Logo
Trang chủ
Chương 48

Chương 48

Đọc to

Nó nhăn mặt lắc đầu nhìn chị, thường thì ở tuổi nó không thích tiếp thức ăn nữa, vừa vô duyên vừa thiếu vệ sinh. Nếu không phải người thân trong nhà thì sẽ thấy rất khó chịu. Nhưng chả hiểu sao con bé gắp lên ăn ngon lành, như thể chấp nhận cái sự quan tâm thân mật quá mức ấy.

- Có đâu chị ơi ^^ được có mỗi một lần đi xem phim ma. Hihi. Anh ấy ngủ gật, ngáy to đến độ tí nữa thì bị đuổi khỏi rạp.

- Bố láo! - Nó dứ dứ cái đũa dọa nạt con bé.

- Lại chả, may mà hôm ấy rạp vắng có mỗi mấy đứa, em sợ quá lay lay mấy lần mới tỉnh.

- Chẹp chẹp, trốn làm đi xem lúc nào thế hả em?

- Trốn gì, em đi ban ngày.

- 5h chiều chị ạ, lúc ấy em đi học về, còn anh ấy chưa đi làm.

Tất cả bô lô ba la nói chuyện như thể thân quen lắm. À… ừm… nó cảm giác ấm cúng như một gia đình, ruột như có lửa đốt, nhưng chắc chắn không phải do rượu… Thế là do gì nhỉ? Nó cũng chả biết nữa…

Hơn 1h sau, nó và con bé đi loanh quanh ở bên ngoài cho chị Linh ở lại bù khú với đám bạn. Khu Linh Đàm sạch, mát, thoáng đãng nhưng vắng vẻ, nhìn mấy căn biệt thự nửa cũ nửa mới nhưng cảm giác yên bình như không có bóng người ở. Dọc con đường đi ra bán đảo chỉ có nó và con bé mà thôi…

- Đông vui anh nhỉ, hôm nào cũng đông thế tiền để đâu cho hết.

- Mày mơ đi mày, tưởng giờ làm ăn dễ lắm à? Chưa kể còn đủ thủ tục này nọ, rồi tiền làm luật này kia, đau hết cả đầu.

- Thì cứ hy vọng thế… hỳ… anh ơi, sau này nhiều tiền mua nhà đây ở sướng, mát.

- Mua thì có liên quan gì đến mày không? - Nó lườm lườm.

- Ấy là em nói thế, chưa gì đã… - Con bé xị mặt.

- Thôi, cất cái bộ mặt bánh bao thiu ấy đi, lại sắp chảy nước ra đấy. Nhà mày nhiều tiền, sao không bảo bố mày mua cho?

- Bố em có nhà ở Hồ Tây rồi, nhưng cho thuê, chả được ở, chán. Với lại bố chê mấy khu này xa, đi lại khó. Hơn nữa bố mệnh hỏa, xung khắc tránh nguồn nước. Ôi viện đủ lý do.

- Ờ hờ…

- Anh này…

- Gì???

- Sau này anh bận thế, có được đi xem phim nữa không???

- Mày đang nghĩ gì thế? Có nhiều đứa rất là ảo tưởng, cứ được đi xem phim 1, 2 lần, rồi đi ăn uống thế là nghĩ này nghĩ kia.

- Anh ám chỉ em à?

- Ờ đấy.

- Vâng, em thế thôi.

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Thiên Khuynh Chi Hậu
BÌNH LUẬN