Logo
Trang chủ
Chương 65

Chương 65

Đọc to

Đúng lúc này cũng chính là lúc tôi vào cuộc, tôi dùng mấy cục đá đã để sẵn ném thẳng lên mái tôn nhà để tạo ra mấy tiếng như "boang boang"... xong sau đó tôi lại dùng chiếc dép tổ ong chà sát vào tường như tiếng chó mèo cào. Tất nhiên là có tác dụng, mẹ thằng Q đã sợ lắm rồi, nhưng vẫn chưa nói gì cả. Thằng Q lại lên tiếng:

- Mẹ kỳ qua, thôi con đi ra kẻo em nó chờ
- Khoan, con đừng ra, ma đó, con đừng ra, ma đó...

Mẹ thằng Q vừa nói vừa kèm theo kéo tay nó như muốn van xin nó đừng ra ngoài. Thằng Q đứng đớ người ra, bởi vì trước mắt đó là chính xác như những gì tôi đã nói. Thằng Q mới ngồi xuống mà từ từ kiềm mẹ nó lại, mẹ nó ngưng bám chặt tay nó xong mới bình tĩnh lại mà nói. Lúc này chỉ tội thằng P, nó phải đứng ngoài đó nãy giờ, có khi còn phải tới khuya nữa...

- Mẹ giấu con một chuyện, một chuyện vô cùng lớn.
- Mẹ giấu con chuyện gì, mẹ nói đi...
- Cách đây tầm không lâu, đúng là bé T có đến nhà mình để xin ở nhờ....mà con không sợ ai ở ngoài kia sao?
- Ai..à không sao, mẹ cứ kể đi
- Ừ..

Cách đây không lâu, bé T đến xin ở nhờ nhà mình. Lúc đầu mẹ có cho vào tại vì nhìn thấy cũng tội nghiệp lắm. Nhìn nó xơ xác, thân thì hình như có chữa, nhưng nghe nó nói đâu bị người yêu nó đánh té tới nỗi mất luôn đứa con trong người. Nhìn nó ũ rũ, như cái xác không hồn mẹ cũng thương nó lắm. Mua đồ về cho nó ăn, nó cứ luôn miệng hỏi con, nhưng nhất quyết nó không muốn mẹ báo cho cha mẹ nó biết. Nó giận cha mẹ nó lắm, mẹ cũng chiều nó, tính đâu là cho nó ở vài ngày mẹ cũng gọi cho con về thăm nó,... Nhưng đâu có ngờ rằng lại có một chuyện xảy ra.
Vào hôm thứ 2, lúc nó và mẹ đang ăn cơm thì mẹ mới buộc miệng hỏi về thằng bồ nó. Nó đượm buồn một lúc rồi cũng tươi cười đổi chủ đề, mẹ cũng im lặng mà đổi chủ đề theo. Lúc chiều, mẹ mới đi chợ tính mua cho nó một vài món ăn cho khỏe người, cũng tính là gọi con chiều hôm đó luôn. Cho tới khi về nhà, mẹ chẳng thấy nó ra mở cửa, nhìn nhà thì toang hoang như vừa có trộm. Mẹ chạy từ trên xuống dưới, chạy kiếm mỗi phòng cũng không thấy nó. Chỉ thấy có mấy bộ đồ nó đem đi theo vẫn còn để trong phòng, tưởng là nó ra ngoài xíu nên mẹ cũng không kiếm nữa. Chắc là nó còn sợ nên mới quên tới quên lui như vậy.

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Ở trọ vùng cao
BÌNH LUẬN