Logo
Trang chủ

Chương 81

Đọc to

Hai anh cơ động nhìn nó có vẻ khó hiểu, không làm giá không mặc cả như đúng quy trình thông lệ. Số tiền nó đưa cũng gấp đôi mức ăn đêm tối đa thông thường của các anh. Chắc hẳn có anh đang nghĩ hoặc nó là đại gia, hoặc là thằng điên đang bất cần đời. Một anh với tay xin nó điếu thuốc rồi hỏi:
- Em người ở đâu?
- Em ở trên Hai Bà anh.
- Vẫn đi học hay đi làm rồi?
- Em đi làm rồi, nhà em làm tín dụng.
- Có biết hội anh Tường, anh Vĩnh trên Minh Khai không?
- Biết, hai anh đấy cũng là con nuôi bố Hải em. Sao anh?
- À, không sao. Người nhà cả, đêm hôm em đi đâu bạt mạng xuống đây thế?
- Em đi dạo cho mát anh ạ. - Nó tưng tửng.
- Ờ, em đi dạo thì cũng cẩn thận giữ mạng nữa chứ, phóng như muốn chết thế?
- Có 80km, bình thường mà anh.
- Nhưng hôm nay xấu trời.
Mấy anh em cứ đứng dưới gầm cầu mà tâm sự với nhau một lúc như thế cho tới lúc ngớt mưa. Một anh cơ động lục ví nó rút ra tờ 500 và nói:
- Đêm nay bọn anh chưa đủ chỉ tiêu, thôi em cho anh xin.
- Vâng, em nộp phạt mà.
- Xe em hết xăng rồi à?
- Hết anh ạ, không em còn chạy dài. - Nó nhếch mép cười.
- Để anh chích cho một ít. - Rồi ông ấy đảo mắt quanh quanh tìm cái chai Lavie rỗng. - Xong em đi lên mạn trên một tí có cây xăng đêm nhé.
- Vâng.
Một ông loay hoay dưới gầm xe tháo cái van xăng ở dưới chỗ chế, rút được gần đầy chai rồi dốc sạch vào bình của nó, xong còn cẩn thận đề thử nghe tiếng máy nổ rồi mới lên xe định đi. Chẳng biết nghĩ thế nào, một ông quay lại nhìn nó ái ngại:
- Anh bảo cái này, anh thấy hình như em có chuyện. Mưa gió thế này tốt nhất em về nhà đi. Nhỡ chẳng may làm sao sau này lại hối hận. Anh chẳng biết có chuyện gì với em cả, nhưng mà tin anh đi, cứ từ từ rồi chuyện gì cũng sẽ qua hết thôi.
“Chuyện gì cũng sẽ qua hết…” nó lúc ấy chẳng gật đầu, cũng chẳng lắc đầu, nhưng đấy là câu nói ám ảnh nó khá nhiều sau này theo một cách tích cực, dù người nói có thể lúc ấy cũng chẳng bận tâm họ vừa nói cái gì.
Nó phóng sau một chút, đổ xăng đầy bình rồi tạt vào đường nhỏ đi về phía Hà Đông. Qua đoạn ngã ba, một con xe tải chở rác thải xây dựng bất ngờ cắt ngang qua xe nó từ trong đường tối, nó lách người qua một bên tránh được cái xe nhưng mất lái. Vẫn đủ tỉnh táo để nhấn phanh sau, đổ người nghiêng xe. Cả con xe đang phi max speed mài thân trên đoạn đường nhựa theo quán tính phải đến vài chục mét. Nó lồm cồm đứng dậy nhìn xuống chân, may mà có cái yếm chịu mài đường hộ nên chỉ rách quần và xước xát nhẹ. Nó vuốt cả bàn tay be bét máu lên lau nước mưa trên mặt, ngửa mặt lên trời cười như điên dại rồi ngã vật ra nằm bên vệ đường mặc cho cơn mưa mau hạt rửa trôi tất cả. Từng hạt mưa lại thấm vào mặt bỏng rát, thi thoảng lẫn trong tiếng sấm đì đùng vẫn là tiếng của nó nửa cười nửa khóc. Đêm vắng, chẳng còn ai…

Đề xuất Voz: Yêu con gái của Anh!!!
BÌNH LUẬN