Chương 171

“Anh cũng giữ gìn sức khỏe nhé. Em nghe giọng anh không tốt.”

“Anh tự lo được. Anh cảm ơn.”

“Em sắp tắt máy đây.”

“Ừm, thượng lộ bình an.”

“Anh đợi em đã bao lâu?”

“Đợi gì? Không hiểu.”

“Đợi bao lâu để quên em?”

“Ôi giời ơi, em hỏi những câu ấy là gì.” – Nó khẽ gắt.

“Em cũng sẽ đợi anh như vậy.”

“Em đi đi. Đừng có đợi chờ gì hết. Em có thể chọn hoặc coi anh là bạn, hoặc chẳng là gì cả. Thế thôi.”

“Vâng, cứ để lòng em hiểu vậy là được rồi.”

“Ừ. Tùy em.”

“Anh hãy về nhà đi. Lúc này điều anh cần nhất là gia đình.”

“Anh cảm ơn. Anh sẽ về.”

“Về đi nhé, rồi mọi chuyện sẽ được giải quyết. Em đi đây. Chúc anh hạnh phúc.”

“Em cũng thế nhé.”

Tút… tút… tút…

Đề xuất Tiên Hiệp: Ngộ tính nghịch thiên: Ta ở chư thiên sang pháp truyền đạo
BÌNH LUẬN