường. Mãi một lúc sau thì mới tới nơi, quay sang bảo nó xuống về đến nhà rồi thì thấy nó chẳng nói gì. Lúc này em mới để ý là người nó nóng như hòn than. "bỏ mẹ, chắc bị ngấm lạnh sốt rồi", nghĩ thế, em tức tốc bấm chuông rồi chạy vào nhà đưa nó lên phòng. Đặt nó lên giường, vội gọi ngay bà giúp việc lên thay quần áo không để lâu ngấm nước mưa, còn em thì chạy xuống lấy thuốc cho nó...
Đưa nó uống xong thì trời cũng xẩm tối, thế là lại cuốc bộ ra đầu ngõ bắt xe ôm đi về sau khi vay bà giúp việc 50k. Về đến nhà trong bộ dạng ướt như chuột lội, mệt mỏi, hơi choáng váng vì dầm mưa. Em vội đi tắm rồi phi thân lên giường ngủ luôn còn chẳng thèm ăn tối. Ngủ đến nửa đêm giật mình tỉnh dậy thì thấy tin nhắn con M nó nhắn từ lúc 12h đêm...
Em ngủ mãi từ tối mà giờ mới dậy, đau đầu quá. Sr chàng hôm nay vì em mà phải cõng như trong phim Hàn nhưng mà lần đầu được cõng nên em vui lắm haha... Anh về nhớ ăn gì đi rồi hẵng ngủ biết chưa, ai ko ăn là thành con nhợn nhé. Chúc a ngủ ngon và mơ đến M xênh đẹp đấy:x. À mà quên là số tiền em vay cứ tạm thời cất vào ngăn kéo đi, sang tháng em mới xin trả anh sau được, giờ em chỉ còn tiền chuộc xe thôi, đừng buồn nhé chàng vệ sĩ đặc biệt của em:x
Em đọc xong tin nhắn của nó nửa đêm thì cái mặt ngẩn đơ ra một lúc, chẳng biết phải nghĩ gì nữa vì coi như tháng lương của em đang ở trong động quỷ rồi, không biết ngày nào mới quay lại, thôi thì cứ dần rồi tính vậy. Nghĩ xong em lại nằm mê man trong giấc ngủ của một ngày đi thật mệt mỏi và đặc biệt...